Phần một Packing checklist - Chuẩn bị hành trang : Chuyện thằng Quân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Năm ngoái, lúc tìm đơn vị thi công cho Villa De Tony ở quận 9, có anh bạn đã giới thiệu Tony đến một công ty xây dựng của nước ngoài, vì ảnh nói chi phí làm cao hơn một chút nhưng không phát sinh nhiều tiền hay trễ hạn . Bạn nào xây nhà rồi thì biết, chủ thầu cứ dự toán 200 triệu thì lúc xong sẽ thành 300 triệu, dự kiến 6 tháng xong chứ phải một năm, dù họ đã xây nhiều nhà, nhưng không hiểu sao không rút kinh nghiệm, cứ bị vậy hoài.

     Bữa đó ra tiếp Tony là một cậu còn trẻ tên Quân, thấy ghi trên danh thiếp là trưởng phòng. Tony ngạc nhiên, vì ngành này mà lên chức trưởng phòng  thường là phải lớn tuổi. Hỏi ra mới biết là nó ở trọ gần chung cư Tony. Nên Tony rủ qua nhậu vào cuối tuần với nhóm bạn bè của mình.

     Nó kể em mới học xong lớp 9, nghỉ học ở nhà phụ bố làm cửa sắt trên thị trấn Bắc Hà. Sau đó học trung cấp nghề ở Lào Cai ngành xây dựng dân dụng, vừa học vừa làm, tốt nghiệp cấp 3 hệ bổ túc. Sau đó vô Sài Gòn, em vừa đi phụ hồ vừa tranh thủ học nghề xây dựng ở một cao đẳng dân lập trên Gò Vấp. Tình cờ em đọc một câu trong cuốn sách, đại ý là đời người chỉ có một lần sống trên trái đất, nên đi đây đi đó ra ngoài thế giới cho biết. Thế là em lao vào học ngoại ngữ như điên, dù mấy lần bỏ cuộc vì bị ngọng chữ l, n, r, d, ch, tr...Ban ngày đứng dưới nắng nóng làm việc, tối đến chỉ muốn lăn ra ngủ, nhưng ý chí của một người còn trẻ bùng lên, em lại lóc cóc đến trung tâm và về nhà tự học đến khuya. Rồi có lần em thấy công ty này quảng cáo tuyển nhân viên, em nộp đơn và được nhận vào làm, ông sếp Tây nói mày học gì không quan trọng, quan trọng là mày có cái gì trong đầu. Đúng sáu tháng sau, em được lên  làm trưởng phòng , chỉ huy cả mấy chục đứa, có cả kỹ sư tốt nghiệp từ các trường đại học lớn.

     Nó nói em 5 giờ sáng đã ngủ dậy, tập thể dục rồi đi làm sớm nhất công ty. Lên dọn dẹp giấy tờ của mình và của các bạn trong phòng,, coi các file trên máy tính cái nào không xài thì xóa. Dọn dẹp máy tính cũng giống như dọn dẹp ở nhà vậy. Rồi thậm chí giúp chị lao công lau chùi toilet, hút bụi, lau kính tên cao chỗ chị ấy với tay không tới. Trong lúc làm việc, em ngồi viết ra những việc phải làm nên chiều khi đóng máy tính thì mọi việc đều đã giải quyết xong hoặc em nắm được tiến độ là đang đến đâu, đề mai vô xử lý tiếp. Buổi tối em nán lại một tiếng hướng dẫn các bạn mới vào hay nhóm sinh viên thực tập. Mình hướng dẫn các bạn, mình cũng ôn lại kiến thức và nhiều cái mới các bạn phản biện, mình sẽ tìm hiểu thêm. Nên lúc họp với các sếp bên nước ngoài qua, nhiều kỹ sư tốt nghiệp Bách Khoa, Xây Dựng...nhưng nghe tiếng Anh lõm bõm hoặc không cập nhật kiến thức mới, em phải dịch lại cho hiểu sát nghĩa. Trong các lần tranh luận, em đều có căn cứ và lập luận rõ ràng đưa ra để mọi người tâm phục khẩu phục, dù em chỉ có bằng cao đẳng nghề gì đó thôi chứ không phải kỹ sư hàn lâm. Tụi kỹ sư kia đầu tiên cũng coi thường em, nhưng riết thấy em tử tế và hiểu biết nên đành im lặng.

     Có bữa Tony sang nhà trọ rủ nó đi uống café. Nhà trọ của nó nằm sâu trong hẻm, nó ở chung với ba đứa nữa. Tony vô thấy nó đang hì hục lau quạt trần. Tivi bàn ghế gì đều sạch như mới. Nó nói ba đứa kia làm biếng lắm, nói dọn dẹp làm gì, vì đây là nhà trọ. Nhưng nhà trọ cũng là nhà , chỗ mình ở phải sạch sẽ tinh tươm, mình hưởng chứ ai hưởng. Tony nói đúng, thể loại làm biếng thì nhà trọ nó không lau đã đành, cho nó cái biệt thự nó cũng lau luôn. Nó nói em ngồi quan sát miết, cứ có góc nào trống là em thiết kế một cái gì đó, có khi chỉ là một cái kệ để bình hoa cho đẹp. Tối nào nếu không gặp khách nó cũng tự nấu ăn, rồi đi tập thể dục chạy bộ ở trung tâm thể hình, xong về ngồi học Anh văn hay đọc sách đến khuya, chỉ đi chơi với bạn bè vào tối thứ Bảy hay sáng Chủ nhật, còn lại thời gian là đầu tư cho trí tuệ và sức khỏe. Nhìn nó sống rất văn minh. Trên tường là kệ sách có nhiều sách chuyên môn lẫn sách văn học, tranh thủ đọc vào buổi tối trước khi ngủ. Tony mở coi thì bao nhiêu sách  kinh điển như Đỏ và Đen, Hãy để lại ngày ấy lụi tàn,Tiếng chim hót trong bụi mận gai, Nhà  giả kim, Quốc gia khởi nghiệp... thậm chí Những tấm lòng cao cả cũng có. Tony thấy thằng này còn trẻ mà đọc sách văn học như vậy, là đứa hay ho đẳng cấp đây, nên đồng ý cho đi theo rót rượu trong các cuộc nhậu với nhóm bạn.

     Tony cũng hay gọi nó qua sửa giùm ống nước hay bắt lại điện đóm trong nhà. Nó tranh thủ mang bộ đồ nghề qua làm liền, làm xong dọn dẹp hút bụi lau sạch như mới, Tony gửi tiền nhưng nó không lấy. Nên cả nhà Tony ai cũng mến. Nó thích ngồi nhậu với nhóm bạn Tony, vì thấy ai cũng thành đạt, có sự nghiệp riêng ổn định, bạn nào cũng có gia đình riêng bé nhỏ và thường xuyên gặp gỡ giúp đỡ nhau. Cuộc rượu cuộc trà nào toàn đàm đạo chuyện văn thơ, không bao giờ bàn chuyện chính sự hay làm ăn gì cả, dù kẻ bán phân, người sản xuất nhôm nhựa, kẻ bán phấn đưa hương ( kinh doanh mỹ phẩm) chứ không phải là văn nghệ sĩ. Nó nói nhóm bạn của anh, theo em là nhóm "tao nhân mặc khách", chứ không có xôi thịt như nhiều trọc phú bây giờ. Nó ngưỡng mộ lắm, nói các anh giúp em thiết kế cuộc đời đi. Mình nói là dù em có thiết kế cuộc đời hay không thiết kế, anh là tin em sẽ hạnh phúc và thành công. Vì em có nhiệt tình, em có trí tuệ, em có sự chăm chỉ và quan trọng nhất, em được lòng mọi người. Và sự chân thành của em xuất phát từ tâm sáng, tụi anh lăn lộn thương trường mười mấy năm nên nhận biết dễ dàng lắm. Giữa đứa mồm mép và đứa thật lòng tụi anh nói chuyện ba nốt nhạc là phát hiện ra.

     Mình cho nó bảy câu hỏi, kêu về suy nghĩ trả lời bữa sau mình thảo luận. Thứ nhất là "The mission of life" tức sứ mạng cuộc đời của mình là gì, sứ mạng ở đây là mày muốn tương lai mày ra sao,   một ông chủ một quán bánh bèo, một lãnh đạo ở một tập đoàn, hay một giáo viên, một linh mục, một nhà hoạt động xã hội, hay đơn thuần chỉ là một người đàn ông có một gia đình bé nhỏ, hay thành cái ông gì đó mà mình mong ước. Nó về uy nghĩ ba hôm. Bữa sau, nó đem qua cho Tony một con gà quay, dắt theo cô bạn xinh xắn tên Loan...( còn tiếp nhưng Tony mệt nên không kể nữa).

P/s : Tính tìm hình Tony cho các bạn xem, nhưng Tony giấu kỹ quá ^_^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro