best friend 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

yoshi không ngừng suy nghĩ về hành động của mình lần đó. anh không cảm thấy mình sai, nhưng anh lại muốn xin lỗi cậu. đó là lần đầu mà cậu mạnh tay với anh như thế. ánh mắt cậu lúc đó thật sự rất khó để quên đi. nó buồn bã, nó thất vọng, nó ngạc nhiên, nó tuyệt vọng. nó hiện rõ câu hỏi gần như là khẳng định: "là anh làm, đúng chứ?". anh muốn đi gặp cậu, để nói rằng không phải anh. nhưng như thế thật hèn mọn. anh không liên lạc với cậu, anh không gặp cậu, anh muốn dành cho cả hai một ngày để suy nghĩ mọi thứ.

đến ngày thứ hai, anh chủ động liên lạc trước với cậu nhưng không thành. nhắn tin không được, gọi điện cũng không xong. yoshi bắt đầu có dự cảm không lành. anh đi lên lớp cậu, nhưng các bạn học đều cười khẩy và nói rằng cậu không đi học hai ngày nay rồi. anh chạy đến nhà cậu, căn nhà cũng tối om, không có dấu hiệu của người ở.

byul vẫn không buông tha cho anh nữa.

"oppa. dạo này không thấy cái cậu jae gì đó lẽo đẽo đi theo anh nhỉ?"

ả ta khoác tay yoshi, nhưng anh thậm chí còn chẳng bận tâm. thấy anh không chút mảy may để ý mình, ả lại càng lấn tới.

"eo ơi chứ ngày nào cũng lẽo đẽo bám theo sau lưng anh, như cái đuôi ấy. anh không thấy phiền à? xong ai ngờ cậu ta giới tính không bình thường nữa chứ. mà đầu óc cũng kì lạ, chả hiểu sao lại đi tỏ tình trong trường"

"này. nghe nói là cái đó là file âm thanh cơ mà? sao cô biết là em ấy tỏ tình trong trường?"

"tại.. tại mọi người bàn.."

"là cô làm, đúng chứ?"

"không phải.."

yoshi nhếch mép cười. byul nhận thấy rằng mình chẳng còn đường thoát nữa, thôi thì đâm lao theo lao vậy.

"đúng rồi, là tôi làm đấy. làm sao? giờ anh xem xem mọi người sẽ tin ai? anh hay tôi?"

lúc này, yoshi rút điện thoại từ trong túi ra, tắt ghi âm. byul ngạc nhiên không nói được gì, cô nhìn anh trăn trối.

"đương nhiên, sẽ không phải cô rồi. đừng tưởng tôi không biết những gì mà cô đã làm"

-

cậu lờ mờ tỉnh dậy, đưa tay ôm đầu. hình như đây là bệnh viện? chị y tá đang thay rèm trong phòng quay sang nhìn cậu.

"cậu tỉnh rồi à? có cảm thấy đau ở đâu không?"

"không. đây là bệnh viện à? đã có chuyện gì xảy ra vậy?"

"cậu bị xe tải đâm trúng. một cậu con trai đã gọi xe cấp cứu"

"tôi có bị làm sao không?"

"không quá nặng, chỉ là bị chấn thương nhẹ vùng não, rách da và để lại sẹo trên mặt. cậu hôn mê hai ngày nay rồi, chiều nay cậu có thể xuất viện"

"vâng, cảm ơn"

khi y tá vừa đi ra, có một cậu con trai tiến vào, trông khá là ưa nhìn.

"cho hỏi, cậu không sao rồi chứ?"

"vâng. cậu là.."

"à, tôi là park jihoon, người đã gọi cấp cứu cho cậu. điện thoại cậu bị hỏng rồi nên tôi cũng không biết liên lạc cho người thân của cậu thế nào. cũng không biết là cậu học trường nào nên không nhờ ai cả.."

"không sao, tôi còn phải cảm ơn cậu vì không đến trường tôi"

"sao thế? có chuyện gì hả? cậu có thể tâm sự với tôi"

jaehyuk đắn đo suy nghĩ một lúc, vẫn là đem mọi chuyện kể ra cho jihoon nghe. nghe xong, jihoon tiến tới cho cậu một cái ôm.

"tôi xin lỗi nếu nó làm cậu khó chịu, nhưng tôi nghĩ là cậu cần nó"

"cảm ơn, tôi cần nó"

"vậy giờ cậu định làm gì?"

"chuyển trường, rời khỏi đây. tôi thấy quá mệt mỏi rồi"

"ừm.. nếu cậu không phiền, thì có thể đến jeju ở cùng tôi. tôi sắp đi khỏi đây rồi, một mình ở jeju cũng buồn"

"cậu không có người thân à?"

"không, họ đều đã mất rồi"

"ừm.. được thôi, nếu cậu không ngại"

jihoon ở lại cùng jaehyuk đến tận khi cậu xuất viện. bạn đưa cậu về nhà thu dọn đồ đạc rồi đưa cậu đến nhà mình ở qua một đêm rồi mai xuất phát.

-

thanh danh của byul hoàn toàn bị sụp đổ bởi những bài báo và confession mà anh viết. ngoài chuyện lén lút bám theo anh, soi mói đời sống riêng tư, còn những chuyện mà cô đã chôn vùi nó từ lâu nay lại bị đào lên: phẫu thuật thẩm mỹ, bạo lực học đường, bắt nạt, tẩy chay bạn bè, nói xấu giáo viên, nhân cách rẻ rách,... cùng với đó, những bài báo thanh minh cho jaehyuk cũng xuất hiện rất nhiều, thậm chí còn đẩy hashtag mong cậu quay trở lại mái trường này. dần dần, những gì đám học sinh còn nhớ chỉ là liên hoàn phốt của byul - giờ đây đã biến mất. yoshi thở phào, cuối cùng mọi chuyện cũng bình thường lại rồi. nhưng cậu vẫn chưa quay lại, anh cũng không thể nào liên lạc được với cậu.

"jaehyuk à, em đang nơi nào thế?"

-

kì nghỉ hè đã đến, đám bạn của yoshi lên kế hoạch đi chơi hai ngày một đêm. trong khi họ đang rôm rả bàn nhau chọn địa điểm thì yoshi vẫn đang đắm chìm vào những suy nghĩ của riêng mình.

"này bạn. bạn muốn đi đâu?"

hyunsuk vỗ vai yoshi.

"hả? đảo jeju đi"

không hiểu sao, nhưng linh cảm mách bảo anh hãy đến đó.

"được thôi. đi jeju đi"

-

hiện tại yoshi và những người bạn đã đến homestay. anh cùng hyunsuk được giao đi mua đồ ăn ở cửa hàng tiện lợi gần đó. cả hai cùng nhau lựa những món đồ mà bọn bạn cần rồi ra thanh toán.

"của quý khách tất cả x.xxx.xxx đồng. xin cho hỏi quý khách muốn trả bằng phương thức nào ạ?"

yoshi đưa một chiếc thẻ ra.

"để tao trả cho"

hyunsuk ôm lấy cánh tay của yoshi, rối rít không ngừng.

"ôi gì đây gì đây gì đây? nay yoshinori của chúng ta lại khao các bạn luôn cơ à?"

jihoon thoáng giật mình khi nghe thấy cái tên yoshinori. bạn ngẩng mặt lên nhìn hai người họ rồi lại cúi mặt xuống tính tiền.

"của quý khách đây. chúc hai người một ngày tốt lành"

khi yoshi lên xe, anh thấy một bóng hình rất đỗi quen thuộc đi qua. cậu ấy đội mũ lưỡi trai che gần hết khuôn mặt, và đang bê một thùng hàng có vẻ nặng. anh không nói gì, nhanh chóng xuống xe làm hyunsuk giật thót, phanh gấp.

"yah cái thằng kia!!!"

"đợi tao"

yoshi chạy đến gần cậu bạn kia.

"ừm.. cậu cần giúp không?"

cậu bạn đó ngẩng lên nhìn anh rồi lại cúi gằm mặt xuống.

"không cần, cảm ơn"

giọng nói này, sao có thể quen thuộc đến vậy?

"em là jaehyuk, đúng chứ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro