Chap 8: Sự thất bại của băng hải tặc Mũ Rơm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Marco đang thở hổn hển, tựa mình vào một gốc cây đước. Cho dù thứ đó có trông giống Kuma như thế nào, việc chiến đấu với hắn đã đẩy sức chịu đựng của Marco đến mức anh thực sự cảm thấy mệt mỏi sau khi trận chiến kết thúc, đó là còn chưa kể đến việc anh là thành viên duy nhất trong băng không chịu bất cứ vết thương nào đáng kể.

Điều đó không tốt chút nào, bởi vì bây giờ họ đang có một rắc rối lớn và một thứ nhìn giống Kuma thứ hai cần phải để mắt tới.

Cái quái gì đang xảy ra ở đây vậy?

Những tên này không phải Kuma, chúng không có sức mạnh trái ác quỷ kỳ lạ giống như kẻ ở Thriller Bark nên thủy thủ đoàn không cần phải lo lắng, nhưng chúng cũng không phải là kẻ yếu.

"Chúng ta phải chạy khỏi đây!" Luffy hét lên, cảnh báo mọi người rằng đây là cuộc chiến mà họ không thể thắng. Cơ hội duy nhất để sống sót trong 3 ngày của họ là chạy trốn.

"Tôi sẽ đi với Zoro." Marco nói trước khi bất kỳ ai khác có thể chia họ thành từng nhóm khác nhau.

"Tôi không cần người khác chăm sóc!" Zoro hét lên với anh, nhưng Marco phớt lờ hắn. Tất cả những ai đã tỉnh táo ở Thriller Bark - và Marco vẫn còn tự mắng bản thân vì đã mắc kẹt dưới đống đổ nát chết tiệt đó - đều nhận thấy rằng những vết thương từ lúc đó của Zoro vẫn chưa hồi phục.

"Được! Tôi và Sanji sẽ đi cùng những người khác!" Luffy hét lên, và tất cả đều lao đi theo những hướng khác nhau.

Usopp và Brook đi cùng họ. Marco trao đổi ánh mắt với Brook, anh biết rằng Brook cũng đã chứng kiến sự việc ở Thriller Bark.

"Mọi người, 3 ngày sau gặp lại ở Sunny!" Luffy hét lên.

Lúc này, Marco rất vui vì Rayleigh đã di chuyển Sunny đi chỗ khác, nếu không thì hải quân đã có thể phục kích họ tại con tàu.

Nếu họ có thể thoát khỏi nơi này này.

Marco đã rủa thầm một chút khi nhận thấy kẻ giống Kuma đã đi theo nhóm Sanji và anh chàng cầm rìu đã đuổi theo Luffy trước khi một cảm giác nhột nhạt xuất hiện trong giác quan của anh. Anh quay đầu lại đúng lúc Zoro bị một tia sáng xuyên qua.

"Cái gì-? Ngươi là tên quái nào vậy?!" Usopp hét lên.

"Ngươi là ai?" Marco lên tiếng cùng lúc sự xuất hiện của một người nữa ở trước mặt họ. Khi khói từ vụ tấn công tan đi, anh có thể thấy đó là một người đàn ông cao lớn, khoác trên vai một chiếc áo khoác Hải quân.

Một tên khác sao, chết tiệt.

Robin đã hét lên rằng kẻ đó là một đô đốc hải quân. Đô đốc Kizaru.

"Usopp, Brook, đưa Zoro ra khỏi đây!" Marco hét lên và vào tư thế chiến đấu. Tất nhiên không đời nào anh có thể chống lại một đô đốc, nhưng anh vẫn có thể câu thêm một chút thời gian cho những người khác.

"Cái gì?! Đừng ngốc thế!" Usopp hét lên vào mặt anh.

"Vô ích thôi." Kizaru nói bằng một giọng điệu khó chịu khiến Marco lo lắng, "Đã quá muộn đối với hắn rồi. Tiền truy nã 120 triệu beli, Thợ săn hải tặc Roronoa Zoro..." Kizaru nói rồi giơ chân lên. Ánh sáng tập trung vào chân ông, một sự chuẩn bị rõ ràng cho một tia sáng khác, "Hắn có lẽ đã thực sự-"

"Đưa Zoro đi!" Marco lặp lại rồi lao về phía trước với ngọn lửa xanh bao phủ khắp cơ thể.

Kizaru chắc hẳn không ngờ sẽ có ai đó lao thẳng vào đợt tấn công của mình, vì vậy hắn ta đã loạng choạng lùi về sau một chút. Ngọn lửa của Marco lớn dần lên, hấp thụ đòn tấn công gây ra một cơn đau đớn khắp cơ thể anh, mặc cho khả năng tái sinh của anh. Anh đã phải mất một lúc để đứng vững lại trên đôi chân của mình.

Bất chấp những lời phàn nàn trước đó, Usopp và Brook đã làm theo lệnh của Marco và lợi dụng sự mất tập trung nhất thời để tóm lấy Zoro rồi chạy về hướng ngược lại.

"Ái chà." Kizaru nói, "Ngươi đang sở hữu một sức mạnh rất thú vị đó. Rất hợp với tên gọi của ngươi, Phượng hoàng Marco."

Marco nhếch mép với vẻ tự tin mà anh không hề cảm nhận được.

"Ta đoán đó là may mắn của ta."

"Vậy sao? Ta tự hỏi không biết ngươi có thể chịu được thêm một đợt tấn công mạnh mẽ nữa không?" Kizaru nói rồi nâng chân mình lên một lần nữa, và điều đó khiến Marco cảm thấy rợn người. Có điều gì đó không ổn, một điều gì đó thực sự không ổn, về thứ ánh sáng đang tụ lại trên chân Kizaru vào lúc này.

Marco đã chuẩn bị tinh thần, và lần này anh đã biến đổi hoàn toàn. Anh không di chuyển, anh không thể di chuyển và đã để hắn ta xuyên qua người mình.

Vào thời điểm chính xác mà Kizaru bắn ra, Marco thấy bản thân bị đẩy lùi lại và Rayleigh đã xuất hiện sau đó, đứng ở trước mặt anh với một chân giơ lên cao. Đòn tấn công của Kizaru bị lệch sang một bên, cách xa trận chiến.

Làm cách nào...? Marco nghĩ, cơ thể anh cũng trở lại hình dạng con người.

Kizaru nhận ra Rayleigh, tất nhiên là hắn ta nhận ra rồi, và Rayleigh đáp lại với dáng vẻ như thể cơ thể ông không hề chịu tác động của bất kỳ một cơn đau nào.

Marco đứng đó, bối rối nhìn Kizaru và Rayleigh đang đùa giỡn với nhau như thể những người quen cũ (họ từng quen biết nhau trước đây, phải không? Kizaru hẳn đã là một hải quân lâu năm nếu hắn ta là một đô đốc) cho đến khi Luffy hét lên kêu anh chạy đi.

Marco quay lại và làm chính xác điều đó, theo lệnh của Luffy rằng việc ưu tiên nhất hiện tại của họ là chạy khỏi đây. Luffy đã đúng, không đời nào họ có thể thắng những người này được. Ngay cả khi Rayleigh đang cầm chân Kizaru, họ vẫn còn hai kẻ thù cực kỳ mạnh mẽ khác phải lo lắng.

Trình độ của những người này hoàn toàn vượt xa họ.

Nhưng họ nhanh chóng nhận ra việc bỏ chạy sẽ không dễ dàng như vậy. Gã cầm rìu đã cử Kuma đi theo Zoro, nhưng Sanji đã ngăn chặn hắn ta trước khi Marco kịp làm điều đó. Dù sao Sanji cũng thân với Zoro hơn, mà Luffy thì đang chiến đấu với gã cầm rìu một mình - hay chính xác hơn là đang cố gắng bỏ chạy khỏi gã ta - nên đó sẽ là nơi Marco đến. Anh biến hình hoàn toàn, bay nhanh hết sức có thể, rồi biến đổi nửa cơ thể lại thành người, và tung một cú đá vào đầu gã cầm rìu. Hoặc ít nhất, đó là những gì anh đang cố gắng làm. Mặc cho việc gã đang tập trung vào Luffy và tốc độ của Marco rất nhanh (đã tăng lên đáng kể trong vụ lộn xộn ở Enies Lobby), gã cầm rìu bằng một cách nào đó đã phản ứng kịp thời để chặn chân Marco bằng cánh tay. Marco có cảm giá như bản thân vừa đá vào một thanh thép vậy. Nếu không nhờ sức mạnh tái sinh của của mình, anh đã có thể bị gãy chân.

Marco nhảy lùi về sau và đáp xuống bên cạnh Luffy.

"Gã ta là cái quái gì vậy?"

"Không biết, nhưng cứ như tớ đang bị đánh bởi ông nội vậy!" Luffy nói, và điều đó không tốt một chút nào khi biết ông của Luffy là ai.

"SANJI!" Chopper hét lên và Marco quay lại vừa đúng lúc nhìn thấy Sanji bị đánh văng về phía Usopp và Zoro.

Chết tiệt!

Và đó là lúc Chopper quyết định lấy ra một viên rumble ball. Viên thứ 3 của cậu ấy. Marco không có mặt ở Tòa tháp Công lý lúc ở Enies Lobby, anh đã bay thẳng đến chỗ cây cầu để ngăn chặn Spandam đưa Robin đi, nhưng anh đã nghe về câu chuyện khi Chopper mất kiểm soát và biến thành một con quái vật khổng lồ hung hãn.

"Robin!" Marco hét lên, dừng lại một lúc khi Luffy tung ra một đợt tấn công khác vào gã cầm rìu, "Mau qua đó đi, tôi sẽ hỗ trợ Luffy!" bởi vì Marco biết, các đòn tấn công và trí thông minh của Robin sẽ giúp ích nhiều cho cậu người máy hơn là trong trận chiến này.

Cô liếc nhìn anh một lúc trước khi gật đầu và chạy theo Chopper. Marco nhìn thấy những cánh tay của Robin đang kéo những người khác ra khỏi con đường của một Chopper hung hãn trước khi anh quay trở lại cuộc chiến của chính mình.

Luffy ngã xuống đất sau một trong những cú đánh của gã cầm rìu, và đó là lúc Marco nhảy về phía trước, lần này anh đá gã ta bằng một cái móng thay vì bàn chân người của mình. Gã cầm rìu chặn anh lại, vẻ mặt khó chịu. Marco sau đó đã không di chuyển đủ nhanh để né cú đấm của gã ta. Nó không để lại dấu vết, nhưng những nơi mà nắm đấm gã chạm vào đều bị thương, mặc cho sự xuất hiện của ngọn lửa lúc này. Nó không tệ bằng đòn tấn công của Kizaru, nhưng nó cũng đau đớn như nhau. Ngay cả CP9 cũng không thể khiến anh cảm thấy đau như vậy khi còn ở Water 7.

Marco loạng choạng khi tiếp đất, thở hổn hển hơn trước.

Cái quái gì đang xảy ra với những tên này vậy?

"Chờ đã, PX-1." một giọng nói cắt ngang trận chiến, một giọng nói mà Marco nhớ rất rõ.

Một tên khác sao? Anh tự hỏi, quay lại thì thấy Kuma thứ ba đang đứng đối diện với người thứ hai, và nhóm Usopp bị mắc kẹt ở giữa.

"Mẹ kiếp..."

Ngay sau đó, trước khi bất cứ ai có thể làm nhiều hơn là hoảng sợ hoặc nhìn chằm chằm, Kuma thứ ba đã khiến Zoro biến mất.

Cái gì...?

Lúc này, Marco đã nhận ra rằng đây là Kuma thực sự. Những lớp đệm thịt trên lòng bàn tay của hắn càng chứng minh cho điều đó, và đám lính hải quân tỏ ra không vui khi nhìn thấy hắn ở đây.

"Oi, ngươi đã làm gì Zoro rồi?! Cậu ấy đâu?!" Luffy hét lên, cố gắng nhưng không thể đứng dậy được.

Theo lời giải thích của gã cầm rìu - Zoro sẽ bay trong 3 ngày? Nhưng tình trạng vết thương của cậu ấy quá nặng! Và việc cậu ấy có thể ở bất kỳ đâu trên thế giới có nghĩa là gì? - Marco căng thẳng nhìn xung quanh.

"Luffy..." Marco lên tiếng, và nhìn sang phía Sanji đang cố gắng đứng dậy.

"Tớ biết." những tên trông giống Kuma chỉ có thể tấn công, chỉ có Kuma thực sự mới có thể khiến đồng đội của cậu biến mất. Luffy khuỵu xuống, "Mọi người, mau chạy đi! Chúng ta sẽ suy nghĩ về chuyện này sau!"

Gã cầm rìu dường như đã thoát khỏi trạng thái khó chịu trước hành động của Kuma và trở lại với bọn họ, nhưng lần này Marco đã nhanh hơn. Anh biến hình trở lại và tóm lấy Luffy bằng móng vuốt của mình. Nếu anh đoán không nhầm thì gã này không thể bay được.

"Brook!" Usopp hét lên và Marco nhìn về phía cả nhóm. Trong lúc anh giúp Luffy thoát khỏi gã cầm rìu, Brook đã biến mất.

"Brook!" Luffy cũng hét lên, "Chết tiệt! Marco, thả tớ xuống! Chúng ta phải giúp họ!"

Chắc chắn là họ phải làm vậy, bởi vì không ai có thể chạy trốn với tốc độ này. Marco nhắm đến khoảng trống gần nhất nơi anh có thể đặt Luffy xuống mà không làm cậu bị thương thêm - vì Luffy không thể chịu nhiều sát thương hơn vào thời điểm này. Khi Marco lao xuống, Sanji định đá Kuma, và mặc dù hắn không thành công nhưng ít nhất hắn không biến mất.

Marco đặt Luffy xuống, và chỉ trong vài giây đó, Kuma đã khiến Usopp biến mất.

Marco lao tới và Sanji cũng vậy. Sanji đã đến đó trước và sau đó hắn cũng chịu chung số phận, Marco né được bàn tay của Kuma và tung ra một cú đá với toàn bộ sức lực nhưng nó dường như không thể làm cho Kuma bị thương.

Anh đã nghĩ bản thân sẽ biến mất, nhưng thay vào đó người biến mất lại chính là Kuma.

Marco nhìn quanh và nhận thấy Kuma giờ đã xuất hiện bên cạnh Rayleigh và Kizaru, nhưng những gì mà họ đang nói đều không thể tới được tai của anh.

Luffy sau đó đã lao vào Kuma, nhưng hắn lại biến mất, và lần này hắn xuất hiện ngay trước mặt Franky và Nami. Marco biến hình, biết rằng anh sẽ bay tới đó nhanh hơn, nhưng những gì anh có thể làm là bắt lấy Luffy - người đã cố tấn công Kuma và bị đánh bật trở lại - trước khi cậu ấy có thể lao xuống bất kỳ chỗ nào. Marco đã bị đẩy lùi lại sau cú va chạm, nhưng anh đã va phải thứ gì đó không phải đất cứng hay vỏ cây xù xì.

Franky cũng đã biến mất.

"Chà, có vẻ như đang có một mớ hỗn độn xảy ra ở đây thì phải?!"

Chiến trường, từ có thể dùng để gọi nơi này vào thời điểm này, đóng băng. Marco quay đầu lại để xem ai là người đã bắt được họ.

"R-Râu Trắng?!" gã cầm rìu thốt lên, thậm chí trông gã còn sốc hơn cả khi Rayleigh xuất hiện.

Bởi vì người đàn ông đã giữ Marco và Luffy trong tay không ai khác chính là Râu Trắng.

Râu Trắng nhìn xung quanh, và ánh mắt ông cuối cùng rơi xuống chỗ Rayleigh và Kizaru.

"Cũng đã lâu rồi phải không, Rayleigh? Ta thấy ông có vẻ đang bận."

Rayleigh nhún vai, "Như ông thấy đấy, tôi có hơi bận tay."

"Có gì cần ta giúp không?"

Marco không chắc lắm, nhưng anh nghĩ mắt Rayleigh đã đảo nhanh xung quanh một lúc trước khi đối diện lại với Râu Trắng.

"Ông có thể giữ cho hai cậu bé ấy an toàn."

Marco có thể cảm thấy Râu Trắng đang nhún vai.

Và sau đó, như thể tất cả bọn họ vừa thoát khỏi một bong bóng bình tĩnh kỳ lạ, mọi thứ đã trở lại như cũ. Kuma di chuyển, vì một lý do nào đó mà hắn không quan tâm đến việc Râu Trắng có thể nghiền nát hắn một cách dễ dàng, và lao về phía Nami.

"NAMI!" Luffy và Marco hét lên. Cả hai cùng lao về phía trước, nhưng vì lý do nào đó mà Râu Trắng đã không thả họ ra.

"Buông tôi ra, ông già!" Luffy hét lên, cố gắng vượt qua những ngón tay to lớn của Râu Trắng. Marco đã cố gắng biến hình và nhảy lên không trung, nhưng những ngón tay to lớn của Râu Trắng đã kẹp chặt đôi cánh của anh lại, giữ anh lại tại chỗ.

Và sau đó, Nami đã biến mất.

Kuma xuất hiện trước mặt Robin ngay sau đó, nhưng Chopper đã lao về phía hắn, như thể cậu bé đang muốn bảo vệ cô, bất chấp trạng thái mất kiểm soát hiện tại của cậu. Điều đó là vô ích, bởi vì Kuma đã làm cả hai người họ biến mất, và Marco thì không phải làm gì khác ngoài việc đứng nhìn một cách bất lực. Luffy vẫn đang cố gắng giải thoát cho bản thân, thậm chí cậu còn đi xa tới mức cố gắng sử dụng Gear 3, thứ mà cậu không còn đủ năng lượng để thực hiện.

Sự im lặng đã bao trùm cả gốc cây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro