Bản chất xấu xa (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chúc mừng BLG vào Final nên edit luôn 2 chap cho nóng. Mời thưởng thức~

_____

Không biết thầy Lạc muốn gặp cậu để làm gì, Triệu Gia Hào đeo cặp đi bộ trên đường đến tòa nhà thông tin, tay áo đồng phục theo thói quen xắn lên đến tận khuỷu tay. Cậu không thích màu mực lem lên đồng phục của mình. Sau khi tiết học toán hôm nay kết thúc, trước khi rời đi thầy Lạc nói: "Sau giờ học, hội đồng nhà trường sẽ tới văn phòng nên thầy cần em giúp một việc." Chắc là chuyện trên lớp, cậu nghĩ miên man, bất tri bất giác đã đến trước cửa văn phòng lúc nào không hay.

"Thầy Lạc..." Cậu cẩn thận mở cửa ra, sợ làm phiền thầy đang bận công việc.

Lạc Văn Tuấn chắp tay trên bàn ngẩng đầu nhìn cậu, tựa hồ đã đợi từ rất lâu. Thấy cậu bước vào, anh vẫy tay ra hiệu cho cậu lại gần, Triệu Gia Hào cũng bước tới. Lạc Văn Tuấn đứng dậy và kéo rèm lại, lúc này Triệu Gia Hào mới nhận ra rằng chiếc đèn LED đang bật trên bàn là nguồn sáng duy nhất. Cửa phòng làm việc bị khóa, Lạc Văn Tuấn không lập tức quay người lại mà dừng lại trước cửa.

Triệu Gia Hào trong lòng có dự cảm chẳng lành liền nói: "Thầy, đột nhiên em thấy không khỏe, có thể hay không...". Cậu còn chưa nói xong, Lạc Văn Tuấn đã quay đầu lại trừng mắt nhìn khiến cậu có chút sợ hãi, lời trong cổ họng cũng không thể nói hết ra..

"KHÔNG! THỂ! ."

Sau khi Lạc Văn Tuấn nhấn mạnh từng chữ, anh tóm lấy Triệu Gia Hào của mình và ấn mạnh lên bàn. Trước khi cậu kịp kêu cứu thì anh đã đưa tay còn lại lên bịt miệng cậu. Triệu Gia Hào mở to mắt kinh hãi, phát ra âm thanh Umm Ummm và hỗn loạn vung hai tay đánh Lạc Văn Tuấn, nhưng sức mạnh của cậu quá yếu căn bản không phải là đối thủ với Lạc Văn Tuấn.

Cậu nghe thấy tiếng khóa kéo của đồng phục học sinh bị kéo ra, một phần quần áo bên dưới bị giằng co kịch liệt vén lên, lộ ra làn da trắng như tuyết của mình.

"Em mà dám kêu to, thì cứ để người khác tới mà xem" Lạc Văn Tuấn hung ác uy hiếp cậu, anh cúi đầu hôn phần bụng dưới của cậu, thỉnh thoảng còn thè đầu lưỡi ra xoáy tròn trên bề mặt.

"Ugh!!" Triệu Gia Hào bị kích thích đến mức cong cả người, Lạc Văn Tuấn tìm ở đâu ra một mảnh vải nhét vào miệng cậu, nơi vốn dĩ được bàn tay bịt lấy để kiềm hãm âm thanh, sau đó hai tay rãnh rỗi càng dễ dàng sử dụng để trấn áp cơ thể, tuỳ tiện trên người cậu mà liếm mút. Đôi mắt cậu đã đẫm lệ, cơ thể đã tiêu hao quá nhiều sức lực do giằng co, chỉ có thể khóc nức nở, thậm chí còn không còn sức để đá anh khi quần của chính mình bị cởi ra

Dương vật mỏng manh của Triệu Gia Hào lộ ra ngoài không khí và nằm giữa hai chân. Lạc Văn Tuấn mỉm cười cúi đầu ngậm vào miệng không chút do dự.

"Ưm!" Khuôn miệng nóng ẩm ướt quấn quanh quy đầu, tác động lên xuống và liếm mút cho đến khi nó cương cứng, Triệu Gia Hào không khỏi siết chặt vòng eo của Lạc Văn Tuấn. Mặc dù đã học kiến ​​thức về quan hệ tình dục trong lớp sinh lý học nhưng khi thật sự đối mặt với nó, cậu vẫn cảm thấy vô cùng lúng túng. Hơn nữa, vì vẫn còn là trai tân nên chỉ sau vài cú liếm cậu đã xuất tinh vào miệng Lạc Văn Tuấn. Sau lần cao trào không có chút tôn nghiêm, cậu liền bị nỗi xấu hổ bao trùm, hận một nỗi không thể chết đi. Sau khi Lạc Văn Tuấn làm động tác nuốt xuống, đầu lưỡi lại liếm liếm khóe miệng như một tên lưu manh. Tấm vải trên miệng Triệu Gia Hào bị cởi bỏ, đột nhiên mất đi chỗ dựa, cậu ngã xuống đất nhưng Lạc Văn Tuấn không có ý định thả cậu đi.

Anh cởi khóa quần và lôi dương vật to lớn của mình ra. Triệu Gia Hào ánh mắt khẽ động, cố gắng hết sức đứng dậy, nhưng thân thể vừa mới cao trào không chịu nghe lời, đôi chân lại càng mềm nhũn. Cậu chống khuỷu tay xuống sàn lấy lực lùi ra, nhưng Lạc Văn Tuấn đã nắm lấy mắt cá chân của cậu và kéo về, quy đầu của anh ta thô bạo ấn vào hậu huyệt của Triệu Gia Hào nhưng không vội đưa vào. Anh lấy ra một lượng lớn dịch tuyến tiền liệt tiết ra từ lỗ nhỏ để bôi trơn mở rộng, vừa dùng sức xoa xoa, quy đầu vừa thỉnh thoảng thăm dò vào.

"Đừng... Em cầu xin thầy, đừng mà..." Triệu Gia Hào khóc lóc cầu xin dã thú trước mặt, nhưng cậu không biết rằng bộ dạng của mình càng kích thích người ta phạm tội. Lạc Văn Tuấn vờ như không nghe thấy, anh bế Triệu Gia Hào lên, ấn gáy cậu để dựa vào vai mình, nhìn thân thể vừa nức nở đáng thương vừa đẩy thân dưới của cậu lên, trực tiếp xuyên vào.

Triệu Gia Hào cảm giác được toàn thân bị tách ra, đáng lẽ phải phát ra một tiếng kêu đau đớn, nhưng lại bị nghẹn lại không cách nào thoát ra khỏi miệng. Cậu hận Lạc Văn Tuấn đến mức muốn giết anh, hậu huyệt nuốt dương vật khiến anh không nhịn được, quất mạnh vào mông cậu, các đường gân trên dương vật cọ vào thành thịt, vừa trướng vừa rát.

Cậu bị đặt nằm trên mặt đất và tiếp tục bị thao, dù nước mắt đã rơi đến cạn nhưng Lạc Văn Tuấn không hề có chút thương hại. Huyệt hậu đáng thương của cậu đau đến tê dại, ngay lúc cho rằng mình sắp chết, Lạc Văn Tuấn dần tăng tốc, thậm chí còn nắm lấy vai cậu bắt đầu chạy nước rút.

"Đừng... khốn kiếp... a!!!" Tinh dịch nóng hổi tràn vào trong lỗ huyệt, cậu ngẩng cao đầu, thân thể không ngừng co giật, mất đi khí lực vốn có.

Cậu đã bị chính giáo viên của mình xâm phạm.

Nước mắt cậu trào ra, cậu muốn giết Lạc Văn Tuấn. Triệu Gia Hào dùng lực chống người dậy và trừng mắt nhìn kẻ hiếp dâm, nhưng Lạc Văn Tuấn không hề tỏ ra áy náy mà chỉ cười cười nhìn cậu. Cậu dùng hết sức lực cắn mạnh vào cánh tay anh, Lạc Văn Tuấn không né tránh mà chỉ gầm một tiếng, sau đó vuốt ve đầu Triệu Gia Hào, nghe cậu phát ra âm thanh hận thù dữ dội thành than khóc trong tuyệt vọng

"Không sao đâu, không sao đâu..." Anh đau lòng an ủi Triệu Gia Hào, như thể người khởi xướng việc này không phải mình

"Thầy sẽ hảo hảo yêu thương em ..."

Trong phòng tắm, Triệu Gia Hào tuyệt vọng kỳ cọ thân thể nhưng lại như rằng không thể sạch được. Cậu ấn thêm vài bump sữa tắm chà lên người, hương thơm cuối cùng tràn ngập cả phòng tắm, làm dịu đi cảm xúc bị đè nén của cậu, nhưng động tác quá mạnh lại vô tình gây ra vết thương rách sau lưng, cảnh tượng tồi tệ đó lại ùa vào tâm trí cậu.

"Oẹ!"

Cậu quỳ trên mặt đất không ngừng nôn thốc nôn tháo, dịch chua cũng nôn ra hết nhưng vẫn không khỏi cảm thấy buồn nôn. Nghĩ đến thời điểm trước khi rời đi, Lạc Văn Tuấn bình tĩnh nói: "Thầy nghĩ em cũng không muốn người thứ ba biết chuyện này "

Cầm thú...

Triệu Gia Hào nghĩ đây là ngày u ám nhất trong cuộc đời mình, nhưng lại không hề biết rằng đó mới chỉ là sự khởi đầu.

Lạc Văn Tuấn tra tấn cậu, khi yêu cầu học sinh làm bài trong lớp, anh cố tình đi ngang qua và giả vờ kiểm tra cậu đang viết gì, ở nơi không ai có thể nhìn thấy, đầu ngón tay anh chạm vào mu bàn tay của Triệu Gia Hào và lén lút nói bên tai với Triệu Gia Hào: "Làm sai rồi, sau giờ học đến phòng giáo viên, nếu không thầy sẽ rất không vui đó ~."

"A... Ân..." Bàn tay cầm phấn viết tiêu đề của Triệu Gia Hào run rẩy, cậu cố gắng không kêu lên. Toàn bộ tinh dịch đều bắn vào quần lót, hậu huyệt thì bị kích thích bởi máy rung và cậu phải kẹp chặt chân mình, mềm nhũn mà dựa vào tường.

"Chậc chậc chậc, thầy nói em không được phép xuất tinh cho đến khi giải đề xong mà phải không? Đúng là một con điếm nhỏ nha." Lạc Văn Tuấn bế Triệu Gia Hào lên và đặt cậu lên bàn.

"Ôm tôi." Lạc Văn Tuấn ra lệnh, Triệu Gia Hào đành phải nghe theo, run rẩy ôm lấy anh. Sau đó, ngón tay của Lạc Văn Tuấn luồn vào trong quần , tinh dịch được đưa vào lỗ sau của cậu

"KHÔNG..."

Vừa hét lên, anh vừa thêm từng ngón tay vào hậu huyệt mỏng manh mặc cho Triệu Gia Hào có khóc thế nào, cho đến khi mép lỗ sau bị kéo căng đến mức khó có thể giữ được nữa, cậu lại co rút và xuất tinh.

Cậu bị đẩy đến bên cửa sổ, chiếc quần đồng phục học sinh màu xanh đậm bị tuột xuống, hậu huyệt vẫn bị lấp đầy, nhìn đám học sinh đi học về ở bên ngoài, cậu vừa khóc lóc cầu xin Lạc Văn Tuấn kéo rèm lại vừa phải chịu đựng những cú thúc thô bạo đập liên hồi

"Được thôi, nhưng sẽ có hình phạt nha~."

Sau khi rèm cửa được đóng lại, cậu bị kéo tóc bắt quỳ trước mặt Lạc Văn Tuấn, đầu gối chạm sàn phát ra âm thanh, khi nhận ra Lạc Văn Tuấn định làm gì, cậu lập tức đỏ mặt, lắc đầu. Cố gắng tỏ ra yếu đuối nhưng mặt lại bị nhéo và tát không thương tiếc. Cậu không có kinh nghiệm khẩu giao, đầu dương vật chạm tới cổ họng khiến cậu nôn ói không ngừng, Lạc Văn Tuấn thở hổn hển tăng tốc, cảm nhận được đôi môi đỏ mọng của Triệu Gia Hào chạm vào gốc, cái miệng nóng bỏng tiết ra một lượng lớn dịch lỏng nhỏ giọt xuống sàn nhà. Bàn tay của Triệu Gia Hào Được đỡ bởi đùi của Lạc Văn Tuấn, trước khi gần như nghẹt thở và đôi môi gần như kiệt sức, Lạc Văn Tuấn bắn một ngụm tinh dịch đặc quánh vào miệng cậu.

"Ha.. Arg!! ..." Sau khi có được một giây tự do, Triệu Gia Hào ho dữ dội trên sàn nhà, vô thức muốn thọc ngón tay vào cổ họng để nhổ ra những thứ bẩn thỉu.

"Nuốt đi, nếu không lại tiếp tục lần nữa ." Lạc Văn Tuấn dùng giọng điệu không thể đối kháng ra lệnh, Triệu Gia Hào cân nhắc hậu quả, chỉ có thể nhắm mắt lại chịu đựng cơn buồn nôn và nuốt nó, cậu sẽ không bao giờ quên mùi vị kinh tởm này

__

Sau này mỗi lần Lạc Văn Tuấn mời cậu đến văn phòng, cậu liền dứt khoát không chịu đi, cậu chỉ muốn tránh xa tên ác ma này. Ban đêm khi gặp ác mộng, cậu sẽ mơ thấy Lạc Văn Tuấn bắt nạt mình, ép mình làm đủ thứ chuyện kỳ ​​quái, bắt cậu dùng đủ loại xưng hô không thể diễn tả để lấy lòng Lạc Văn Tuấn.

Nhưng trốn tránh cũng không phải là biện pháp ​​hay, sau giờ học thể dục khi được phân công trả lại thiết bị dụng cụ, cậu không ngờ lại bị Lạc Văn Tuấn bắt gặp, anh bịt miệng, ấn cậu xuống thảm tập, hai chân cậu duỗi thẳng vùng vẫy trên mặt đất nhưng vẫn không thoát khỏi sự khống chế của Lạc Văn Tuấn.

Cậu bị đụ mạnh đến mức khó thở, đây là lần đầu tiên Lạc Văn Tuấn hôn cậu, lưỡi của anh bá đạo quấn chặt quanh chiếc lưỡi mềm mại của cậu, nước chảy ra từ phần dưới cơ thể cậu biến thành bọt trắng. Sau khi kết thúc, cậu nằm trên thảm điều chỉnh hô hấp, ánh mắt từ tức giận chuyển sang sợ hãi.

Tại sao lại trở nên như thế này...

TBC

_______

Thương bé Gia Hào quá T.T

P/s: Thật ra fic này là oneshort nhưng nó dài quá nên tui phải cắt ra thành 5 chương để edit. Chap sau đến giai đoạn đoạn ngọt ngào rồi nha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro