Chương 1: Cái gì?!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rose là một cô gái ngây thơ sống một mình trong một căn hộ cho thuê tầm cỡ trung bình, cô là đầu bếp trong một nhà hàng nhỏ của bạn cô, Jisoo.

Rose không có nhiều bạn bởi tính cách nhút nhát của cô và vẻ ngoài ít nói, nhưng cô không có vấn đề gì với việc đó, bởi cô cũng không thích đám đông.

Bây giờ, Rose đang chuẩn bị đi làm, cô mặc trên người bộ quần áo hay mặc, chân váy trắng và áo trắng. Vài giây sau, một tiếng gõ cửa vọng lại từ cửa chính. Vì vậy, Rose mở cửa ngay lập tức.

"Bác Wang? Chào buổi sáng." Rose cười chào bác Wang, chủ căn hộ.

"Buổi sáng, Rose. Hôm nay cháu thật đẹp! Chuẩn bị đi làm?" bác hỏi Rose.

"Vâng ạ" Rose cười.

Bác Wang cười lại, "Nhân tiện, Rose à, có người sẽ chuyển vào đây làm bạn cùng phòng của cháu đó!" bác kích động nói.

"Ồ, cháu sẽ không thể chào cô ấy được. Cô ấy đến hôm nay ạ?" Rose hỏi.

"Đúng vậy." Bác Wang trả lời, "Vì vậy, bác mong cháu sẽ không quá cô đơn như trước nữa." bác nháy mắt với Rose khiến cô bật cười.

"Được thôi bác Wang."

Bác Wang vỗ vai cô khi cô rời đi, "Làm việc tốt nhé!" bác nói và Rose cúi chào bác.

Sau đó, Rose đi làm, để lại căn hộ sạch sẽ và ngăn nắp. Cô rất háo hức khi có bạn cùng phòng mới nhưng đồng thời cũng rất lo lắng. Nhỡ đâu bạn cùng phòng của cô quá ồn ào và cô không thích điều đó? Nhưng bất kể như thế nào, cô sẽ cố gắng tìm hiểu bạn cùng phòng mới của cô.

---

Chàng trai tên Jeon Jungkook bước vào căn hộ mới của mình với nụ cười nhỏ, "Nó thật sạch! Mình thích nó."

Anh ra hiệu cho bạn anh để đồ vào ngay lập tức, "Vào đi." anh nói.

"Wao, đây là một nơi tốt mặc dù em phải chia sẻ nó với ai đó." một người bạn của anh tên Hoseok nói khi anh ta nhìn xung quanh.

"Yup, chỗ này chắc chắn tốt hơn chỗ lần trước." Jungkook lẩm bẩm.

Một người bạn khác của anh tên Jimin hỏi, "Em có biết bạn cùng phòng của em là ai không?"

Jungkook lắc đầu, "Không, nhưng em nghe nói cậu ta là một người hướng nội... Hoặc ai đó tương tự."

"Anh ta có thể là một mọt sách." Jimin cười khúc khích và Taehyung, một người bạn khác của anh đánh vào tay Jimin, "Yah, đừng nói như thế." 

Jungkook cười và nhìn xung quanh, không treo ảnh, chỉ có trang trí đơn giản, yup, nhất định là con trai. Nhưng không hiểu sao, chỗ này quá sạch đối với một chàng trai. "Các anh chỉ cần để đồ đạc ở đây thôi. Chúng ta có một buổi tập nhảy và em phải chụp ảnh tân hôn cho ai đó." Jungkook nói.

Jungkook là một thành viên trong nhóm nhảy BTS và anh cũng là nhiếp ảnh gia cho một công ty tổ chức đám cưới nổi tiếng. Thật ra, anh là con của một cặp đôi giàu có nhưng anh muốn sống tự lập, với sự cho phép của cha mẹ. Đồng thời anh cũng hứa rằng anh sẽ tiếp quản công ty của ba anh sau khi anh tìm được cho mình một cô vợ.

Nói ngắn gọn, anh có thể sống trong sự giàu sang nhưng anh muốn làm việc chăm chỉ trước.

"Đi nào, anh đã sẵn sàng trình diễn vài động tác!" Hoseok nói và rời đi. Sau đó, những người khác cũng đi theo anh.

---

"Một ngày khó khăn?" Jisoo hỏi khi Rose đặt một chiếc đĩa trước mặt Jisoo.

Cả hai luôn ở lại sau khi cửa hàng đóng cửa. Thường thường, Rose sẽ nấu một món mới để Jisoo nếm thử. Hoặc họ sẽ dành thời gian nói chuyện phiếm.

"Hơi hơi..." Rose bật cười và ngồi đối diện Jisoo, "Thực đơn mới?" Jisoo hỏi, cầm lấy cái dĩa và thìa.

Rose gật đầu, "Hôm nay em làm công thức."

Jisoo ăn một thìa đầy và bắt đầu phân tích hương vị, "Hm, ngon..." cô lẩm bẩm.

Rose bật cười, "Có đồ ăn nào của em mà chị thấy không ngon không?"

"Đúng vậy! Em nấu ăn rất ngon! Vì vậy chị mới để em làm ở đây." Jisoo cười toe toét. "À mà này, chị nghe nói em có bạn cùng phòng?" Jisoo hỏi.

"Đúng rồi. Mấy giờ rồi?" Rose hơi hốt hoảng hỏi và Jisoo nhìn đồng hồ ngay lập tức, "11 giờ 15."

"Em cá là bây giờ cô ấy đang ngủ." Rose nói.

"Đó là một cô gái?" Jisoo hỏi Rose.

Rose gật đầu, "Đương nhiên, nó không thể là một chàng trai. Chị có thể tưởng tượng nó sẽ ngượng ngùng như thế nào nếu bạn cùng phòng của em là nam không?" Rose bật cười ở khúc cuối.

"Haha, em có thể sẽ khóc hoặc ngủ ở nhà chị." Jisoo cười theo.

"Em không thể tưởng tượng nổi nếu việc đó xảy ra."

Vài phút sau, Jisoo ăn nốt đồ ăn của mình và giúp Rose dọn bàn. "Được rồi, bây giờ để chị đưa em về." Jisoo nói và khoác vai Rose. Hai người đi ra khỏi nhà hàng và ngồi vào xe Jisoo.

Jisoo lái rất nhanh nên chỉ vài phút sau hai người đã ở khu nhà trọ của Rose. "Chị may đó, không có cảnh sát."

Jisoo cười, "Em quên là chị muốn làm tay đua khi chị 5 tuổi hử?"

"Đúng vậy. Cảm ơn chị Jisoo. Gặp chị ngày mai." Rose nói khi xuống xe. "Bye!" Jisoo lái đi ngay lập tức.

Rose đi vào tòa nhà, sảnh tòa nhà yên lặng hơn mọi khi nhưng cô chỉ tiếp tục về nhà và vào thang máy. Cô đi thang máy một mình cho tới khi nghe thấy một tiếng ding, báo hiệu cô đã đến tầng của mình. Rồi cô bước đến phòng của cô, phòng 111, ở góc hành lang.

Cô dừng ở trước cửa, nhập mật mã cho khóa điện tử và mở cửa một cách nhẹ nhàng. "Ể? Không ai trong này?" cô tự hỏi

Rose từ từ đóng cửa và đặt túi lên sofa. Không có ai trong này, đúng vậy. Vì vậy, Rose vào bếp uống một cốc nước lạnh như thường ngày sau khi về. Và sau đó cô sẽ tắm nước ấm trước khi đi ngủ. Nghĩ rồi Rose uống cạn cốc nước của mình.

Cô di chuyển từ nhà bếp đến nhà tắm rồi dừng lại. Cô nhìn chằm chằm vào cửa nhà tắm vì cô nghe ai đó tắt vòi nước từ bên trong. Vài giây sau, cánh cửa mở ra và một người đi ra khỏi nhà tắm. Ờmmmm, người đó là con trai, và anh ta đang... cởi trần.:))

"KYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!"(hơi lố rồi :>>) Rose hét lên vì sốc và chàng trai kia cũng há hốc mồm vì kinh ngạc nhưng anh ta bịt mồm cô lại ngay lập tức. "Shhh, đừng hét! Gần nửa đêm rồi." anh ta nói và Rose cô gắng hết sức để thoát khỏi anh ta.

"Hứa với tôi cô sẽ không hét nếu tôi thả cô ra." anh ta cảnh báo, Rose gật đầu.

Ngay khi anh ta bỏ tay ra, Rose tức giận tát anh ta một cái(được lắm chị tôi :)) ). "Tại sao cô tát tôi?" chàng trai lầm bầm hỏi.

Rose khoanh tay lại, "Mặc gì đó vào và hãy nói chuyện ở phòng khách." cô nói.

Rose bước ra phòng khách trước, cảm thấy cực kì tức giận, khó chịu và lo lắng. Có một chàng trai trong nhà của cô! Ôi không, liệu anh ta có phải là bạn trai của bạn cùng phòng của cô không? "Aish, sao cô ấy có thể đưa bạn trai mình qua?" Rose thở dài và rất muốn mắng bạn cùng phòng của mình một trận, không còn cảm thấy ngại ngùng nữa.

Vài phút sau, chàng trai kia bước vào phòng khách và ngồi trên sofa đối diện Rose. Một cảm giác bồn chồn chạy khắp cơ thể cô nhưng cô cố gắng phớt lờ nó. "Anh là ai? Từ từ, nó không quan trọng. Bạn gái anh đâu?" Rose hỏi.

"Bạn gái? Tôi không có..." chàng trai trả lời cô.

"Nói dối. Bạn gái anh là bạn cùng phòng mới của tôi. Tôi sống ở đây nên cô ấy đâu?" Rose hỏi lại.

Chàng trai mở to mắt, "Tôi không có bạn gái. Và cô nói rằng căn nhà này của cô? Tch, tôi cũng sống ở đây và chủ nhà là một chàng trai, một mọt sách." anh ta kêu lên.

"Cái gì? Nói cho anh biết, tôi sống ở đây từ khi tôi 20 đó!" Rose nói trong sự hoài nghi.

"Còn lâu, cô mới là người nói dối ở đây." anh ta cãi lại.

"Ugh, tôi đã sống ở đây 5 năm đấy anh biét không? Đợi đấy, để tôi gọi bác Wang!" Rose nói một cách khinh bỉ.

Rose đợi bác Wang nghe máy. Vài giây sau, bác trả lời, "Alo, Rose?"

"Alo bác Wang, xin lỗi vì đã làm phiền. Nhưng cháu có vấn đề với bạn cùng phòng của cháu." Rose nói và để điện thoại ở chế độ loa ngoài.

"Ồ, chuyện gì đã xảy ra giữa cháu và Jungkook?" bác Wang hỏi qua điện thoại.

Rose nhấc một bên lông mày hoàn hảo lên, "Jungkook? Đấy là tên cô ấy? Tại sao tên cô ấy lại giống con trai vậy?" Rose hỏi và chàng trai ngồi đối diện cô khó chịu hắng giọng.

"Tên cô ấy? Xin lỗi chứ, nhưng Jungkook là tôi." anh ta nói.

"Ồ, cháu đang ở với Jungkook?" bác Wang kích động hỏi.

"Hả?" Rose há hốc mồm, hiểu ra được toàn bộ tình huống.

"Bác mong hai cháu có thể hòa thuận với nhau. Và nữa, đừng ồn ào quá vào buổi đêm, hàng xóm có con." bác Wang cười và kết thúc cuộc gọi.

Mặt Rose đỏ bừng lên sau khi nghe thấy điều đó, trong khi đó Jungkook lúng túng ho. Bác Wang, tuyệt... Bác không giúp gì được cho bọn họ.

"Ừm..." Rose phá vỡ sự im lặng. "Tôi là Rose. Roseanne Park." cô nói, cố gắng không nhìn thẳng vào mắt anh.

"Người nước ngoài?" anh hỏi, Rose trả lời "Không."

"Tôi tên Jeon Jungkook. Ừm..." anh dừng, "Nếu cô không phải là người nước ngoài, cô có tên Hàn không?" anh hỏi một cách quá cẩn thận. "Nếu cô không phiền."

"Park Chaeyoung." cô trả lời ngắn gọn.

"Ok." Jungkook gật đầu

...

"Vậy sáng mai nhớ tưới hoa ngoài ban công. Và xin anh, hãy giữ căn hộ sạch sẽ." Rose nói khi cô đứng lên và lấy túi xách.

"Từ từ, cô đi đâu vậy?" Jungkook hỏi và đứng lên theo.

Rose liếc anh rồi lại nhìn vào bức tường. "Ừm, tôi sẽ ở lại nhà bạn tôi đêm nay." cô nói.

"Tại sao? Đây là căn hộ của cô, cô nên ở đây." Jungkook nói, "Ờm, xin lỗi."

'Tôi không thể" Rose trả lời.

"Vì sao?" Jungkook hỏi cô.

Cô thở dài, "Đó là bởi vì cửa phòng tôi bị hỏng, với anh ở trong này, tôi... ừm... tôi không nghĩ tôi có thể ngủ ngon, bởi anh có thể, ừm... hãm hiếp tôi khi tôi đang ngủ... Vậy đó."

Nhưng bất ngờ đối với cô, Jungkook bật cười, "Tôi có thể sửa nó bây giờ. Cô có dụng cụ trong này không?" anh hỏi.

Rose nhìn anh nghi ngờ, nhưng rồi vẫn đi tìm hộp dụng cụ. "Cầm lấy." cô nói và Jungkook cầm lấy nó.

"Ok, vậy... Ừm, cô có thể đợi ở đây trong khi tôi sửa cửa phòng cô." Jungkook nói.

Rose đảo mắt, vào phòng lấy quần áo rồi tiến vào nhà tắm.

"Aish, con gái." Jungkook thở dài.

---

Lần đầu trans truyện nên có gì góp ý cho mình nghen (//∇//)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro