5-Always You

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chào mừng con về nhà, Sasuke!" Mikoto chào đón với một nụ cười ấm áp. "Ở trường thế nào?"

"Bọn con gái rất phiền phức" đó là câu trả lời hơi cáu kỉnh của Sasuke khi cởi giày ra.

Mikoto chớp mắt, ngạc nhiên. Rồi cô cười toe toét một cách thích thú. "À, vậy là con trai mẹ đã đến tuổi 'đó' rồi hả?" cô nói với một tiếng cười khúc khích. "Chà? Có ai lọt vào mắt xanh của con không?"

Sasuke cau có. "Không đời nào! Sẽ không bao giờ xảy ra đâu!" cậu nhóc cáu kỉnh trước khi xông vào phòng của mình.

"Chà, hôm nay thằng bé gắt gỏng thật đấy," Mikoto nhận xét, cười khúc khích khi quay vào bếp.

• • •

"Cậu không có hứng thú với con gái sao, Sasuke-kun?"

Sasuke cau có sau khi thanh kunai của cậu đánh trúng hình nộm mục tiêu. Kabuto, người đang ở gần đó và giám sát quá trình luyện tập của cậu, nhếch mép cười và đẩy kính lên.

"Thông thường, những chàng trai ở độ tuổi của cậu đều đang theo đuổi phụ nữ," Kabuto tiếp tục một cách tình cờ. "Giống như Naruto-kun chẳng hạn. Không phải cậu ấy rất thích đồng đội nữ của cậu sao?"

Tiếng vo vo quen thuộc của dòng điện vang vọng trong môi trường xung quanh, cho thấy Chidori của Sasuke đã được kích hoạt.

"...Im đi," cậu thẳng thừng. "Ngươi thật ồn ào."

Nhưng Kabuto chỉ cười toe toét hơn. "À... Hoặc là tôi bị căng thẳng hoặc cậu chỉ đơn giản là không hứng thú với chủ đề này. Hai cái này phù hợp với cái nào, Sasuke-kun?"

"Dù sao thì tôi cũng không quan tâm," Sasuke nói, nhắm mắt lại khi truyền thêm chakra vào kỹ thuật của mình. "Cứ nghĩ bất cứ điều gì ngươi muốn."

Kabuto quan sát Sasuke hạ gục nhiều hình nộm trong một lượt.

"Hmm..." anh trầm ngâm trước khi cuối cùng rời khỏi vùng lân cận.

• • •

"Này, Sasuke. Cậu liệu có thích Karin hay cái gì đại loại vậy không?"

Sasuke tặng cho Suigetsu một cái liếc xéo, người phía sau nhìn cậu với vẻ mong đợi khi cậu bước đến.

"Không," cậu nói ngay trước khi quay lưng và trở lại với đống lửa trại.

"Heh. Tôi cũng nghĩ vậy." Suigetsu cười toe toét vừa ác ý vừa thích thú khi đi theo trưởng nhóm. "Vậy thì cậu quan tâm đến kiểu con gái nào? Một người có thân hình nóng bỏng và vòng một khủng, hay bạn thích những người có đầu óc hơn?"

"Không," Sasuke trả lời cộc lốc.

Suigetsu dừng lại trong giây lát, xoa xoa gáy với vẻ bối rối nhẹ.

"Trời ạ... thật là một gã lạnh lùng..."

• • •

"Sakura... không bao giờ ngừng muốn cứu em. Không bao giờ..."

"Có lẽ cậu ta đang vui vẻ trong ảo mộng nhỏ bé của mình về tình yêu đích thực không?" Sasuke thẳng thừng nhận xét. "Đối với tôi, tôi hoàn toàn không có lý do gì để yêu cậu ta và tôi cũng không hiểu tại sao cậu ta lại yêu tôi."

"Em chỉ cần một lý do để ghét một người!" Kakashi kêu lên. "Và Sakura không cố gắng hay muốn biến em thành của con bé! Con bé chỉ muốn cứu em! Nó là người mà em đã suýt giết chết một lần... Con bé cảm thông và rơi nước mắt vì em, ngay cả bây giờ... Bởi vì nó yêu em rất nhiều nên trái tim của con bé tan nát !"

Hình ảnh về gia đình của Sasuke đột ngột hiện lên trong tâm trí cậu. Cậu im lặng một lúc.

Sau đó, cậu nói.

"...Đó chỉ là... xiềng xích từ quá khứ thất bại khiến cậu ta cảm thấy như vậy..."

• • •

[ Hiện tại ]

"Tớ xin lỗi... Tớ đã hơi quá trớn khi đi cùng cậu như thế này trong khi lẽ ra đây là cuôccj hành trình của riêng cậu..."

Những chiếc lá nhỏ từ trên cây rơi xuống hình dạng của chúng. Sasuke nhìn Sakura, người đang đi bên cạnh anh, bước nhanh hơn anh một chút. Anh ấy biết rằng đó là vì cô ấy đột nhiên cảm thấy lo lắng và có chút không chắc chắn về bản thân.

"Và tớ cá là bạn có thể đã thích rất nhiều cô gái trong quá khứ và cả trong những chuyến du lịch của bạn, những người thực sự xinh đẹp và tử tế..." Bây giờ cô ấy đang lảm nhảm, không thực sự nhận ra những từ sắp thoát ra khỏi môi mình.

Sasuke cau mày.

"À... Tớ lại lan man rồi." Cô gửi cho anh một nụ cười ngượng ngùng. "Xin lỗi, Sasuke-kun..."

" ...Sakura. "

Cô ấy dừng bước khi nghe thấy âm điệu trong giọng nói của anh ấy. Sasuke, tuy nhiên, tiếp tục đi về phía trước với tốc độ nhàn nhã của riêng mình.

"Sasuke-kun...?" cô cố gắng.

Khi Sasuke quay lại, cô bắt gặp nụ cười yếu ớt trên môi anh.

"Chưa bao giờ có ai thích hợp với tôi..." anh nói nhẹ nhàng. "...nhưng cậu thì có ."

• • •

"Sasuke-kun trông ngầu quá phải không?"

"Cậu ấy lúc nào cũng vậy!"

Sasuke bảy tuổi phớt lờ những lời thì thầm ngưỡng mộ giữa các bạn nữ, dành hết sự quan tâm dành cho công việc mà cậu đang làm dở. Cậu cố tỏ ra lịch sự và cáu kỉnh, nhưng chiếc mặt nạ thờ ơ của cậu đang dần vỡ vụn.

Khi cậu vô tình liếc nhìn họ, cậu phát hiện ra một bé gái trạc tuổi cậu chen chúc vào giữa đám đông nhỏ, im lặng nhìn cậu với hai bàn tay đan vào nhau.

Khi nhận thấy ánh mắt của cậu, cô bé đỏ mặt và ngay lập tức vụt khỏi tầm mắt của cậu.

• • •

Khi Kabuto rời đi, Sasuke tắt kích hoạt Chidori của mình lần nữa và cố gắng làm cho hình ảnh Đội 7 biến mất khỏi tâm trí cậu một lần nữa .

Khuôn mặt cuối cùng cậu nghĩ đến là người đồng đội nữ của mình, ký ức về việc cô cáu kỉnh vì một thàng nhóc tóc vàng nào đó.

• • •

" Không," Sasuke trả lời cộc lốc trước khi đi về phía đống lửa trại.

Tại sao cậu lại chọn một cô gái có khuôn mặt xinh đẹp trong khi một người phụ nữ có sức mạnh và trí tuệ tốt hơn cả ngàn lần?

• • •

" ...Đó có lẽ chỉ là... xiềng xích từ một quá khứ thất bại khiến cậu ta cảm thấy như vậy..."

Gia đình của cậu, những người thực sự yêu quý cậu, hiện lên trong tâm trí cậu. Có lẽ Sakura thực sự yêu cậu vì một lý do nào đó mà cậu không thể hiểu được. Tại sao cô vẫn yêu cậu bất chấp tất cả?

Ít nhất, với phương pháp đảm bảo rằng cô sẽ không cản đường, cậu đã cắt đứt mối ràng buộc với cô. Hiện tại cô ấy chắc chắn sẽ ghét cậu.

Cậu đã không còn là người cô muốn cứu nữa. Cậu đã đi quá xa trên con đường mà cậu đã chọn. Đã quá muộn rồi.

• • •

" Nếu... tớ nói với... rằng... tớ cũng muốn đi cùng cậu...thì sao...?"

"Đây là con đường để chuộc tội của tôi," Sasuke nói. "Không liên quan gì đến cậu cả."

Sakura cúi thấp đầu. "Cậu nói...không có...liên quan...gì" cô lẩm bẩm, chán nản.

Đưa hai ngón tay lên, anh nhẹ nhàng gõ vào trán cô.

Và mỉm cười.

"Có lẽ lần sau. Cảm ơn."

Đã luôn luôn là một trong những người đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro