Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nay là ngày cuối cùng của trại hè rồi, và tâm tình Oikawa thực sự không được tốt lắm.Khi luyện tập, cậu không nghĩ về Suga và cậu đội trưởng bên Karasuno, nhưng khi cậu nghỉ giải lao, đống suy nghĩ đó lại tràn vào đầu cậu.

Nói sao nhỉ.Cậu biết rằng Suga tự nói là không có chuyện gì xảy ra giữa hai người họ cả.Nhưng Oikawa thì vẫn bán tín bán nghi.Làm thế nào mà bạn có thể gọi người khác bằng tên nếu không có gì xảy ra chứ?Cậu hiểu rằng không ai có thể cưỡng lại một cô gái như Suga, và đó là lý do tại sao tất cả con trai đều đổ cô ấy đứ đừ nhưng thật không công bằng khi Đội trưởng-kun lại cưa cẩm cô quản lý của Seijou trong khi họ cũng có một quản lý nữ!

Phải rồi, chẳng phải họ cũng có một cô quản lý rất xinh đẹp và quyến rũ, tên là Shimizu Kiyoko hay sao mà cậu ta cứ phải thích Suga vậy?

"Aaaa, tớ muốn được chăm sóc bởi một bạn quản lý dễ thương và quyến rũ.Như bạn quản lý tuyệt đẹp bên Karasuno vậy!" Cậu hét lên giữa bữa tối.Khiến cho gần như tất cả mọi người phải chú ý.Và thật kỳ lạ, Suga cũng thế.

"Đừng mè nheo nữa Rác rưởi-kawa!" Iwa-chan giận dữ.

"Tại sao chúng ta lại không thế có một bạn quản lý xinh đẹp và quyến rũ chứ?" Oikawa cứ hét lên và nằm ngả ngớn trên ghế.Mọi người bắt đầu lo lắng nhìn nhau khi Suga bước về phía Oikawa.

"Vậy thì hãy tìm một bạn quản lý quyến rũ đi, em sẽ sẵn sàng rút lui." cô nói với một nụ cười trên môi.

Với câu nói đó, tất cả mọi người đều sốc.Và kể cả khi nhìn qua đĩa mình, cậu có thể thấy Matsukawa đang cố gắng không để Iwa-chan giết người bằng một cái dĩa.

"Làm ơn đừng nói vậy mà Suga-san!" Kindaichi hoảng sợ cao giọng.Và Suga trấn an cậu ngay lập tức với một nụ cười. "Bình tĩnh nào, Kindaichi-kun." cô nói.Oikawa quạu quọ khi nhìn thấy Kindaichi đỏ mặt.

"À, thì em có thể đổi chỗ với bạn quản lý bên Karasuno đấy.Bằng cách đó, tụi mình có thể có một quản lý quyến rũ và em có thể ở với đội trưởng của họ!!" cậu nói.Những lời cậu nói ngày càng trẻ con hơn dự định và thậm chí là ngớ ngẩn.Vậy nên khi cậu cảm nhận được bầu không khí xung quanh cậu nhận thấy những ánh mắt sắc như dao và vội vàng đế thêm "Tớ biết rằng mấy cậu sẽ ra ngoài mà!" Cậu nói.

"Thật ư?Anh nghĩ vậy à?" Suga hỏi, với đôi mắt mở to.

"Anh biết thế!" Cậu nói.

Suga hít một hơi thật sâu. "Anh muốn một quản lý quyến rũ đến thế à?" Cô hỏi.Oikawa trả lời với một tiếng có rất to ngay tắp lự.Và cậu chắc chắn rằng Hanamaki đang giúp Matsukawa "Miễn là anh có một quản lý quyến rũ là sẽ ổn đúng không?" Cô nói.

Oikawa đưa mắt lên nhìn Suga.Ngạc nhiên thật.Suga đang mỉm cười rạng rỡ và Oikawa có thể thấy trái tim mình đang đập liên hồi. "Gì cơ?Em muốn trở thành một quản lý quyến rũ à?Không có ý gì đâu, nhưng anh không nghĩ rằng em có thể làm mấy thứ quyến rũ kiểu đó đâu.Anh không nghĩ em có thể trông quyến rũ kể cả khi em có nude trong mặc tạp dề hay kiểu vậy!" cậu nói.

Suga che miệng cười khúc khích và ngồi xuống bàn trong khi sửa lại chiếc tạp dề của mình.Mọi người nhìn nhau bối rối.Cô vén gọn mái tóc mình sang một bên, vuốt ve chiếc cổ trắng như sứ ở bên còn lại.

Cô nghiêng nhẹ đầu về phía Oikawa, một tay đặt trên đùi và một tay đặt trên bàn.Oikawa có thể cảm thấy rằng mặt mình đang nóng dần lên.Nhưng sau đó một điều không lường trước được đã xảy ra.

"Hôm nay anh đã làm rất tốt, Tooru." Suga nói bằng một cái giọng gì đó rất chi là quyến rũ và tinh nghịch.Khiến cho Oikawa muốn lạnh sống lưng.Cậu thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng một chiếc thìa rơi xuống.

"Anh muốn gì sau bữa tối?" Cô hỏi và chỉnh lại tư thế mình. "Tắm?" Chân cô bắt chéo lại.Oikawa có thể thấy đùi của cô ấy lộ ra nhiều một chút vì cô đang mặc quần soóc."Hay ngủ?" Sau câu đó, Suga đặt cái tay mà vừa nãy mới ở trên đùi giờ đã ở dưới ngực.Oikawa chắc mẩm rằng  Suga đã nâng ngực lên một tẹo.

"Hay là em?" Cô đưa một ngón tay lên cổ áo thun của cô và kéo nhẹ xuống chỉ một chút, lộ ra quá nhiều da thịt.Sau cử chỉ cuối cùng đó, tất cả mọi người biến thành một đống màu đỏ rực.Miệng tất cả há hốc, Kindaichi hoàn toàn đã bất tỉnh, Iwa-chan, Matsukawa và Hanamaki thì á khẩu.Và Oikawa có thể thấy rằng máu lại chảy xuống mũi cậu một lần nữa.

Suga lại mỉm cười, nhưng lần này trông vô cùng ranh mãnh.Cô vuốt ngón tay mình lên má Oikawa và dừng lại ở cằm cậu."Nhìn vào phản ứng của anh, em có thể mặc tạp dề mà không cần phải nude." cô cười lên nho nhỏ "vậy em đã đủ quyến rũ với anh chưa?To-o-ru?"Khi cô nói tên cậu, nghe nó đầy vẻ hấp dẫn.Và Oikawa nhận ra rằng miệng mình đang há ra.

Suga đứng dậy và ngồi xuống cạnh cậu như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.Sau bữa tối, điều mà mọi người vẫn còn lúng túng, Suga ngồi dậy và bước về phía cửa.Trước khi rời khỏi phòng cô quay đầu lại và nhìn vào mắt mọi người.

Hành động này khiến cho mọi người nhảy dựng lên, có cả Oikawa.Cô lại mỉm cười. "Anh thấy đấy, Tooru" cô gọi anh bằng tên cà người Oikawa dường như bị một cảm giác kỳ cục nào đó xuyên qua. "Thực sự là chẳng có gì giữa em và Daichi cả, tụi em chỉ vừa mới quen nhau qua trường cấp hai mà thôi, nên anh không cần phải ghen đâu." cô nháy mắt với cậu.Nhưng trước khi Oikawa có thể đáp lại cô liền ngắt lời "Em có thể trở nên quyến rũ nếu em muốn, anh biết đấy" cô bĩu môi nói và giáng đòn cuối cùng vào Oikawa.Nở một nụ cười, cô rời phòng và nói "dọn bát đĩa hộ em nhé."

Mọi người bắt đầu hét lên và than vãn, còn Oikawa thì gục đầu xuống bàn.Iwa-chan lên tiếng trước, phá vỡ sự im lặng khó xử giữa cả hai "Cái quái gì vừa mới diễn ra vậy?Hơn nữa, chuyện đó có hợp pháp không?" Cậu nói với một màu đỏ ửng trên mặt.Oikawa nhìn lên và thấy ai cũng có một màu đỏ như vậy trên mặt.Oikawa lại vùi mặt vào bàn.

"Không có gì giữa họ ư?" Oikawa thì thầm.Một nụ cười cong lên trên mặt cậu.Và niềm hi vọng của cậu dâng lên.

Không chỉ cô ấy xinh đẹp, thông minh, và tốt bụng, cô cũng có thể quyến rũ và gợi cảm một cách hoàn hảo.Oikawa lại lầm bầm trong miệng.Cô quản lý của họ, Sugawara Koushi, không chỉ là một thiên thần, cô ấy cũng là một tiểu quỷ.Và Oikawa thật tệ.

                                                                                 END


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro