Chị gái của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 你知道我是谁的广播

Source: https://www.douban.com/people/257921081/status/4462291783/?_i=3174499aeN7MGq,3640864aeN7MGq&dt_dapp=1 

Warning: Song tính/ Khẩu g.i.a.o

____________________

"Lạc Văn Tuấn có một người chị gái xinh đẹp."


Vào tối thứ Sáu, một đám đông tụ tập ở Cổng B.

Lạc Văn Tuấn đút một tay vào túi quần, dáng người cao gầy, tuy mới hai mươi tuổi nhưng xương cốt đã trổ mã như một mẫu người trưởng thành. Mấy anh em của hắn đang cười đùa xung quanh, còn hắn thì cúi đầu không biết nên nói gì.

Trần Trạch Bân đấm cue hắn một cái : "Buổi tối đi hát KTV không ?"

Lạc Văn Tuấn bị kéo sự chú ý về thực tại, tắt điện thoại di động: "Không đi đâu, tụi mày đi đi. "

Người đứng cạnh hắn là Bành Lập Huân, người đang hào hứng lên kế hoạch sẽ hát "Diễn viên" hay "Dưới chân núi Phú Sĩ" , nghe hắn từ chối liền có chút nghi hoặc mà hỏi : "Có chuyện gì hả? Sao về sớm thế."

Lạc Văn Tuấn không trả lời hắn mà chỉ ngẩng đầu lên, hơi nheo mắt như đang tìm kiếm cáigìđó. Sau khi xác định được đối tượng cần tìm, lông mày hắn thả lỏng, khẽ mỉm cười ra hiệu cho bọn họ nhìn qua: "Chị gái tao đến đón rồi."

Trần Trạch Bân, Bành Lập Huân và những người khác nhìn lên và thấy một cô gái rất xinh đẹp đang đi về phía họ với mái tóc dài buông xõa, cô giống như một bông hồng với chiếc váy đỏ rực càng khiến làn da càng trắng hơn.

Rõ ràng chỉ là một cô gái rất xinh đẹp với khuôn mặt cực kỳ thuần khiết đung đưa trong bộ váy đỏ, nhưng lại khiến tâm trí của nhóm thanh niên chưa từng nhìn thấy cảnh này dao động, vừa chống cự vừa bị thu hút .

Lạc Văn Tuấn vẫy tay chào bọn họ: "Đi đây"

Hắn tiến về phía người kia, Bành Lập Huân nhìn thấy hắn trìu mến nắm tay thiếu nữ một cách trìu mến, gọi: "Chị."

... Hình như có gì đó không đúng, Bành Lập Huân ngơ ngác.

Nhưng rốt cuộc thì chỗ nào không đúng cơ chứ?

____

"Rầm!"

Cánh cửa bị đóng sầm một cách mạnh bạo, một thân hình mảnh khảnh bị một thanh niên cao gầy ép vào cửa.

Lạc Văn Tuấn dùng lực một tay cố định cổ tay đối phương lên đỉnh đầu, tay còn lại kẹp má người dưới mình, mãnh liệt ép "cô" ngẩng đầu lên hôn môi hắn, môi và răng hai người đan vào nhau, không lâu sau nước bọt đã không thể kìm được, dịch lỏng chảy xuống chiếc cằm mịn màng.

Người phía dưới chẳng mấy chốc đã thở gấp, hai tay bị trói lại, dây vai mỏng manh của chiếc váy đỏ tuột khỏi vai, lộ ra làn da trắng như ngọc. "Cô" dùng sức cử động má quay sang một bên để hít thở nhưng lại bị Lạc Văn Tuấn ấn xuống hôn, "cô" thở dốc kịch liệt, giọng khàn khàn đáng thương thì thầm: "Lạc Văn Tuấn..."

Nếu lúc này Bành Lập Huân ở đây , cậu sẽ có thể biết tại sao lại cảm thấy có gì đó sai sai, bởi vì dù giọng nói có nhẹ nhàng mang chút khàn khàn, đáng thương và quyến rũ nhưng vẫn có thể nhận ra đó là giọng nam.

Lạc Văn Tuấn áp vào một bên mặt anh, hơi thở trở nên đặc hơn, giọng điệu trầm thấp đầy dục vọng : "Chị...Triệu Gia Hào...thật xinh đẹp."

Vừa nói, bàn tay tự do buông xuống đưa dọc theo viền váy đỏ, dần dần mò vào đùi người kia. Chiếc váy cuốn lấy chân Triệu Gia Hào, hai tay Lạc Văn Tuấn luồn vào dưới váy đỏ, sờ mó từng tấc da thịt của anh khiến Triệu Gia Hào không thể kìm được đáng thương mà rên rỉ

Lạc Văn Tuấn nhìn chăm chú vào đôi môi hơi hé mở bị hôn đến sưng đỏ của anh, sự kích thích giác quan mạnh mẽ buộc Triệu Gia Hào vô tình để lộ ra một phần nhỏ chiếc lưỡi đỏ mọng của mình. Lạc Văn Tuấn lại bị cám dỗ, hắn nghiêng người dùng đầu lưỡi dễ dàng cạy hàm răng của Triệu Gia Hào ra một lần nữa, ấn chặt vào bề mặt và chặn đầu lưỡi của Triệu Gia Hào

Không có một giây phản kháng, Triệu Gia Hào đã mất đi sự chủ động trong nụ hôn điên cuồng của hắn, anh tuân theo mọi động thái của Lạc Văn Tuấn và đáp lại trong tiềm thức. Không khí nóng bỏng khuấy động bên tai hai người cùng với tiếng nước và nhịp tim, mùi vị của dục vọng tràn ngập cả không gian xung quanh.

Triệu Gia Hào ngày càng mềm nhũn, anh ở cùng Lạc Văn Tuấn lâu như vậy, hôn qua vô số lần, làm tình qua vô số lần, nhưng anh chưa bao giờ có thể thích ứng được ham muốn bị tình dục xâm chiếm với tần số cao của Lạc Văn Tuấn.

Lạc Văn Tuấn không còn nắm cổ tay anh nữa, nhưng dường như không có ý định dừng lại, anh nhẹ nhàng nắm lấy quần áo của Lạc Văn Tuấn, lớp vải vốn gọn gàng ban đầu trở nên nhăn nheo.

Môi Triệu Gia Hào bắt đầu tê rần vì bị hôn, trong mắt như phủ một tầng sương mù nhìn đặc biệt đáng thương.

Lạc Văn Tuấn thấy vậy liền cười nhẹ: "Anh là cún con sao?"

Triệu Gia Hào chưa kịp phản ứng lại, đôi mắt mờ sương trông như một chú cún con. Lạc Văn Tuấn buông tha đôi môi, chuyển sang hôn lên mắt anh, cẩn thận mổ một cái, mơ hồ nói: "Chỉ có chó con mới níu y phục người ta như vậy thôi"

Lời vừa nói ra, Triệu Gia Hào được Lạc Văn Tuấn bế lên đi thẳng đến ghế sofa trong phòng khách rồi đè lên người anh. Triệu Gia Hào bị ép tựa lưng vào ghế sofa, chiếc váy lụa đỏ mịn như nước rũ xuống, một nửa dây áo đã rời khỏi cánh tay, chỉ còn lại nửa bên kia lơ lửng trên vai, để lộ một nửa cơ thể với tấm lưng mịn màng.

Lạc Văn Tuấn hôn môi anh, dần dần di chuyển xuống phía dưới, hôn từng tấc da thịt trên lưng Triệu Gia Hào như thể đang tôn thờ anh, như thể hắn đang hành hương. Nhưng bàn tay không an phận lại kéo váy của Triệu Gia Hào đến thắt lưng. Quần lót ướt sũng bị che khuất nãy giờ được lột ra để lộ cặp mông trắng như tuyết.

Lạc Văn Tuấn tách hai chân anh cố định trên tay vịn của ghế sô pha, hắn đưa tay chạm vào nơi bí ẩn nhất - âm đạo của Triệu Gia Hào.

Âm hộ nữ đã tuôn nước róc rách như suối, da thịt âm đạo vốn mềm mại màu đỏ tươi đã biến thành màu đỏ đậm hấp dẫn dưới tần suất giao hợp dày đặc giữa hai người bọn họ, nó trống rỗng đóng mở theo từng hơi thở của Triệu Gia Hào như một chiếc miệng đói khát, cám dỗ dục vọng của Lạc Văn Tuấn.

Lạc Văn Tuấn dùng lòng bàn tay ấn nhẹ vào lỗ nữ của anh và đưa đẩy cổ tay qua lại. Triệu Gia Hào sinh ra với làn da trắng và lông trên cơ thể cũng thưa thớt. Phần lông bên dưới bị Lạc Văn Tuấn ấn vào trong lỗ, đâm vào trong lỗ thịt mềm mại khiến âm đạo thịt ngứa ngáy dày đặc.

Tay của Triệu Gia Hào đặt lên cánh tay Lạc Văn Tuấn, ngón tay dần dần cấu mạnh hơn vào da thịt Lạc Văn Tuấn, cảm giác ngứa ngáy ở dưới cơ thể cứ không ngừng dâng lên khiến anh liên tục rên rỉ. Lạc Văn Tuấn bị cơn đau kích thích, đột nhiên cắn vào gáy Triệu Gia Hào, hắn ngậm phần thịt mềm mại vào miệng dùng răng chà xát, giống như dã thú ngậm con mồi trong miệng chơi đùa không chút dè dặt.

Lạc Văn Tuấn gặm cắn một hồi để lại một vòng vết răng đỏ thẫm, hắn lật người Triệu Gia Hào lại, ngón tay khuếch trương ngâm trong dịch âm đạo của Triệu Gia Hạo. Lớp da tay bên trong dần nhăn nheo nhưng hắn không hề quan tâm mà dùng tay nâng hai chân của Triệu Gia Hào đặt lên vai mình, hắn nheo mắt cẩn thận nhìn vào cái lỗ mềm mại bên dưới của Triệu Gia Hào

Hắn nói: "Mộng Mộng"

Triệu Gia Hào bị cách xưng hô đột ngột này kích thích, thân dưới đột nhiên nảy lên, phun ra từng dòng chất lỏng.

"Mộng Mộng ," Lạc Văn Tuấn lại gọi, cảm giác được Triệu Gia Hào trong tay đang run rẩy kịch liệt: "Anh thật giỏi chảy nước nha"

Triệu Gia Hào cảm thấy thế giới như đang quay cuồng.

Lạc Văn Tuấn không đợi Triệu Gia Hào hồi phục sau cao trào, hắn nghiêng người và bắt đầu liếm âm hộ đang nhỏ giọt.

Triệu Gia Hào bị khoái cảm ập đến không ngừng kích thích đến nỗi toàn thân căng cứng như dây đàn, hai người đã chơi qua nhiều tư thế nhưng chưa từng thử kiểu này. Anh không thể nhìn thấy tình trạng thân dưới của mình, thứ anh có thể nhìn thấy là đỉnh đầu đen của Lạc Văn Tuấn vùi giữa hai chân anh. lưỡi của Lạc Văn Tuấn như bắt chước một bộ phận khác trên cơ thể hắn không ngừng ra vào âm đạo của anh. Âm đạo ban đầu vốn chật hẹp dường như mềm mại và mở ra dưới sự liếm láp đặc biệt lạ thường này, nó dần thích ứng với sự ra vào của môi và lưỡi của Lạc Văn Tuấn.

Lạc Văn Tuấn đưa lưỡi vào âm đạo chọc liên tục, thỉnh thoảng cắn vào hai môi âm hộ trơn trượt, đầu lưỡi giống như một con cá luồn lách vào các huyệt đạo khiến Triệu Gia Hào bán sống bán chết.

Vào thời điểm cao trào, anh nắm chặt tóc Lạc Văn Tuấn, Lạc Văn Tuấn thậm chí không nghĩ đến việc rời đi, hắn đón từng ngụm từng ngụm chất lỏng ngọt tanh từ Triệu Gia Hào, vài giọt chất lỏng bắn ra đã quá muộn để Lạc Văn Tuấn hấp thụ mà bắn lên khuôn mặt đẹp trai của Lạc Văn Tuấn. Triệu Gia Hào vẫn chưa thể tỉnh táo. Anh nghe thấy Lạc Văn Tuấn hỏi:

"Mộng Mộng , chị có thể liếm sạch nó cho em không?"

Triệu Gia Hào không còn lựa chọn nào khác, anh chưa từng từ chối bất kỳ yêu cầu nào của Lạc Văn Tuấn. Mẹ anh qua đời sau khi sinh ra anh, và cha anh kết hôn với một người đàn ông khác. Từ khi sinh ra, người em cùng cha khác mẹ này đã chiếm một vị trí và sức nặng không thể thay thế trong thế giới gần như cằn cỗi thiếu thốn tình yêu và sự chăm sóc của anh.

Anh bắt đầu lè lưỡi liếm mặt Lạc Văn Tuấn như một con chó con.

Lạc Văn Tuấn tràn đầy dục vọng nhìn Triệu Gia Hào trước mặt bằng đôi mắt có chút hung dữ

Triệu Gia Hào không biết, cả đời cũng có thể không biết. Lạc Văn Tuấn vốn rất "ghét" người anh trai mà mình đã cùng lớn lên nhiều năm. Vào một đêm mùa hè năm mười bốn tuổi, hắn muốn đi tìm người anh em này để ăn khuya nhưng khi đến gần phòng, hắn nghe thấy âm thanh rên rỉ yếu ớt.

Tim hắn đột nhiên đập rất nhanh như thể đã dự đoán được điều gì đó đặc biệt đang xảy ra. Lạc Văn Tuấn nhẹ nhàng đẩy cửa mở ra một khe nhỏ, Triệu Gia Hào giờ đây đang đắm chìm trong dục vọng nên không nhìn thấy hắn, nhưng hắn có thể dùng thứ ánh sáng yếu ớt nhìn rõ ràng Triệu Gia Hào đang thủ dâm trên giường.

Anh trai hắn, người anh mà trong lòng hắn từ trước đến nay luôn ôn nhu và tươi sáng lại đang cầm một chiếc máy rung và di chuyển ra vào đâu đó bên dưới cơ thể..

Một cái lỗ, một cái lỗ chỉ phụ nữ mới có, âm đạo

Âm thanh ù ù của máy rung dần dần yếu đi, Triệu Gia Hào đạt cao trào đang cắn chặt môi để ngăn âm thanh lọt ra ngoài.

Lạc Văn Tuấn tỉnh táo lại, hắn gần như hoảng sợ đóng cửa lại rồi bỏ chạy khỏi đó.

Hắn ý thức được, hắn cương rồi.

Triệu Gia Hào không biết, bố mẹ họ không biết, giáo viên, bạn học và anh em không biết rằng ở tuổi thiếu niên, tất cả những tưởng tượng và ham muốn dục vọng của hắn đều đến từ người anh trai này, từ đêm hè năm ấy.

Nó thật trái đạo đức, đại nghịch bất đạo.

___

Lạc Văn Tuấn ngừng hồi tưởng, dương vật dài cứng của hắn đâm thẳng vào phần dưới ẩm ướt và mềm mại của Triệu Gia Hào, buộc Triệu Gia Hào phải rên rỉ.

Vậy thì sao? Lạc Văn Tuấn lạnh lùng và hoang tưởng nghĩ.

Triệu Gia Hào là của hắn và nên là của hắn. Dù giới tính của Triệu Gia Hào được định đoạt như thế nào, dù anh ấy là chị gái hay anh trai thì cũng không thành vấn đề, tất cả đều là Mộng Mộng của Lạc Văn Tuấn. Không ai có thể tách rời bọn họ.

Dư vị còn sót lại của lần cao trào trước đó vẫn còn, dương vật to lớn đáng sợ trực tiếp đâm vào, đưa đẩy ra vào cái động mềm mại. Một bên dây còn lại của chiếc váy đỏ cũng đã tuột ra, bề mặt lụa dính đầy các loại chất lỏng chồng chéo trên thắt lưng của Triệu Gia Hào. Lạc Văn Tuấn cắn vào một bên ngực đã trở nên mềm mại do tần suất làm tình quá lâu, từ mười tám tuổi, Lạc Văn Tuấn đã nói với Triệu Gia Hào trong vườn: "Anh ơi, tặng anh cho em có được không?" Bây giờ anh ấy đã hai mươi tuổi, mỗi centimet cơ thể của Triệu Gia Hào đều được đo lường và vuốt ve bởi bàn tay, môi, lưỡi, răng và dương vật của hắn. Lần đầu tiên của anh ấy thuộc về Lạc Văn Tuấn, và tương lai mỗi lần cũng đều thuộc về Lạc Văn Tuấn, tất cả thói quen tình dục và sự nhạy cảm của anh đều được Lạc Văn Tuấn dưỡng thành.

Họ từ đầu đã là một đôi trời sinh hoà hợp.

Lạc Văn Tuấn dùng môi và răng cắn một bên vú, bên kia cũng được chăm sóc bằng bàn tay nhào nặn, chẳng mấy chốc hai hạt đậu nhỏ liền cương cứng như quả mọng, mềm mại đỏ tươi. Thân dưới cũng không hề nhàn rỗi, dương vật nhanh chóng ra vào âm đạo khiến một dòng chất lỏng đều đặn chảy ra từ cơ thể Triệu Gia Hào. Triệu Gia Hào bị thao đến bất tỉnh, hai túi tinh của Lạc Văn Tuấn va đập vào làn da mỏng manh phía dưới cơ thể anh, tạo thành những mảng màu đỏ, bọt trắng không ngừng tuôn ra.

Sau khi Lạc Văn Tuấn thúc vào vô số lần, hắn bất ngờ bế Triệu Gia Hào lên làm dương vật tiến vào rất sâu bên trong cơ thể Triệu Gia Hào, Triệu Gia Hào mất cảnh giác và hét lên. Anh bị Lạc Văn Tuấn bế lên vừa đi vừa không dừng lại động tác bên dưới, mỗi cú thúc chạm vào điểm sâu nhất của khoang tử cung, nơi hiếm khi được chạm đến.

Trong giây lát Triệu Gia Hào cảm thấy sợ hãi khi nơi ấy triệt để bị xâm nhập. Lạc Văn Tuấn trước đây khi quan hệ luôn sử dụng bao cao su, cho dù vào khoang tử cung cũng sẽ không xuất tinh bên trong. Nhưng lần này, không biết Lạc Văn Tuấn tại sao lại phát điên, không đeo bao cao su, thậm chí còn muốn dùng vũ lực để mở cổ tử cung của Triệu Gia Hào.

Triệu Gia Hào hoàn toàn nằm trong vòng tay của Lạc Văn Tuấn, anh không dám dùng sức giãy giụa, chỉ có thể nói ngắt quãng khi bị đâm sâu: "Bảo bối... thả anh xuống được không... anh sợ.. ."

Sau một hồi lâu, Lạc Văn Tuấn dừng lại động tác, dương vật nóng bỏng và cứng rắn hơi run lên ở sâu trong cơ thể Triệu Gia Hào. Hắn trầm mặc trong giây lát, thứ duy nhất còn sót lại trong tai họ là hơi thở gấp gáp không thể kiểm soát của Triệu Gia Hào.

Ngay sau đó, hắn đặt tay ra sau đầu Triệu Gia Hào ấn anh vào tường, dương vật bất ngờ mở ra khoang tử cung.

Triệu Gia Hào gần như bị ù tai, Lạc Văn Tuấn ghé sát vào tai anh nói: "Mộng Mộng, anh nghĩ lần này sẽ là con trai hay con gái?" Hắn nắm lấy tay Triệu Gia Hào, hai tay chồng lên nhau rồi đặt lên phần bụng dưới của Triệu Gia Hào dường như hơi nhô lên thành hình.

Khoang tử cung chật và hẹp hơn nhiều so với đường âm đạo, chưa kể Triệu Gia Hào là người song tính, cơ quan sinh dục nữ chưa phát triển đầy đủ, còn non nớt thấy thương. Nhưng lúc này khi nó cắn thật chặt dương vật của Lạc Văn Tuấn, lòng thương hại lại hóa thành máu dâng trào và dục vọng không thể kìm nén được nữa, Lạc Văn Tuấn ấn vào chỗ đó thật sâu, khiến Triệu Gia Hào thậm chí không thể rên rỉ ra thành tiếng.

Không biết Triệu Gia Hào đã bị đâm qua bao lâu, ý thức đang còn ngơ ngác của Triệu Gia Hào đột nhiên bị dương vật trong cơ thể dần dần mở rộng kéo về thực tại, anh không nhịn được nữa mà bắt đầu vùng vẫy dữ dội, rồi anh cảm nhận được dòng tinh dịch ấm nóng đang tuôn ra, rót vào khoang tử cung non nớt mềm mại của mình.

Triệu Gia Hào bị cột tinh dịch ở thành trong phóng trúng, dương vật đã xuất tinh nhiều lần nên chỉ chảy ra được một chút dịch loãng, nước ở phần dưới cơ thể không ngừng nhỏ giọt xuống đùi. Lạc Văn Tuấn thở hổn hển bên tai, sau đó ngậm dái tai vốn đã đỏ bừng của anh vào miệng liếm láp

Hoàng hôn ngoài cửa sổ sắp tàn, họ sẽ trở thành đồng phạm đắm chìm trong dục vọng khi màn đêm buông xuống.

*Vĩ thanh

Khi Triệu Gia Hào thật sự không còn chút sức lực nào nữa thì Lạc Văn Tuấn mới bế anh đi tắm rửa rồi bế về lại giường, không lâu sau Lạc Văn Tuấn cũng tắm ra, nhấc chăn lên cả người sảng khoái ôm lấy anh chìm vào giấc ngủ

Triệu Gia Hào trong cơn buồn ngủ cố gắng xoay người, nhẹ nhàng hôn Lạc Văn Tuấn, mơ màng hỏi: "Em hôm nay không vui sao? Làm mạnh như vậy."

Lạc Văn Tuấn hôn lại Triệu Gia Hào trong miệng có mùi kem đánh răng mát lạnh: "Vậy anh có muốn dỗ em không?"

Triệu Gia Hào nghe vậy, cố gắng hết sức vươn một bàn tay ra khỏi chăn vuốt ve cả mặt Lạc Văn Tuấn: "Đừng buồn... Bảo bối, anh yêu em nhất."

Lạc Văn Tuấn giật mình, sau đó cũng nở nụ cười hài lòng, ôm chặt Triệu Gia Hào vào lòng.

"Mộng Mộng."

"Em cũng yêu anh nhất."

"Ân...anh biết mà"

Ngủ đi, đợi đến khi mặt trời thức giấc ... Đợi đến khi ánh sáng ló dạng.

___

End~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro