[ 12 năm giữa một đời kí ức ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mười hai năm là 5 năm cấp một bình dị, là 4 năm cấp hai điên cuồng và kết thúc với 3 năm cấp ba vội vàng...
Mười hai năm của đời học sinh, tưởng chừng như dài lắm nhưng thực chất chỉ ngắn ngủi có từng ấy. Thoắt cái, cuộc vui năm nào đã biến thành kí ức, chỉ còn đọng lại trong suy nghĩ...
Mười hai năm là bao lần gặp gỡ, bao lần chia ly, mấy lần từng quen trở thành xa lạ? Giữa lưng chừng thanh xuân, số mệnh sắp đặt cho chúng ta gặp nhau, nhưng dòng đời ngắn ngủi, gặp để thân, thân rồi lại xa. Ánh mắt tiếc nuối, nụ cười vương buồn, cái ôm thật chặt, cái nắm tay chẳng muốn buông,... là những gì còn sót lại trong ngày cuối cùng gặp gỡ đông đủ ấy.
Tôi quay trở lại mái trường cấp 3, lặng lẽ đứng nhìn lớp học qua khung cửa sổ quen thuộc. Ở đó, vẫn còn vương mùi hương áo dài trắng, vẫn đong đầy tình bạn thủy chung,.... Nhưng, chẳng còn là chúng tôi của cái tuổi 18 nữa, mà ngồi ở đó, là những tuổi 18 tươi trẻ hơn, đẹp đẽ hơn... Giá mà, thời gian có thể dừng lại mãi ở giây phút này, để tôi một lần nữa được ngắm nhìn lại thanh xuân của mình, để những kí ức giữa dòng chảy 12 năm mãi vẹn nguyên.
Hóa ra, 12 năm giữa một đời kí ức, chính là thanh xuân, là lo sợ,là nuối tiếc.....

Cánh hoa phượng rơi trên sân trường năm ấy
Ai có nhặt hay lại lướt qua ngay ?
Để mình cánh hoa úa tàn theo gió
Năm tháng vô tình cướp mất màu phượng đỏ...

#writtenbyJenny

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro