Chương 1: Tạm biệt ROX, cùng Faker say hi ~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhà trẻ LCK vừa mới khai giảng.

Peanut rất không vui vẻ.

Vừa lúc mụ mụ sắp xếp xong balo muốn đưa cậu ra khỏi cửa, Peanut vẫn đang im lặng lại đột nhiên khóc lớn lên, cậu khóc cực kỳ ủy khuất, khóc đến nước mắt lưng tròng, trên hàng lông mi dài cơ hồ đều là nước mắt.

Mụ mụ chạy nhanh lại xoa xoa cái đầu nhỏ mượt mà, ngồi xổm xuống nhẹ giọng hỏi cậu, "Làm sao vậy, tiểu bảo bảo, vì cái gì khóc đến khó coi như vậy, không muốn đến trường sao?"

Peanut vươn bàn tay nhỏ xoa xoa hai mắt của mình, thanh âm đè nén đến nghẹn ngào, "Mụ mụ, con không muốn qua lớp khác học."

Hàn mụ mụ lập tức hiểu được nguyên nhân khiến bảo bối nhà mình khóc đến khó coi như vậy, trước kia Peanut vẫn đang học ở ban ROX, kết quả trước học kỳ cuối cùng, bởi vì một vài lý do đặc biệt, trường học đem ban ROX giải tán, hơn nữa đem từng đứa nhỏ ở ban ROX phân sang các lớp khác nhau.

Hàn mụ mụ nhớ rõ thời điểm hiệu trưởng ở ban ROX công bố tin tức trong buổi lễ tổng kết cuối cùng của học kỳ, hình ảnh cả lớp cùng nhau oa oa khóc lớn lên.

Hàn mụ mụ lúc đó vốn đang đứng ở cửa cùng Mụ mụ của mấy đứa nhỏ khác trò chuyện trên trời dưới biển, lại đột nhiên bị tiếng khóc của bọn nhỏ dọa chạy vào.

Peanut nhìn thấy mụ mụ ở phía trước liền chạy tới ôm ấp, khóc nói rằng cậu không cần đi lớp khác, cậu phải cùng các ca ca học chung một chỗ.

Hàn mụ mụ cũng không biết vì lý do gì mà đột nhiên nhà trường tuyên bố giải tán lớp, nhưng cô cũng chỉ là một bậc phụ huynh bình thường không có biện pháp, chỉ có thể không ngừng vỗ đầu nhỏ của cục cưng nhỏ giọng trấn an cậu.

Bạn học Smeb cùng lớp cũng chạy tới sau lưng ôm lấy Peanut, hắn ghé vào lưng Peanut đang khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem, đem giọng nói hét rống lên, "Vương Hạo em đừng khóc nữa, em khóc ca ca cũng sẽ không chịu nổi nữa."

Bên cạnh Pray, Gorilla còn có Kuro cùng Cry nghe được Smeb đang gào rú quả nhiên khóc càng lớn hơn, bọn nhóc như ong vỡ tổ đều rời khỏi vòng tay của mụ mụ, tất cả đều chạy tới ôm lấy Peanut, mấy đứa nhỏ cũng trực tiếp đem Hàn mụ mụ chen chúc đẩy ra ngoài, Hàn mụ mụ chỉ có thể cùng các mụ mụ khác nhìn nhau, không thể làm gì khác nề hà lắc đầu.

Gorilla lấy tay gạt đi nước mắt ràn rụa vuốt đầu nhỏ của Peanut, "Vương Hạo a. . . Về sau ca ca. . . . . . Không. . . Không thể ngày nào cũng mang sữa cho em được nữa. . . Chính em phải nhớ rõ mang theo biết không. . . Hả biết không. . . Em quá nhỏ . . . . . . Không uống sữa. . . . . . Sẽ không cao. . . cao. . . Sang lớp khác các bạn cùng lớp sẽ khi dễ em. . ." Gorilla tưởng tượng đến cảnh sau này sẽ có người khi dễ Peanut lại càng nói càng bi thương, bi thương đến mức khóc đau hết cả hai bên sườn, cuối cùng đứa nhỏ thật sự nhịn không được liền đem mặt dán lên vai Pray, Pray vươn một tay vỗ vỗ sau lưng bé, một tay thì lau nước mắt của chính mình, đối với Peanut nói, "Vương Hạo a, lần trước ca ca tặng cho em áo phông con vịt, em nhất định phải hảo hảo giữ lấy, nhất định phải thường xuyên lấy ra nữa mặc biết không?"

Peanut khóc gật gật đầu.

Kuro cùng Smeb đã muốn ôm nhau khóc không thành tiếng, Peanut quay đầu nhìn thấy Cry nãy giờ không nói lời nào lại đang yên lặng chảy nước mắt, Peanut đưa tay bắt lấy tay cậu, "Cry ca ca. . . Anh bình thường vẫn đều nhát gan, lại không thích nói chuyện, vào lớp so với chúng em muộn hơn, thật vất vả mới quen thuộc vậy mà lúc này lại phải rời đi. . ." Cry chớp chớp mắt, nước mắt vừa mới ngăn được lại rơi xuống, Peanut chạy nhanh đến lấy day cho lau nước mắt cho cậu. "Cry ca ca, don't cry. I love you. Em sẽ vẫn nhớ đến anh. . ."

Cry không nói chuyện, bịt miệng ôm lấy Peanut, nước mắt lại chảy thành hải dương.

Ngày đó kết quả là bọn nhỏ khóc đến mệt mỏi, bị chính mụ mụ của mình từng bước từng bước ôm trở về nhà.

Trước khi rời đi, Hàn mụ mụ quay đầu lại nhìn chủ nhiệm lớp Nofe của bọn nhỏ, một đại nam nhân tựa vào vai của Sejin lão sư khóc đến lê hoa đái vũ.

"Ai. . ." Hàn mụ mụ lấy tay lau hốc mắt có chút ướt át, đây là chút chuyện gì a, nhìn thấy cục cưng của mình trong lòng khóc đến thiếp đi, xoay người rời khỏi khai trường học.

---

Hàn mụ mụ không biết nên làm thế nào để thuyết phục Peanut ngoan ngoãn đi học, cô sốt ruột nhìn ra phía ngoài cửa, vừa lúc thấy Lý mụ mụ ở nhà đối diện chuẩn bị đưa đứa nhỏ đi nhà trẻ.

Hàn mụ mụ nhớ rõ nhà đứa nhỏ nhà bên ấy là ở SKT ban, hả ? ? ? SKT ban ? ? ? Chính là cái ban mà Vương Hạo bị phân tới rồi!

Hàn mụ mụ đột nhiên có biện pháp.

Cô đứng lên gọi Lý mụ mụ đang muốn ra khỏi cửa lại, phất tay đánh ý muốn cho đứa nhỏ của chị ấy cùng Peanut đến trường, Lý mụ mụ vui vẻ đồng ý. Mang theo bảo bối của mình đi qua phía Hàn mụ mụ ở bên này.

Peanut ngẩng đầu nhìn, giờ phút này ở trước mặt xuất hiện một người đang cau mày nhìn cậu chảy nước mắt, đột nhiên đừng khóc.

Đây không phải là lần đầu tiên Peanut tiểu bằng hữu nhìn thấy Faker.

Faker là bạn nhỏ rất nổi tiếng ở trường mẫu giáo LCK a.

Anh ấy thực thông minh, các môn học đều rất lợi hại, anh ấy còn đại diện cho trường học tham gia giải đấu Quỷ vương phổ thông, trổ hết tài năng thi đấu với các bạn ở nhà trẻ trên toàn thế giới, giành được giải quán quân thế giới cùng với danh hiệu Đại quỷ vương.

Trong trường học có rất nhiều người ngưỡng mộ anh ấy, kể cả là Peanut hay toàn bộ các bạn học đã biết nói trong nhà trẻ, đều gọi Faker bằng một cái tên rất cao lãnh "Tiền bối", anh ấy cùng với các bạn học khác không giống nhau, cho nên việc làm bạn với anh ấy quả thật rất khó khăn, trừ bỏ bạn cùng lớp với anh ấy, thì không còn thấy anh ấy xuất hiện cùng những người khác.

Peanut nuốt nuốt nước miếng. Ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào Faker, vì cái gì tiền bối đại nhân lại xuất hiện ở đây, cậu là đang nằm mơ sao ?

Faker nhăn mặt càng sâu. Anh không hiểu vì cái gì mụ mụ đột nhiên túm anh đi tới ngôi nhà đối diện này, cũng không hiểu vì cái gì đứa nhỏ xấu xa trước mắt này lại nhìn chằm chằm anh làm hại da đầu anh run lên.

Anh kéo kéo vạt áo của mụ mụ.

Hai mụ mụ nói chuyện phiếm một hồi, Hàn mụ mụ nhìn thấy Peanut không hề khóc nữa, liền vuốt đầu đối với cậu nói, "Vương Hạo nha, đây là bạn cùng lớp với con, về sau con chính là học sinh ban SKT rồi, sau này cùng ca ca cố gắng học tập tốt nha"

Peanut tưởng mình đã nghe lầm. Cậu về sau chính là học sinh lớp SKT rồi ? Cái kia có phải là lớp ưu tú nhất nhà trẻ, có chủ nhiệm lớp ưu tú nhất cùng với các bạn học ưu tú không, còn cùng với người đã giúp nhà trẻ dành được giải quán quân kia - Faker đại nhân khô khan học tại SKT ban ?

Peanut cao hứng muốn phun cả dãi .

Cậu nắm lấy tay của mụ mụ, cũng không quản nước mắt còn chảy trên mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng nở nụ cười, "Được ạ."

Cậu cười đến sáng lạn, một miệng toàn răng sữa nhỏ đều lộ ra.

Faker ở bên cạnh nghe thấy, lông mày đều nhăn thành cái bánh chẻo .

Anh là một đứa nhỏ thích thanh tịnh.

Anh vẫn đều chỉ có một mình đi đến trường, cùng với mụ mụ nữa thôi.

Chính là học kỳ mới đã bắt đầu rồi, ngày đầu tiên, cũng là lần đầu tiên, anh phải cùng tiểu bằng hữu khác đi học.

Lông mày của Faker đã muốn nhăn thành đồi núi .

Mụ mụ nói với anh, đây là bạn cùng lớp mới của anh, về sau cậu cũng sẽ học ở lớp SKT, mụ mụ bảo anh phải chiếu cố bạn nhỏ tên là Peanut này.

Faker đánh giá đứa nhỏ nộn nộn thấp hơn mình một cái đầu này, nhìn thấy cậu đang nhìn mình chằm chằm ngây ngô cười, Faker thực kinh ngạc.

Vì cái gì mà chủ nhiệm lớp Kkoma lại nhận đứa nhỏ này? ?

Nó thật sự sẽ không kéo lớp đi xuống chứ ? ?

Faker đầu thì nghĩ như vậy nhưng mặt lại không một chút thay đổi nhanh chóng thu hồi ánh mắt đánh giá của chính mình.

Nhưng mà, anh có cảm giác tay của mình bị một cái gì đó mềm mềm cầm, anh cúi thấp đầu, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Peanut cười đến đỏ bừng dắt lấy tay anh."Ca ca có thể cho em nắm tay không?" Cậu nhu nhu mở miệng, "Ca ca đi quá nhanh , Vương Hạo đuổi không kịp."

Lỗ tai Faker bất chi bất giác đỏ lên.

Anh, thật sự, là lần đầu tiên, cùng, bạn nhỏ, nắm tay.

Anh thật không biết nên làm thế nào để đối mặt với loại tình huống này, trí thông minh của anh lúc này ngay cả một điểm cũng không có.

"Được. . . Được rồi."

Anh liếc mắt lại nhìn Peanut một cái, bàn tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé kia không muốn buông ra.

What happened to me ? Faker lần đầu điên đầu óc quay cuồng vùng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro