Chương 14: Phục vụ cậu tận tình (P4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật ra cách đó không phải do Lương Nhã nghĩ ra, mà là do quản lý của y đề nghị.

Lương Nhã có thể đi đến ngày hôm nay, hẳn là từ đầu công ty quản lý đã đầu tư một số tiền rất lớn, hiện giờ y trở nên ưu tú như vậy, công ty cũng nhờ vậy mà kiếm được lợi nhuận rất lớn, đương nhiên sẽ không để mặc y bị bệnh mà không lo.

Huống chi lúc đó Lương Nhã vừa quyết định đóng một phim truyền hình.

Kỳ thực Thiên Khả tẩy trang xong khá giống với Lương Nhã, nhưng cũng không phải giống nhau hoàn toàn, nhìn kỹ vẫn có thể phân biệt được, nhất là vóc dáng của Thiên Khả có phần gầy gò, một chút cũng không giống thân hình hoàn hảo của Lương Nhã.

Trong phim truyền hình, sở dĩ có thể đóng thế đều nhờ vào kỹ thuật trang điểm.

Thiên Khả giống Lương Nhã nhất ở mắt, mũi, môi, đặc biệt là mũi, thật sự rất giống hai giọt nước, nhiều khi trang điểm, cậu còn ngộ nhận không biết mình có phải là Lương Nhã hay không.

Thiên Khả và Lương Nhã giống nhau nhất ở đôi mắt, chỉ cần nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp của Thiên Khả ai cũng sẽ khen, Lương Nhã lại không như vậy, mắt của Lương Nhã phải trang điểm thì mới trở nên xinh đẹp, thế nhưng vẫn không lung linh trong suốt như mắt của cậu.

Có điều, may là sau khi hóa trang, đôi mắt cũng thay đổi nhiều nhất, cho nên Thiên Khả mới có thể dùng thân phận của Lương Nhã sống đến bây giờ, dĩ nhiên là không có người phát hiện sơ hở.

Vừa mới bắt đầu, Lương Nhã hoàn toàn không đồng ý đề nghị của quản lý để Thiên Khả làm thế thân của y, thậm chí là phản đối kịch liệt.

Sau đó không biết xảy ra chuyện gì, Lương Nhã lại đồng ý, sau đó còn tự mình năn nỉ Thiên Khả.

Không có người nào sẽ đồng ý làm đóng thế, làm thế thân của người khác, Thiên Khả cũng không ngoại lệ, nhưng mà sở dĩ cậu đồng ý, lý do rất đơn giản, cậu cần tiền.

Sẽ có người cảm thấy lý do rất buồn cười, thế nhưng trên thế giới này, còn rất nhiều người thiếu tiền, mà Thiên Khả chỉ là một trong số đó mà thôi, không có tiền, cậu sẽ không thể học đại học, làm diễn viên đóng thế vừa khổ cực lại vừa nguy hiểm.

Ba cậu hai năm trước lao vào cờ bạc, đem hết những thứ có thể bán trong nhà ra đánh cược, ba cậu chết vì cờ bạc, còn để lại cho cậu một số nợ lớn lãi suất cao.

Mẹ và em cậu bị chủ nợ đòi tiền, cả nhà không có lấy một ngày bình an, cậu là trưởng nam, chỉ có thể thôi học, kiếm tiền trả nợ.

Lương Nhã muốn thuyết phục cậu, chắc chắn đã sớm điều tra ra mọi chuyện rồi.

Cho nên y trực tiếp nói với Thiên Khả: "Tôi có thể trả toàn bộ số nợ của cậu, ngoài việc quản lý nói với cậu về sự nghiệp đóng thế, tôi còn có một yêu cầu, đó là cậu phải thay tôi kết hôn"

Điều kiện thật sự rất hấp dẫn, không phải sao? Dù sao cũng không cần phải suốt ngày chạy vạy trốn nợ khắp nơi.

Lương Nhã nói xong, đưa cho Thiên Khả một tấm hình: "Tôi phải gả cho hắn, người nối nghiệp duy nhất của Vương thị, Vương Khiết Phong.

Lần đầu tiên nhìn hình, liền muốn cùng Vương Khiết Phong sống hết quãng đời còn lại.

Hai năm trước kia, hắn vô tình đụng trúng cậu, cậu vừa định hỏi tại sao lúc trước hẹn nhau, tại sao hắn lại không tới, mà hắn nhìn cậu, quay về người bên cạnh khách sáo và bình tĩnh hỏi một câu "cậu là ai".

Từ đó cậu cho rằng, cậu sẽ không gặp Vương Khiết Phong thêm một lần nào nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro