Bức Thư Bị Lãng Quên - Cố Tây Tước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 顾西爵.
Tên xuất bản Trung Quốc: 最美遇见你.

Nam chính: Từ Mạc Đình.
Nữ chính: Lý An Ninh.

1. Nếu em muốn nhìn bóng lưng anh, anh không để ý, nhưng mà, anh thích em đi bên cạnh anh hơn. (Từ Mạc Đình)

2. "Anh cũng đến đây chờ xe à?"
     "Không phải, anh đang đợi em."

3. Lúc này An Ninh không biết anh có online không, nhưng vẫn gửi tin nhẳn: "Mạc Đình, nếu như, em nói là nếu như thôi nhé, nếu như anh bị mất trí nhớ, anh sẽ vẫn nhớ em chứ?" Ở bên anh đã lâu, lá gan của cô cũng to lên ít nhiều. Có một số chuyện đùa còn có thể hạ bút thành văn rất tự nhiên.
     Đối phương cũng online, mà câu trả lời của anh tương đối lý trí và khách quan: "Nếu đã mất trí nhớ, tất nhiên anh sẽ không nhớ."
     An Ninh không hài lòng với câu trả lời đi quá xa so với đáp án chuẩn, cô ân cần dạy dỗ lại: "Thực ra khi mất trí nhớ, loại tương đối thường gặp là chứng mất trí phân ly, triệu chứng của loại này là không nhớ gì về bản thân, nhưng những ký ức khác lại rất hoàn chỉnh."
     Đối phương kiên nhẫn hồi đáp: "Thế thì sao?"
     "Vì thế, anh có thể sẽ nhớ em, nhưng lại quên đi bản thân mình."
     Anh không hề phản đối: "Quan điểm đó rất tuyệt."

4. Trên thế giới này luôn có một người đi vào tận cùng con tim ta và lôi ra tất thảy những tình cảm non nớt, ngây thơ nhất, từng chút, từng chút một.

5. Bởi vì, chúng ta nhất định sẽ ở cùng nhau, do đó Thượng Đế bắt em phải yêu cái tên của anh ngay từ ánh nhìn đầu tiên. (Lý An Ninh)

6. "Mạc Đình, đọc thư tình cho em nghe đi!"
     Cuộc hội tiếp theo là thế này:
     "Đọc thư tình, anh nói rồi mà."
     "Lý An Ninh, anh yêu em." Hôn một cái lên trán.
     "Không đúng, thư tình, anh không được phép giở trò."
     Đối phương đứng thẳng dậy nhìn cô, trong mắt anh là vẻ nhu tình như nước, anh từ từ đọc: "Lý An Ninh, anh là Từ Mạc Đình."
     "..."
     "Anh yêu em ngay từ ánh nhìn đầu tiên." Một nụ hôn.
     "Nhìn em lần nữa anh đã si mê." Lại hôn.
     "Nhưng khi trong mắt và trong lòng anh tràn ngập hình bóng em, thì em vẫn không hề biết đến tên anh." Cắn nhẹ lên cổ cô.
     "Biết làm sao đây? Không thể lần nào cũng chỉ lướt qua nhau, anh vô cùng hồi hộp, chờ đợi, nhưng em vẫn hờ hững như cơn gió thoảng."
     "Anh chỉ muốn nghe em nói một câu, nói trước mặt anh, có thể hay không thể, anh đều chấp nhận."
     "An Ninh, lần đầu tiên anh biết thế nào là tình yêu, khó tránh khỏi trong lòng có chút lo sợ, cho nên, đừng để anh đợi lâu."
     "Ký tên, Từ Mạc Đình, ngày 14 tháng 3 năm 2003."

7. Thật ra trong tình yêu không cần phòng bị quá, giống như một món ăn, nếu cho quá nhiều chất bảo quản thì sẽ không đạt tiêu chuẩn chất lượng... (Lý An Ninh)

8. Phật dạy rằng, mỗi người bạn gặp trong cuộc đời chính là sự sắp đặt của số phận, tất cả đều là duyên phận.
     Cho dù bạn bai nhiêu tuổi, khi bạn gặp người yêu bạn chính là thời khắc đẹp đẽ nhất. Cho dù đó là ai, trong cuộc đời luôn có những khoảnh khắc rực rỡ hơn cả hoa mùa hè.

9. Khi em bước lại gần
     Xin em hãy lắng nghe
     Lá cây rung nhè nhẹ đó
     Là sự nhiệt tình chờ đợi của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro