#48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong những năm tháng đau đớn nhất của cuộc đời.. anh ở đâu? Em ở đâu? Chúng ta ở đâu?
Đã rất gần như thế hóa ra lại xa xôi đến vô cùng. Chờ đợi trong mỏi mòn tịch mịch chỉ đổi lại ngày tháng chia ly dài đằng đẵng.
Ai chờ ai? ai trông ai? ai nhớ ai?
Mặc cho đời vùi dập nhưng chỉ có thể bình thản đón nhận,cứ ngỡ như vậy sẽ trôi qua không lưu lại gì nhưng tâm lại đau khôn xiết, chẳng thể buông bỏ.
Níu kéo một sinh mệnh đã yêu thiết tha đến đau lòng nhưng lại bị thời gian như con dao tàn nhẫn dứt khoát cắt đi những sợi dây mỏng manh đó. Rồi đánh mất, rồi tiếc nuối, rồi khắc khoải, rồi trân trọng, rồi day dứt khôn nguôi..nhưng muộn màng.
Đến tận giây phút cuối cùng lại như chiếc lá khẽ khàng rơi bên ngoài cửa sổ, phải buông bỏ tất cả chấp niệm của tình yêu đời mình.
Người đi xa mãi nhưng để lại trong lòng một nỗi đau tan xương nát thịt suốt đời không phai.
Yêu người như sinh mệnh rồi lấy cả sinh mệnh để thương nhớ người.. Đâu là ngọt ngào đâu là tàn nhẫn tái tê..??
                
                       -------Tắc Tắc-------

#Cảm xúc sau khi khóc nức nở vì một cuốn tiểu thuyết#

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro