Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Shoko cuối cùng cũng đến, Utahime ở trong phòng, cuộn tròn người lại, vẫn rên rỉ vì xấu hổ. Lời nguyền ngu ngốc, Gojo ngu ngốc! Tại sao chuyện này lại xảy ra với cô trong số tất cả mọi người? Tại sao?

" Utahime? ". Cô nghe thấy ai đó gõ cửa. Mắt cô sáng lên khi thấy Shoko đứng ở ngưỡng cửa.

" Shokoooo! ". Cô nức nở và ôm chầm lấy bạn mình.

Shoko cười khúc khích và xoa đầu cô." Buổi sáng khó khăn hả? "

" Quá tệ luôn "

" Em có thể tưởng tượng được. Gojo đã kể chi tiết cho em "

" Ugh, đừng nhắc nữa ". Cô lấy tay che mặt trong sự xấu hổ.

" Này, không tệ lắm đâu! ". Gojo đã hét lên từ phòng khách. " Chị đã làm rất tốt cho lần đầu tiên! "

" Im đi! ". Cô hét vào mặt anh.

Shoko phải giữ Utahime lại khi cô ấy cố bóp cổ Gojo.

Họ cuối cùng cũng tập trung trong phòng khách và giải thích mọi thứ chi tiết, Shoko lần lượt kiểm tra từng người một. Một cái nhíu mày làm hỏng đôi môi cô.

" Có vẻ như tôi không thể đảo ngược chuyện này ", cô nói buồn bã. " Nhưng có vẻ nó không gây hại gì, theo như tôi có thể nói "

Gojo gật đầu " Đúng vậy, tôi cũng đoán thế "

" Vậy tất cả những gì chúng ta có thể làm là chờ đợi? "

" Đáng tiếc là vậy "

Utahime ngả lưng vào ghế sofa.

" Ồ, có lẽ hai người có thể đến trường. Dù sao thì hôm nay cũng là ngày thường mà ",Shoko cân nhắc. " Nhưng tôi khuyên hai người nên ở cạnh nhau. Cả hai người vẫn chưa quen các kĩ thuật nguyền rủa của nhau nên sẽ an toàn hơn nếu bảo vệ nhau trong trường hợp cần thiết. Hy vọng là hai người sẽ không phải chiến đấu với các nguyên hồn trong tình trạng này ". Cô đứng dậy khỏi chỗ ngồi và đưa cho Utahime chiếc túi giấy mà cô đang cầm. " Em đã mang trang phục của Gojo đến vì cậu ấy đã nói với em là chị chỉ mặc đồ ngủ của cậu ấy "

" Cảm ơn Shoko ~! ". Gojo vui vẻ nói.

" Ồ, trước khi tôi đi ", Shoko nói thêm khi cô ấy đi về phía cửa. " Làm ơn hãy tắm đi, hai người bốc mùi quá "

.

.

.

Khi bồn tắm đầy nước nóng, hai người đứng cạnh nhau và thảo luận về việc tắm rửa.

" Đây không phải là ý kiến hay ". Utahime nhăn mặt và quấn chặt khăn quanh thân hình nam tính của mình. Gojo cười khúc khích. Ngay cả khi ở trong cơ thể anh, cô vẫn thật dễ thương!

Cả hai đều mặc đồ lót, Utahime trong chiếc quần đùi của anh còn Gojo trong bộ áo ngực thể thao và quần lót ngắn. Tất cả đều để tránh nhìn thấy... Mọi phận của nhau. Tất nhiên đó là yêu cầu của Utahime. Nếu để Gojo quyết định, anh sẽ ổn hơn mà không cần đồ lót.

" Như tôi đã nói, chị không muốn tôi chạm vào cơ thể chị, đúng không? Vậy thì chúng ta có thể giúp nhau tắm, bằng cách đó, tôi sẽ chạm vào cơ thể mình và chị sẽ chạm vào cơ thể của chị! ". Gojo nói.

Anh cố gắng không nhìn xuống cơ thể hở hang của mình, bởi vì, trời ơi, anh chưa bao giờ thấy Utahime mặc gì đó hở hang như thế này. Anh thực sự bất ngờ với cơ thể của Utahime khi mặc hở hang thay vì mặc kín đáo ở trường. Anh nắm chặt hai tay ở hay bên, cũng lại sự thôi thúc muốn chạm vào làn da mịn màng của cô. Utahime đã bắt gặp cách đây một lúc khi cô phát hiện anh đang ngắm nhìn hình thể của anh ( của cô ) trong gương, khiến cô phải đuổi thương khắp nhà để đánh anh. Thật buồn cười nếu cô không đánh anh quá mạnh. Anh vô thức xoa vai mình. Anh không muốn chọc tức cô lần nữa. Cơ thể cô nhỏ đến mức mỗi cái tát anh nhận từ cô đều đau nhói. Cô cũng không thể kiềm chế được bản thân. Cảm giác như anh đang bị một người đàn ông cao 6 feet đánh, mà thực ra đó là anh.

Được rồi, có lẽ anh đáng bị như vậy. Anh chắc chắn rằng nếu cơ thể hai người hoán đổi lại như cũ, cơ thể cô sẽ bị bầm tím.

Utahime suy nghĩ về những gì anh nói trước khi thở dài " Được thôi ", cô nói một cách bất lực. Cuối cùng bồn tắm cũng đầy nước nên cô tắt vòi và thả mình xuống bồn tắm nước ấm.

Gojo cũng làm theo, anh ngồi ở phía bên kia bồn tắm, đối diện với cô.

Anh không thể không cảm thấy hơi ấm hơi nóng, không phải vì nước, mà vì toàn bộ tình huống này khiến anh cảm thấy rất thân mật. Anh đang ở một mình với Utahime, trong căn hộ của cô, trong phòng tắm, chỉ mặc đồ lót. Anh dám nói rằng anh cảm thấy khá biết ơn lời nguyền vì nó cho phép anh có nhiều thời gian để ở bên cô.

Anh đã mỉm cười.

" Vậy... Chị có muốn tôi gội đầu cho chị không? "

" Được thôi ". Cô quay lưng lại về phía anh. Anh với lấy một chai, trong số nhiều chai dầu gội của cô và bóp một lượng lớn ra lòng bàn tay. Anh tạo bọt cho mái tóc bạc của cô và mát xa đầu cô. Cô thở dài mãn nguyện.

Anh bắt đầu xoa bóp gáy cô, rồi đến vai cô, làm dịu các cơ bắp trên cơ thể cô ( thực ra là cơ thể của anh ). Đã lâu rồi anh không đi mát xa.

Cô lại thở dài.

" Chị muốn đánh giá dịch vụ Gojo như thế nào? ", cô giật mình khi thấy anh thì thầm vào tai.

" Gojo! " cô vỗ vào đùi anh " Đừng thế! - AH! "

Anh thổi vào tai cô. Anh che miệng lại để kiềm chế không cười. Anh biết rõ cơ thể mình, anh rất nhạy cảm ở chỗ đó.

Cô bịt tai nhìn anh, má ửng đỏ vì tức giận.

" Tôi ghét cậu "

" Cả hai chúng ta đều biết điều đó không đúng. Ai cũng đều yêu Gojo Satoru mà ", anh tự tin nói. " Được rồi! Gội đầu cho tôi đi ", Gojo quay lưng lại với cô để cô có thể tiếp cận tóc anh dễ dàng hơn. Đến lượt anh thở dài khi cảm nhận ngón tay Utahime xoa bóp dầu gội trên da đầu anh. Cô thoa dầu xả và vuốt phẳng những ngọn tóc đen của cô. Di chuyển đến vai anh, cô xoa bóp những điểm nhạy cảm, truyền cảm giác dễ chịu khắp cơ thể anh. Những ngón tay cô lướt dọc sống lưng anh khi cô xoa bóp các cơ lưng.

" Hime à~, chị giỏi lắm... Ah! ". Một tiếng thét nữ tính thoát ra khỏi môi anh.

Anh cố tránh những ngón tay của cô nhưng không thành " Utahime! ", Gojo thở dốc giữa những tràng cười. Những ngón tay của cô không thương tiếc, cù và siết chặt hai bên vai của anh. " Dừng lại! ", anh tiếp tục quằn quại bên dưới cô. Utahime cười toe toét với anh, vẫn tiếp tục tấn công anh bằng những cú cù.

" Trả thù! ". Cô cười khúc khích một cách ma quái, anh cố nắm cổ tay cô nhưng quá yếu để ngăn cô lại. Cô không dừng lại cho đến khi anh thở hổn hển và nước mắt anh chảy dài.

Cô vẫn cười trong khi anh nghiêng người qua mép bồn, cố gắng lấy lại hơi thở. " Chị... haa..thật tàn nhẫn ". Anh thở dốc, hai bên hông anh đau nhức vì cười.

" Nếu cậu còn thử làm điều đó nữa... " cô nheo mắt và vung ngón tay lên đe dọa anh.

Anh bĩu môi. " Chị thật may mắn vì tôi không có vô hạn của mình ngay lúc này "

Cô lè lưỡi trêu anh.

Hai người tắm sạch xà phòng còn bám trên người, phần lớn nước trong bồn tắm đã đổ ra ngoài trong lúc cù nhau. Sau khi lau khô người, họ vào phòng ngủ của cô để thay đồ.

.

.

" Không, cậu không thể mặc bộ đồ đó đến trường ". Utahime nói, nhìn bộ đồ anh chọn từ tủ quần áo của cô.

" Eh? Nhưng nó dễ thương mà! " Gojo xoay người trong chiếc váy trắng đến giữa đùi. Anh cố không nhìn chằm chằm vào đôi chân của cô.

" Nhưng nếu chúng ta đột nhiên phải chiến đấu với một nguyên hồn thì sao? "

"  Đừng lo, tôi có thể chiến đấu khi mặc váy ". Anh chuyển sang tư thế chiến đấu.

Cô cười khúc khích " Cậu trông thật lố bịch ". Cô nói " Lấy hakama đi "

" Được rồi, được rồi ". Anh cởi bỏ chiếc váy.

Gojo lấy bộ đồ truyền thống của cô và cẩn thận quấn các mảnh vải quanh cơ thể mình. Việc ở trong cơ thể phụ nữ thật kỳ lạ. Rất kỳ lạ. Bên cạnh việc không còn bộ phận ở giữa hai chân, còn có một vật nặng khác ở trên ngực. Thật khó để bỏ qua, cánh tay anh đột nhiên chạm vào nó mỗi khi anh gập chúng lại hoặc thậm chí là di chuyển. Chúng nảy...và mềm mại.

Được rồi, anh đã chạm vào chúng. Đó là điều đầu tiên anh làm vào buổi sáng sau khi hoảng loạn. Nhưng anh không thể không làm điều đó! Anh nhớ lại việc mình bối rối thức dậy trong phòng của Utahime. Đây không phải lần đầu tiên anh đến đây vì những lần anh phải kéo cô về nhà khi say. Anh đứng dậy khỏi giường cô, và gọi tên cô thật to, tự hỏi liệu anh có ngủ lại nhà cô đêm qua không. Anh chỉ nhận ra mình đang trong cơ thể cô khi xoa mặt và cảm nhận vết sẹo dưới mắt.

Tất nhiên anh đủ thông minh để không nói với Utahime rằng anh đã chạm vào ngực cô dưới áo sơ mi. Nếu anh nói, cô sẽ giết anh mất. Không phải là anh chưa từng chạm vào ngực của cô. Chỉ là anh chưa từng chạm vào ngực phụ nữ mà kết nối với cơ thể mình!

Một lần nữa, một cảm giác rất kỳ lạ.

Utahime kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ khi cô kéo dải dây buộc hakama từ tay anh và buộc nó. Anh đã vật lộn với nó trong vài phút trước.

" Đã lâu rồi nhỉ? " anh lý giải. Cô cười nhẹ qua mũi. Cô đã mặc xong bộ trang phục của anh mà Shoko đưa lúc trước.

" Chị biết đấy, chúng ta có thể nghỉ học hôm nay "

Cô lắc đầu.

" Tôi không muốn vắng mặt vì một lời nguyền hoán đổi cơ thể ngớ ngẩn ". Cô lẩm bẩm trong miệng, thêm vào đó việc này chỉ xảy ra trong phim.

Ánh mắt anh dịu lại khi nhìn cô. Cô cắn môi dưới, vẫn bận thắt hakama . Cô luôn làm việc quá sức. Ngay cả khi họ còn là thiếu niên, Utahime đã làm việc chăm chỉ nhất, cô luyện tập cho đến khi ngất đi, thục hiện nhiệm vụ và hoàn thành nó liên tục. Thậm chí còn có một vết sẹo cho tất cả nỗ lực của mình, và Gojo cảm thấy bực bội vì các trưởng lão ngăn cản cô thăng chức lên chú thuật sư cấp 1.

Cô xứng đáng được đối xử tốt hơn nhiều so với cách cô được đối xử, nhưng cô chưa bao giờ ngừng nỗ lực. Cô là một giáo viên tuyệt vời với học sinh của mình, một đông nghiệp tuyệt vời và là một người bạn tuyệt vời.

Anh ngưỡng mộ cô vì điều đó. Nếu anh ở vị trí của cô, anh sẽ giết  toàn bộ lãnh đạo trong thế giới chú thuật sư.

" Xong rồi ", cô vỗ nhẹ nút thắt gọn gàng trên bụng anh " Chúng ta đi chứ? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro