#3: Thanh xuân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Tuổi 18 chúng ta sẽ dễ dàng yêu một ai đó. Cũng thường lo âu những chuyện cỏn con. Tuổi 18 người lớn thường hay nói, chúng ta dễ dàng bật cười vì những chuyện giản đơn. Nhưng lúc ấy, chúng ta đều thật lòng. Dốc lòng dốc sức hơn cả người lớn."
(Reply 1997)

-----------------

"Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. "

(You Are The Apple Of My Eye)

-----------------

" Con đường trưởng thành sẽ luôn có sự rời xa nhau theo cách này hay cách khác. Khi đó chúng tôi luôn tin rằng rời xa nhau vì ngày mai gặp lại vì vậy mới nói hẹn gặp lai. Thật ra thế giới này quá rộng lớn, ban đầu những người nói mãi mãi không xa nhau. Một lần xa nhau rồi có thể sau này sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa. Rồi hai bên đều phải quên đi. Tạm biệt thực ra không phải là từ biệt mà là một lời hứa. "
(Năm Tháng Vội Vã)

-----------------

"Hồi trẻ chúng ta luôn luôn coi nhẹ phần mở đầu, đến khi kết thúc lại đau đớn tê tái. Còn khi đã trưởng thành, chín chắn, chúng ta có thể né tránh sự tổn thương ấu trĩ, nhưng cũng đã để mất đi dũng khí thuở ban đầu. "
  (Năm Tháng Vội Vã)

-----------------

Cậu ấy là thanh xuân của tôi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám tỏ và cũng là nỗi đau ngọt ngào của một thời tuổi trẻ.

Cậu ấy là năm tháng của lưng chừng giữa trưởng thành và trẻ con, là nụ cười, là nước mắt, cậu ấy là xuân xanh, là hạ vàng, là thu nhạt, là đông tàn, là tất cả thương mến.

Cậu ấy là người tôi thương, thương đến chẳng dám chung đường.

-----------------

Vào chiều mưa nào đó, ngồi xem lại những tấm ảnh của những năm tháng cũ. Các cậu có cảm thấy bản thân đang tưởng nhớ lại thanh xuân của mình hay không?

-----------------

Tuổi trẻ cũng giống như mùa xuân, đôi khi bắt gặp vài cơn mưa phùn âm u, lác đác, chỉ cần kiên nhẫn đợi mưa qua, ngày sẽ lại yên bình.

-----------------

Khoảng thời gian ấy, tớ và cậu nói chuyện với nhau rất nhiều. Nhiều đến nỗi từ đó về sau chúng ta chẳng còn nói với nhau thêm một lời nào nữa.

-----------------

Có lẽ đến một lúc nào đó, chúng ta không còn muốn ngồi ở sân bay để chờ một chuyến tàu hoả nữa. Có lẽ chúng ta sẽ đến một trạm xe buýt nào đó, bước lên xe và đến một nơi khác, để tìm một ai đó, xứng đáng với mình hơn.

{Thời thanh xuân sẽ qua của chúng ta}

-----------------

Có lẽ tuổi xuân của mỗi cô gái đều đã từng gặp Trần Hiếu Chính của mình, sau đó mới tìm thấy Lâm Tĩnh.

{Anh có thích nước Mỹ không - Tân Di Ổ}

-----------------

Tuổi trẻ, đẹp nhưng điên...
...

Và khi gần kết thúc cuộc phỏng vấn ngắn ngủi, cậu ta hỏi: "Tại sao tuổi trẻ đẹp nhưng điên?"...

Tôi cười và trả lời: "Vì một chút điên mới là tuổi trẻ. Tình bạn, tình yêu, tự do,... tất cả đều đẹp. Nhưng quyết định bồng bột, suy nghĩ nóng vội, thì đó là điên. Và đó là tuổi trẻ."

-----------------

Chúng tôi vẫn là chúng tôi của ngày đó, chỉ là trái tim thì ngày càng xa nhau, ngày càng lạnh nhạt.

Có lẽ, chỉ đợi một lời tạm biệt nữa, là tan...

-----------------

Cuộc đời mỗi người giống như một cuốn sách. Bất kể là ai, cũng có vài trang muốn xé đi trong đời.

-----------------

Tôi chỉ có lời khuyên...

Tuổi thanh xuân đã qua không thể nào lấy lại, hãy giữ nó vào một góc, chôn sâu xuống, để khi nào cảm thấy bất lực, cảm thấy cuộc đời không còn lối thoát, hãy ôn lại những ký ức đấy, nó là những ký ức đi suốt cả cuộc đời.

Nắm giữ hiện tại, nếu gặp một người đúng lúc, đúng thời điểm, hãy giữ lại, đừng cố giữ lại tuổi thanh xuân đã qua!

-----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro