yes, love

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lily ăn xong phần cháo và chuẩn bị cho ca học đầu tiên của mình vào lúc gần 9 giờ.

"Hôm nay có thể anh sẽ không thể gặp em, Lil," James nói.

Sirius thở hổn hển qua bàn, "Làm sao mà cô ấy có thể vượt qua nổi hôm nay, Gạc Nai?!", đáp lại cậu là cái cốc đầu từ Remus và một góc bánh mì nướng xuất hiện từ không trung - do Lily, lấy từ phần ăn của James - đáp thẳng vào mặt.

"Em biết. Họp hành vui vẻ. Và đánh bại đám chuyên gia Biến Hình cổ hủ đó đi, nhé?"

"Anh sẽ cố."

"Chắc chắn, anh vẫn luôn rất xuất sắc," cô nói một cách quả quyết, trao cho anh nụ cười chiến thắng khi cô đứng dậy.

"Evans! Bồ đã sống!" Sirius kêu lên.

"Vừa đúng giờ," Peter nói, khi vào lúc vang lên đúng 9 giờ.

"Hãy yên nghỉ, Lily-buổi-sáng," Remus đồng ý.

Cô cười với họ.

"Tôi ghét tất cả các bồ." (Cô ấy thực sự, hoàn toàn không.)

"Học tập vui vẻ nhé. Anh sẽ cố bắt chuyện với em sau, mong là họ đã phóng đại về việc Hội nghị Biến hình Quốc tế của ngày sẽ diễn ra cả ngày," James nói, tay cậu chàng lướt dọc cánh tay cô và đặt nụ hôn vội lên cái cổ tay thanh mảnh ấy.

"Không phải kế hoạch của Hội nghị bao gồm cả bữa tối sao?" Câu hỏi khó khăn vượt qua nụ cười mơ màng của cô.

"Đúng vậy, nhưng, khi nào là 'bữa tối', Evans? Định nghĩa về 'bữa tối'? Làm thế nào để xác định thời gian bắt đầu và kết thúc của 'bữa tối'?

"Anh phiền toái đến kinh ngạc" (Đáng yêu sẽ gần với sự thật hơn.)

"Và em sẽ vào lớp muộn."

Cô búng vào mũi cậu chàng và nói lời tạm biệt với các chàng trai trước khi quay lại và đi đến lớp Cổ ngữ.


-------------------------------------------------------------------


Nửa đi nửa chạy, Lily lúng túng tăng tốc đến lớp.

Đi vòng quanh hành lang tầng năm, cô đâm sầm vào lưng một người – thật ngu ngốc – đang đứng ngay khúc cua.

Giữ phép lịch sự như mọi khi, mặc dù người đó rõ ràng là một tên ngốc khi đứng đó, Lily nhanh chóng định mở lời xin lỗi, trước khi cô thực sự nhìn lên khuôn mặt đang chế nhạo mình.

Lời xin lỗi của cô nghẹn lại trong cổ họng.

"Snape," cô lạnh lùng nói, đứng thẳng dậy và cố gắng điều hòa lại hơi thở gấp gáp đáng xấu hổ của mình. Cô thực sự nên nhận một trong những lời mời tham gia chạy bộ cùng James; cô thật không phù hợp.

"Lily," hắn dài giọng, "phô trương món điểm tâm ngọt ngào của hôm nay."

Cô đảo mắt. "Vẫn chú ý đến những thứ không liên quan đến anh à?"

"Tôi không phải là người duy nhất nhận thấy," hắn tiếp tục, như thể không nghe thấy câu trả lời của cô.

"Để tôi đoán xem, Mulciber, Avery và Rosier cũng đã thấy và họ đang âm mưu gì đó."

Snape phát ra một âm thanh thất vọng và cô đế ý đến nó. Cô khoác cặp sách lên vai và bắt đầu bước đi trở lại. Dù sao thì cô đã đến lớp muộn. Snape đi theo.

"Bồ không nên xem nhẹ chuyện đó. Họ không hèn nhát. Họ ghét Potter và họ đang lên kế hoạch gì đó."

"Sau bảy năm ở ngôi trường này, tôi thực sự không còn sự ngạc nhiên khi biết anh và bạn bè của anh ghét James và tôi."

Hắn nắm lấy khuỷu tay cô. "Tôi không ghét – bồ không phải là vấn đề ở đây. Bồ chỉ là một phần của nó chỉ bởi vì bồ bắt đầu hẹn hò với gã ta. Nếu bồ chỉ - bồ chỉ cần dừng lại, họ sẽ phớt lờ bồ."

Cô giằng tay ra khỏi cái túm của hắn. "Anh cho rằng tôi có trọng lượng đến mức nào? Tôi là một đứa Máu Bùn, Snape, và anh đừng quên điều đó. Anh và bè lũ của anh ghét tôi vì dòng máu chảy trong người tôi. Tôi sinh ra đã là một phần của vấn đề và tôi sẽ là một phần của vấn đề dù có James hay không."

"Không phải vậy! Bồ không hiểu."

"Thật vậy sao, vậy Mulciber, Avery và Rosier thật lòng muốn làm bạn với tôi sao? Giả như tôi chia tay với James, tỷ như ném vào mặt anh ấy một hoặc hai lý do nào đấy mà anh ấy không thể nào chấp nhận và sau đó chính thức đá anh ta ?"

Một tia vui sướng loé qua trong mắt Severus, nhưng Lily đã kịp nhìn thấy nó. Cô ghét nó và cô ghét hắn ta. Cô tăng tốc.

"Không phải bạn bè, nhưng họ có thể sẽ để bồ yên. Tôi đã luôn nói với bồ rằng Potter là một tổ hợp nguy hiểm. Họ đặc biệt ghét nó –"

"Chính xác là, anh ghét anh ấy. Anh đã luôn như vậy. Hẳn anh đã muốn anh ấy chết phức đi."

"Họ sẽ muốn bồ chết nếu bồ không dừng trò chơi ngu ngốc mà bồ đang chơi này –"

Lily đã chịu đủ. Hắn tưởng cô đã và đang chơi game? Tất cả những gì cô đang làm là ở bên một người khiến cô hạnh phúc, người khiến mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn, người cô yêu. Cô không thể chịu được việc nghe thêm bất kỳ lời lẽ tục tĩu nào về James tốt bụng, tuyệt vời, đáng yêu từ những người như Severus.

"Silencio!" cô vung cây đũa phép qua vai, thậm chí không thèm ngoái lại nhìn hắn ta và chạy vào lớp, để lại hắn đang bị sốc ở đấy và chịu đựng cơn thịnh nộ bởi bản sao bức chân dung của Caravaggio 'Phản bội' - bùa phép thật đúng lúc, cô khô khan nghĩ khi phóng đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro