Mihawk - Family

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Zoro, bỏ chân ra khỏi bàn. Perona, dừng việc nghịch đống bát đĩa vàng bạc đó đi." Mihawk thở dài nhìn bạn khi thấy bạn lại phải khiển trách Roronoa và Perona một lần nữa. Mặc dù anh ấy đã quen với sự hiện diện của họ và biết họ sẽ như thế nào, nhưng vợ anh ấy thì vừa trở về sau chuyến đi với Tóc Đỏ và giờ phải đối phó với hai người này.

"Em đã đối phó được với Shanks nghèo túng còn hay than vãn. 'Hai đứa trẻ' này có thể tệ đến mức nào chứ?"

Nhưng Mihawk quan sát và thấy lông mày của bạn co giật hay cách bạn mím môi và dừng lại trong khi lựa chọn từ tiếp theo. Anh biết vợ mình là người kiên nhẫn bởi bạn đã phải đợi hơn mười năm để chờ anh tỏ tình, nhưng có lẽ việc chăm sóc hai người này có vẻ là điều hơi quá sức ngay cả đối với người có tính kiên nhẫn và chịu đựng cao như bạn.

Tuy nhiên, bạn thực sự không bận tâm. Bạn yêu sự sống động mà cả hai mang lại trong lâu đài ma quái. Bạn thích cách Zoro không cần nói chuyện để dành thời gian với ai đó và bạn thích việc mình có thể diện cho Perona những bộ trang phục dễ thương mà bạn đã lâu không mặc trong nhiều năm. Bạn gần như đối xử với chúng như thể chúng là con của mình.

Bạn thường xoa đầu Zoro và ôm Perona vào lòng sau khi họ trở về lâu đài ( bởi thường Zoro sẽ đi lang thang khắp hòn đảo và Perona bị buộc phải đi tìm). Bạn giặt đồ cho họ và đôi khi sẽ mắng một trong hai người vì bày bừa bàn mà không dọn. Dù mấy việc này nó hơi quá tầm thường so với sở thích của anh nhưng nó làm bạn vui, nên anh ngồi lại một lúc.

Nhưng sau đó anh nhìn thấy ánh mắt của bạn khi nghe tin một ngày nào đó họ sẽ rời đi. Trong khoảng thời gian Zoro ở bên bạn, khi cậu nói về việc sẽ quay trở lại với băng của mình, mặc dù bạn hoàn toàn ủng hộ và sẽ làm bất cứ điều gì để giúp cậu trong cuộc hành trình này nhưng thật sâu trong thâm tâm bạn thấy rất đau khổ khi biết cậu muốn rời đi đến nhường nào.

Vì vậy, một ngày nọ, cuối cùng anh cũng hỏi bạn một câu hỏi mà anh chưa bao giờ nghĩ tới. Khi mà hai người đang cuốn mình trong chiếc chăn ấm áp trên giường, anh khẽ hỏi.

"Em muốn có con không?"

Bạn hơi cứng người một chút. Không phải là cứng người vì khó chịu hay khó hiểu mà theo cách mà Mihawk hiểu có nghĩa là vợ anh ấy đang sửng sốt. Tuy nhiên sau đó lông mày bạn dần giãn ra và bạn khẽ đưa tay lên vân vê trên ngực anh tạo ra những hình thù ngẫu nhiên.

"Em không biết. Chúng ta đã có 'hai đứa trẻ' phải chăm sóc rồi. Và chúng ta còn thường xuyên di chuyển. Liệu chúng ta có thời gian dành cho con cái không?" Anh thật sự đã trầm ngâm một lúc lâu để suy nghĩ về câu hỏi này mặc dù anh đã biết rõ câu trả lời ngay khi bạn hỏi. Bởi trong khi anh hỏi vì muốn có câu trả lời thì vợ anh lại hỏi vì biết câu trả lời.

"Có thể không." Anh nói một cách thờ ơ. Anh cảm thấy vợ mình hơi nhích nhẹ người trước khi thả lỏng dựa vào anh giống như trước khi anh đặt câu hỏi. Mặc dù anh biết rằng bạn sẽ suy nghĩ cho đến khi não ngừng hoạt động. Bởi vì hai người chưa bao giờ nói bất cứ điều gì về con cái kể từ khi kết hôn và thậm chí sau đó, họ luôn trả lời câu hỏi là 'Không phải bây giờ'.

Vài ngày trôi qua trước khi anh nghĩ lại về điều đó và đó là khi anh thức dậy vì thấy Perona lay mình. Anh càu nhàu dụi mắt, ngồi dậy và trừng mắt nhìn Perona. Perona nở một nụ cười toe toét trên khuôn mặt và dường như không hề bận tâm trước cái nhìn trừng trừng của anh.

"Chúng tôi đã làm bữa sáng cho ông! Đi nào, nếu còn chậm chân nữa thì Zoro có thể ăn hết đồ ăn mất." Điều đó không có gì bất thường, vì vợ anh ấy thường thích nấu nướng, nhưng Perona có ý gì khi nói chúng tôi?

Khi anh xuống tầng dưới và nhìn thấy một bữa tiệc buffet khổng lồ, anh hiểu ý rồi.

"Chào buổi sáng, anh yêu. Bọn em đã làm bữa sáng sau khi thấy anh và Zoro đã làm việc rất chăm chỉ. Em đã chuẩn bị sẵn trà cho anh, loại trà mà anh luôn yêu thích ấy"Anh hôn lên má bạn khi đi ngang qua và thấy Zoro đang ăn chậm rãi, vẫn còn buồn ngủ sau giấc ngủ. Cậu bé đó lúc nào cũng có thể ngủ, Mihawk trầm ngâm.

Bọn họ dành buổi sáng hôm đó để trò chuyện và tận hưởng không khí với nhau thay vì làm những chuyện thường diễn ra như hằng ngày. Zoro không đi 'khám phá hòn đảo' và Perona cũng không bị buộc phải đi tìm. Mihawk thậm chí còn cảm thấy thích thú đến mức anh ấy chưa muốn ra ngoài tập luyện. Anh muốn đắm mình trong cảm giác này thêm một lúc nữa.

Cảm giác thật tuyệt khi được là một gia đình. Nó khiến Mihawk tự hỏi liệu việc có một gia đình với bạn sẽ thực sự như thế nào. Nhưng những đứa con của anh ấy sẽ không bị mù đường hay có khả năng linh hồn thoát xác như Perona. Nó sẽ khác. Nó sẽ là của riêng hai người, nhưng nó sẽ không như thế này.

Anh hướng ánh nhìn về vợ mình, người đang trêu chọc Zoro về việc cậu nhớ món ăn của Sanji đến mức nào, và nhìn thấy niềm hạnh phúc trong đôi mắt dường như sâu thẳm trong tâm hồn bạn. Bạn thực sự hạnh phúc. Chỉ như thế thôi là được, anh và bạn không cần bất cứ điều gì khác. Những gì hai người có bây giờ là đủ. Đây chính là gia đình mà hai người đã tạo nên.

Lòng anh có chút đau nhói, rằng một ngày nào đó,... 'những đứa con' của anh sẽ không còn nữa. ( Ý tác giả ở đây là khi Zoro và Perona rời đi )

Tối hôm đó trước khi chuẩn bị đi ngủ, Mihawk đặc biệt chú ý đến vợ mình. Không phải là anh không có tình cảm. Đằng sau con người tưởng chừng như lạnh băng nhưng thực tế là một trái tim ấm nóng, anh luôn muốn ở bên người con gái mình thương, anh chỉ muốn nói với bạn rằng dù lấy nhau lâu như vậy nhưng anh vẫn yêu bạn tha thiết.

Và có lẽ đó là cách anh ấy lấp đầy khoảng trống mà hai người sẽ có trong hơn một năm nữa. Zoro và Perona sẽ tiếp tục trên con đường của họ mặc dù anh ấy đặt câu hỏi liệu Perona có thực sự rời đi hay không. Điều đó có nghĩa là anh và bạn sẽ quay lại cuộc sống chỉ hai người như lúc đầu và đọc về 'hai đứa trẻ ' trên báo và xem số tiền thưởng của họ. Hay là nghe ngóng tin tức về băng Mũ rơm để biết rằng Zoro vẫn ổn.

Chắc chắn anh và bạn sẽ có cuộc sống riêng của mình. Mihawk thường có những kẻ thách đấu muốn có danh hiệu của anh ấy và anh còn phải đi gặp tên ngốc Shanks, người mà đánh cắp (Y/n) của anh (do bạn bảo muốn quay trở lại với tên thuyền trưởng ngốc nghếch của mình vì muốn phiêu lưu). Anh dường như đã quên cái cách mà bạn gọi Shanks là thuyền trưởng bởi bạn đã không ở trong băng Tóc Đỏ gần mười năm rồi. Nhưng đó là cách họ sống kể cả trước khi Zoro và Perona xuất hiện.

Cuối cùng khi hai người nằm xuống, Mihawk kéo tình yêu của mình lại gần hơn và hôn lên tóc bạn, ôm chặt bạn trong vòng tay như thể đang nâng niu báu vật trân quý trong lồng ngực mình. Đó là cách bạn biết anh đang suy nghĩ điều gì đó trong đầu. Vì vậy bạn kiên nhẫn chờ đợi anh nói cho bạn biết điều gì đang diễn ra trong đầu anh.

"Anh nghĩ ," Anh nói nhỏ và bình tĩnh. Anh ấy không bao giờ là người vội vã, nhưng đây có thể là điều gì đó tế nhị và anh ấy cần suy nghĩ để diễn đạt nó một cách hoàn hảo. "Như thế này là đủ rồi."

Bạn ngân nga và dùng ngón tay vuốt ve má anh, lần theo xương gò má của anh. Bạn nhìn vào mắt anh với nụ cười mệt mỏi nhưng mãn nguyện và gật đầu đồng ý.

"Chúng ta luôn nói ra muộn, nhưng cuộc sống diễn ra theo nhiều cách buồn cười. Ở đâu đó trên con đường này, có thể là sau này cũng có thể không bao giờ. Và bây giờ," Bạn dừng lại, liếc về phía cửa, như thể đang tìm kiếm 'hai mảnh ghép' đã thay đổi cuộc đời họ mãi mãi. "Chúng ta đã tạo nên một gia đình phù hợp với cuộc sống kỳ lạ của chúng ta. Không ai trong chúng ta là người bình thường cả." Anh ậm ừ còn bạn cười khúc khích, tựa đầu vào ngực anh để lắng nghe trái tim anh trong khi anh tựa cằm lên đầu bạn.

Thật kỳ lạ là cuộc sống lại diễn ra như vậy, nhưng Mihawk rất biết ơn tất cả những gì mình có. Có lẽ hai người sẽ chẳng bao giờ có những đứa con bằng xương bằng thịt của mình, nhưng khi anh nhìn Zoro và Perona cãi nhau hoặc khi vợ anh ôm chúng thật chặt, anh nhận ra rằng có lẽ cuộc sống cũng không tệ đến thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro