Chương 3: Kookie xấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook từ từ mở mắt, cơn đau đầu của anh càng tệ hơn khi anh ngồi dậy. Anh nhìn xung quanh và phát hiện mình đang ở phòng khách... cởi trần. Ôi không, Rose đâu? Anh nhìn đồng hồ, 1h26 sáng, hôm nay là chủ nhật à? Ugh, đầu anh lại đau rồi.

"Đáng ra anh không nên ngồi dậy."

Jungkook giật mình, nhận ra Rose đang ở cạnh mình. Anh che ngực ngay lập tức, "Cô đã làm gì với tôi?!" anh gào lên. Rose mở to mắt, nó thật buồn cười, anh hành xử ý như một cô gái.

"Yah! Tôi không có hứng thú làm việc gì với anh đâu nghe chưa?" Rose đảo mắt, đưa anh một cốc trà ấm và anh nhận gần như ngay lập tức từ cô.

"Vậy kể cho tôi chuyện gì đã xảy ra..." anh nói.

"Anh làm một điều ngu ngốc." Rose trả lời, đưa anh một cái áo.

Jungkook căng thẳng nuốt nước bọt, anh đặt cốc trà lên bàn, mặc áo một cách nhanh chóng khi Rose ngồi đối diện anh. Cô khoanh tay, nhìn rất tức giận và nhìn chằm chằm anh không biểu cảm.

"Tôi đã làm gì?" anh hỏi.

"Anh-"

Ding!

Rose dừng và nhìn vào nhà bếp, "Đợi một chút." cô nói và rời đi.

Jungkook thở dài, cầm lấy cái cốc. Anh cố nhớ xem chuyện gì đã xảy ra vài tiếng trước. "Uh... Chuyện gì đã xảy ra?" anh lẩm bẩm, uống một ngụm trà. Rồi đột nhiên, anh mở to mắt khi nhớ ra điều gì.

---ta là dải phân cách thời gian---

"Hey, Ro-say, cô có, uh... cây dừa... uh, ý tôi là cây cọ... Cô có dầu gội với hình cây cọ bên ngoài không?" ai đó hỏi vài mét đằng sau cô, đương nhiên là Jungkook.

"Ý anh là loại với-" Rose dừng giữa chừng khi mắt cô dừng trên người Jungkook.

"JEON JUNGKOOK!!!" cô gào lên và che mắt ngay lập tức.

"Ro-say, đừng hét... Ssshhh!" Jungkook nói.

Rose quay người lại, mở mắt ra và nói, "Sao tôi có thể không hét? Ý tôi là, hãy nhìn mình đi! Anh vừa nôn! Và nôn hết vào quần áo của anh! Nó rất ghê!!! Anh tốt hơn hết nên lau miệng và thay áo đi!"

"Uh? Tôi không hiểu, Ro-say~ Nói bé thôi." anh nói.

"Ugh!" Rose bực mình dậm chân, cô bước tới Jungkook trong khi ném cho anh một ánh mắt ghê tởm.

"Hi~ Hãy làm bạn nào." Jungkook cười ngu ngơ.

"Tôi ghét anh!" Rose nói và cởi áo Jungkook một cách thô bạo.

Jungkook sợ hãi che ngực (vẫn đang say nghen), "C-cô định làm gì? Tôi v-vẫn còn trinh." anh nói trong khi Rose lau miệng anh bằng áo của anh.

"Đừng nói điều gì ngu ngốc!" rồi cô búng vào trán anh.

"Ouch!" anh kêu.

Rose bước tới máy giặt, ném quần áo của anh vào sau khi rửa 'thứ-đi-ra-từ-bụng-anh' bằng nước. Cô quay lại nhà bếp nhưng không thấy Jungkook đâu. Cô kiểm tra phòng khách và voila! Anh đang ngủ đấy. Rose thở dài và xem xem có bãi nôn nào của anh không. May mắn thay, không có gì. Vì vậy, Rose quay lại bếp để làm cháo cho anh.

---trở về thực tại thôi---

"Oh my god." anh há hốc mồm và mặt anh càng ngày càng đỏ.

Rose đi vào phòng khách, mang cho anh một bát cháo gà. "Ăn." cô ra lệnh và Jungkook lẩm bẩm lời cảm ơn.

"Uh, Rose..." anh bắt đầu.

"Cái gì?"

"Tôi xin lỗi vì để cô phải, ừm, chăm sóc tôi." Jungkook nhìn cô.

Rose nở một nụ cười nhỏ nhưng giây sau nụ cười đó biến mất, "Anh cần rất nhiều sự giúp đỡ." cô nói.

"Tôi không thể tin được anh đã làm thế." Rose thở dài và Jungkook cười khẽ.

Jungkook ăn nốt cháo trong khi Rose đợi anh. Khi anh xong, Rose xin cái bát, muốn đem đi rửa. Anh đưa cho cô bởi anh không còn năng lượng để làm gì nữa. Rose vào bếp để rửa cái bát và cái cốc. Jungkook theo sau cô, dừng ở cửa và nhìn cô từ đằng sau đang rửa bát. Mặc dù anh cảm thấy như một tên biến thái, anh không thể phủ nhận được rằng cô trông rất dễ ôm khi nhìn từ đằng sau. Cô trông như vợ anh vào lúc này vậy.

"Anh đang làm gì vậy?" Rose hỏi anh.

Jungkook cười với cô, "Không có gì. Nhưng ừm, cô nên ngủ."

"Tôi sẽ ngủ. Anh đi trước đi." cô nói, quay lại tiếp tục rửa bát.

Jungkook gãi gáy mình, "Ừm, Rose?"

"Ừm, gì vậy?" cô bắt chước anh.

"Cảm ơn vì đã chăm sóc tôi." anh nói.

Rose nhìn anh, "Không có gì."

"Chưa có ai từng chắm sóc tôi cả, bố mẹ tôi có, nhưng... Ai khác? Không ai." anh nói.

"Vậy tôi nên được tặng cúp hay gì?" cô hỏi.

Jungkook bật cười, "Tôi mời cô bữa trưa được không?"

"Nhưng tôi là đầu bếp."

"Thì sao?" Jungkook nhìn cô, hi vọng cô sẽ chấp nhận lời mời của anh.

"Ok. Thứ hai?" cô hỏi.

"Thứ hai tôi sẽ đón cô." anh nói.

"Được rồi. Giờ đi ngủ đi." cô nói, quay người lại lần nữa.

Jungkook cười và quay lại phòng mình. Điều này thật tốt. Bữa trưa với một cô gái! Đây có được tính là một buổi hẹn hò không? Vậy thì, đây là buổi hẹn đầu tiên của Jungkook! "Jimin hyung phải tự vả! Ai nói mình không tốt với con gái?" anh cười và mở điện thoại.

---

Ngày hôm sau...

Jungkook đón Chaeyoung từ nhà hàng. Và giờ, họ đang ngồi đối diện nhau trong một nhà xa hoa. Rose nhìn anh, "Vậy... Sao chúng ta không đặt món?" cô hỏi.

Jungkook hắng giọng, "Tôi đã đặt món khi đặt bữa trưa này rồi." anh cười.

"Anh chuẩn bị bữa trưa này rất kĩ lưỡng." Rose cười lại.

"À, không... Tôi chỉ cố gắng gây ấn tượng tốt với cô thôi." anh nói.

Rose bật cười, "Tạo sao anh lại phải tạo ấn tượng tốt với tôi?"

"Bởi vì tôi đã phá hỏng hình tượng của mình khi tôi say." Jungkook trả lời.

Rose cười khẽ, "Không sao đâu... Nó rất đáng yêu." cô lẩm bẩm từ cuối nhưng Jungkook có thể nghe thấy nó rõ ràng. Anh không thể không ngừng cười như một thằng ngốc. Rose nhìn anh và anh thay đổi vẻ mặt ngay lập tức, cô bật cười.

"Anh đang làm gì vậy?" cô hỏi.

"Uh-haha, không có gì!" Jungkook bồn chồn cười.

Rồi đồ ăn được đưa đến. Rose tập trung nếm đồ ăn, Jungkook không đủ can đảm để làm phiền cô, mặc dù cô trông rất đáng yêu khi nhai thức ăn. Anh cực cực muốn véo má cô! Và trong vô thức, anh làm thế! Anh véo má cô.

"Ouch! Jungkook!" cô la lên.

"Oh! Tôi xin lỗi!!! Tôi không kiềm chế được!" anh nhận ra việc anh đã làm.

Rose ngả người về phía trước và véo hai bên má của anh, "Anh thật là xấuuu~" cô nói, nhưng rồi phá lên cười khi nhìn vào mặt anh. "Omo, anh nhìn như Cookie Monster." cô nói.

"Ý cô là Kookie?" anh sửa cô và cô thu tay lại.

"Một Kookie xấu." Rose nói và Jungkook bật cười.

"Tôi là người tốt." anh nói.

"Yeah, yeah. Đúng vậy. Gì cũng được." Rose đảo mắt.

"Woah, cảm xúc của cô thay đổi nhanh thật đấy." Jungkook nói, ăn một miếng.

"Anh không thích?" cô hỏi.

Jungkook lắc đầu, "Không, tôi thích nó. Trông cô rất hấp dẫn-" anh dừng đột ngột, uh shit, anh vừa thả thính cô.

"Đúng là một playboy." Rose bật cười.

Jungkook cảm thấy lính túng sau khi nghe điều đó, anh mừng là Rose không nghĩ nhiều về lời thả thính đột ngột của anh. Ít nhất, nó làm anh bớt trông giống một tên biến thái hơn. Jungkook nhanh chóng ăn nốt đồ ăn của mình, rồi đợi Rose ăn xong phần của mình. Nhưng đúng là một con rùa, cô còn đang bận thưởng thức hương vị của món ăn.

"Cô định ăn lâu vậy sao?" anh hỏi.

"Anh có thể về trước."

"Đó không phải là cách có một buổi hẹn hò." anh trêu cô.

"Thật nực cười, đây không phải hẹn hò." Rose lườm anh.

Jungkook cười, "Tôi không nói đây là một buổi hẹn hò."

Rose nhìn anh, "Được thôi, bất cứ thứ gì anh muốn. Anh thắng."

"Tôi luôn luôn thắng." Jungkook mỉm cười tự hào.

Rose đảo mắt, rời bàn. Jungkook cười và đi theo ngay lập tức. "Tôi có làm cô khó chịu không?" anh hỏi, cố gắng đi đều với cô.

"Rất nhiều." Rose trả lời.

"Cô còn không uống." Jungkook nói.

"Tôi có thể uống sau."

Jungkook gật đầu, "Đừng đối xử lạnh nhạt với tôi. Tôi chỉ đang cố gắng tìm hiểu cô thôi. Bởi vì chúng ta là bạn cùng phòng, nhớ không? Chúng ta sẽ nhìn mặt nhau hàng ngày."

"Anh chỉ mới chuyển vào chưa đến một tuần, 4 ngày là chính xác." Rose nói.

"Thì sao? Không thể ngăn tôi tìm hiểu cô được." Jungkook nhe răng cười.

"Anh thích trêu những người xung quanh phải không?" cô nhìn anh.

Jungkook nghĩ một lúc, "Chỉ với những người mà tôi cảm thấy thoải mái khi ở cùng thôi. Và cô là một trong số họ." anh cười một nụ cười chân thành, khiến mặt cô hơi đỏ lên.

"Được rồi, vậy đưa tôi trở lại nhà hàng." Rose nói.

"Bất cứ thứ gì cô muốn, tôi sẽ làm." anh mở cửa xe ra. Rose rất cảm động trước những cử chỉ lịch lãm của Jungkook, nhưng cô vẫn giữ vẻ mặt lanh tanh với anh. "Cảm ơn." cô lẩm bẩm, ngồi vào xe anh như một công chúa.

"Không cần khách sáo."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro