Chap 0:Nhớ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

         Gió bắc rít lên từng cơn , cái lạnh thấu xương như cắt vào da thịt . Đông lại về.Thiên Nhi bước đi trên con phố vắng , với một nỗi buồn sâu thẳm . Từng bông tuyết rơi đậu trắng các cành cây khô trơ trụi . Khung cảnh buổi sáng đầu đông này sao quá giống với buổi đầu đông năm ấy . Buổi sáng mà nó đã gặp người khiến con tim nó lỡ nhịp...

           Nó chợt thấy nhớ người ấy da diết , nhớ muốn phát điên lên được . Nó nhờ ánh mắt ấm áp của người ấy , nhớ nụ cười ôn nhu , nhớ vòng tay ấm áp đã từng ôm nó , sưởi ấm nó trong những ngày đông lạnh giá . Nó nhớ người ấy , nó muốn gặp người ấy , muốn được bên cạnh người , muốn ôm người vào lòng , muốn được người hôn lên vầng trán . Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở chữ "MUỐN."
          
              Chẳng được nữa rồi , người bỏ rơi nó cô đơn lạc lõng nơi trần thế . Hôm nay đông về , nó lại chợt nhớ người , nước mắt nó rơi ướt nhoè mi mắt , nó cố cắn chặt môi , nuốt nước mắt vào trong kìm lại nỗi nhớ như đang giằng xé tâm can . Nó chỉ ước:
 
       "Giá như năm ấy không gặp người
                  Để khỏi mang đau đớn cả một đời..."
-Hết chap 0-
 
——————————❄️❄️❄️—————————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#trap