Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vào lúc nửa đêm, hộp đêm chật ních người, âm nhạc chói tai và những con người nhảy múa trộn lẫn vào nhau, tạo nên cảnh tượng giống như một bầy quỷ đang nhảy múa cuồng nhiệt. Có vài thanh niên ngồi trong phòng riêng trong góc. Đĩa trái cây và chai bia được xếp dài trên bàn, vài người đang lắc lư điên cuồng theo điệu nhạc.

Sau một hồi chơi bời, cánh cửa kính mờ của phòng riêng được kéo ra. Mọi người trong phòng đều đứng dậy cúi chào người ngoài cửa bước vào.

"Anh Tỉnh."

Người đàn ông tên "Anh Tỉnh" khoảng ba mươi tuổi, dáng người hơi gầy, gật đầu bước vào, chỉ tay về phía sau, một thanh niên khác bước vào.

"Đây là Cửu Hoa, cậu ta sau này sẽ cùng làm việc ở đây. Đều là huynh đệ, coi mà làm."

Người thanh niên mặc một chiếc áo khoác màu cà phê rất kín đáo. Anh gật đầu và cúi đầu chào khi bước vào.

"Xin chào, sư huynh. Tôi tên là Hà Cửu Hoa."

Hiện tại vẫn có anh Tỉnh ở đó, nên mấy người trong phòng cũng chào hỏi cho có lệ.

Hà Cửu Hoa được đưa vào ghế ngồi, uống rượu với mọi người. Anh Tỉnh vừa ngồi xuống, Hà Cửu Hoa lập tức rót đầy ly cho anh, sau đó cầm ly lên, cẩn thận chạm ly.

"Cảm ơn anh Tỉnh, em vô cùng cảm kích anh. Em xin kính anh một ly."

A Cảnh bên cạnh nhếch miệng cười. "Ngày mai, mày theo tao đi thu tiền, nhớ tao kêu đánh ai thì đánh người đó."

"Được thôi anh bạn."

Lễ hội cả đêm điên cuồng, chỉ đến khi rạng sáng mới kết thúc, Hà Cửu Hoa gọi xe đưa ah Tỉnh lên xe. Nhìn bóng lưng anh em rời đi, sau đó giơ tay vẫy một chiếc taxi, lên xe người nồng nặc mùi rượu. Cậu ấn mở cửa sổ, nói cho người tài xế biết địa chỉ.

Khi xe xuất phát, cậu nghiêng người nhìn bầu trời đã trắng xoá bên ngoài cửa sổ. Đã bốn giờ sáng, mùa hè đến, gió rất mát. Hà Cửu Hoa ngủ quên trong gió thổi từ cửa sổ vào. Chỉ khi tài xế đánh thức cậu, cậu mới mở mắt ra, liền thấy đã đến trước cổng khu chung cư.

Cậu lấy ví ra, lấy một tờ tiền nhàu nát đưa cho người tài xế. Sau đó mở cửa và bước xuống xe mà không cần đợi tiền lẻ, giống như cô gái ngồi uống rượu ở quầy bar hai tiếng trước, đã học được các kỹ năng mồi chài.

Cậu bước vào cửa trong ánh nắng ban mai, sau khi vào cửa liền bắt đầu quăng áo và quần khắp nơi. Căn nhà cho thuê có một phòng ngủ và một phòng khách, rèm được kéo rất chặt không cho ánh sáng lọt vào. Trong phòng khách chỉ có một chiếc ghế dài màu xanh đậm và một chiếc bàn cà phê nhỏ bằng gỗ. Trên bàn cà phê là một chiếc gạt tàn bằng thuỷ tinh cáu bẩn đầy tàn thuốc. Trong phòng ngủ có một chiếc giường đơn, chăn bông không được gấp, tủ bên cạnh mở toang, quần áo không treo. Tất cả chất đống bên trong, lơ thơ vài cái móc treo trong tủ.

Hà Cửu Hoa vào phòng ngủ thay một bộ đồ ngủ, ném quần áo vừa thay ra vào máy giặt, sau đó xoay người mang khăn tắm vào phòng tắm. Thành thật mà nói, cậu thật sự rất buồn ngủ, nhưng cậu không thể ngủ nếu không gội rửa hết chất cồn trên người.

Khi cậu nằm trên giường ngủ thì trời đã sáng từ lâu, cậu cũng không quan tâm. Nhảy lên giường, cuộn chăn bông lên, đặt báo thức hai giờ chiều rồi mới đặt điện thoại xuống, hoàn toàn thư giãn.

"Thời gian này cậu hoàn thành công việc rất tốt!"

Đây là câu đầu tiên ông chủ nói với A Tỉnh khi anh ta được gọi đến biệt thự của ông chủ. Người đàn ông này thoạt nhìn chỉ trạc tuổi A Tỉnh, đầu cạo trọc, mắt nhỏ và môi mỏng. Anh ta ngồi trên ban công đầy nắng với hàng chục chậu mimosa(cây hoa mắc cỡ/hoa xấu hổ). Anh ta hỏi mà không cần nhìn lên, những ngón tay mảnh liên tục chạm vào những chiếc lá đang mở ra, sau đó lại thích thú nhìn chúng thu lá lại.

"Đúng vậy, mấy ngày nay em có một người em tên là Hà Cửu Hoa mới đến."

A Tỉnh cười lo lắng trả lời, "Em phát hiện ra cậu ta trong một lần đánh nhau cách đây không lâu. Cậu ta có thể một mình hạ gục vài người, cậu ta cũng chỉ có một mình ở đây. Vì vậy em đã để cậu ta tham gia đội. Em để cậu ta đi theo mấy thằng kia đi thu tiền. Sức chiến đấu của cậu ta rất tốt, cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng khi đánh nhau."

Người đàn ông nhìn anh ta và gật đầu.

"Thứ Tư tới, hãy gọi những người dưới trướng cậu đến. Tôi có một trò chơi cho bọn nó. Tôi sẽ cho cậu biết địa điểm sau."

Nói xong anh ta đưa tay về phía cây mimosa đang mở, đập một cái thật mạnh.

"Bốp" một tiếng, cây mimosa dưới tay anh ta lập tức khép lá lại vì tiếng động lớn, như thể nó đã khô héo trong tích tắc. Anh ta mỉm cười hài lòng, vẫy tay ra hiệu cho A Tỉnh rời đi.

"Về đi, nhớ hẹn thứ tư tuần sau."

A Tỉnh gật gật đầu đồng ý, lùi lại hai bước, sau đó xoay người bước ra ngoài. Anh ta bước ra khỏi cổng biệt thự, lấy điện thoại ra bấm một dãy số, nhanh chóng kết nối.

"Anh Tỉnh"

"Cửu Hoa", A Tỉnh nói, "Anh đã an bài cho chú một chuyện."

"Anh cứ nói ạ."

"Thứ tư tuần sau, ông chủ tổ chức một trò chơi, có vẻ muốn gặp chú."

Anh ta không biết, Hà Cửu Hoa đầu dây bên kia điện thoại bất giác mà ngồi thẳng lưng khi nghe thấy từ "ông chủ".

"Là Thượng Cửu Hi?"

"Đúng". A Tỉnh cảm thấy hơi bất an khi phát hiện ra Hà Cửu Hoa đã biết tên.

"Vậy thì khôn khéo một chút, ông chủ sẽ để ý chú rất kỹ, ít hỏi làm nhiều, đừng để ông chủ có ấn tượng không tốt về chú."

"Được rồi ạ, em biết rồi! Đến lúc đó em nhất định sẽ thể hiện thật tốt!"

Hà Cửu Hoa nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, đợi đến khi A Tỉnh cúp điện thoại trước, sau đó mới đặt điện thoại xuống.

Thượng Cửu Hi.

Là ông trùm hắc bang ở thành phố Phong Xuyên này, là lão đại của Thanh Vũ Uyên. Thanh Vũ Uyên nắm toàn bộ Phong Xuyên trong lòng bàn tay, mọi tầng lớp đều có sự tham gia của họ, phần lớn là cho vay nặng lãi và buôn lậu, là ngành kinh doanh cho cha hắn để lại. Thượng Cửu Hi tiếp quản quyền lực của cha mình khi mới hai mươi tuổi. Trong mười năm, Thanh Vũ Uyên đã từ một băng đảng nhỏ bình thường trở thành một thế lực lớn nhất ở Phong Xuyên thành, gây ra sự đố kị của các băng đảng khác, đồng thời thu hút sự chú ý của cảnh sát.

Đánh giá về con người này: lòng tham không đáy.

Anh ta thường nói và làm việc mà không vướng chút tình cảm nào, không bao giờ nở nụ cười. Điều này khiến người ta không thể nhìn ra sự tức giận hay không. Rõ ràng anh ta chỉ là một thanh niên trẻ tuổi, trước khi tiếp quản băng nhóm cũng chỉ là một sinh viên bình thường của Học viện nghệ thuật. Nhưng chỉ vài ngày sau, anh ta đã trông quyết đoán, máu lạnh vô cùng, như thể anh ta giờ mới bộc lộ ra tính cách của mình.

Hà Cửu Hoa trong đầu hình dung ra bộ dạng của Thượng Cửu Hi, quay đầu nhìn đống quần áo nhăn nhúm trong tủ. Cậu đứng dậy nhặt vài chiếc áo phông đơn sắc ném vào máy giặt, sau đó treo ngoài ban công, chờ khi mặc đi gặp ông trùm xã hội đen.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro