Me & Myself

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến hiện tại tôi chẳng biết bản thân mình cần gì? muốn gì? hay là nên làm gì? Chênh vênh đến lạ, sống tạm bợ qua loa từ ngày này sang ngày khác. Đi học rồi lại về nhà, khi thì lại vi vu hàng quán cùng bạn bè cũng có khi cả ngày lê la ở ngoài đường chẳng muốn về.
Tôi hay lặp đi lặp lại nỗi buồn rồi tự ngược, tự hà khắc với bản thân.
Tôi sợ sự lãng quên, sợ cô đơn nhưng lại thích tự bước một mình.
Tôi hay suy nghĩ lung tung, chỉ cần họ có biểu hiện khác thường với tôi thì tôi cũng mất cả ngày để nghĩ tới.
Tôi muốn có bạn thân, nhưng lại không thể thân quá với ai, cũng không thể tin tưởng ai quá mức. Tính cách nó đã vậy, có lẽ đều là do tôi.

...

"Thanh xuân của người con gái giống như pháo hoa, khoảnh khắc rực rỡ nhất, người qua kẻ lại ngắm nhìn rất đông, nhưng rồi giây phút lụi tàn lại chỉ có thể trải qua một mình."

(Em chưa từng chạy trốn cô đơn - Mộc Diệp Tử)

" Biết rằng người ấy không yêu bạn,nhưng bạn vẫn yêu người ấy ,đó là tình yêu cô đơn nhất.
Biết rằng người ấy yêu bạn,nhưng bạn không thể nào yêu người ấy ,đó là tình yêu nặng nề nhất.
Không thể xác định người ấy có yêu bạn không nhưng bạn vẫn hết lòng yêu người ấy ,đó là tình yêu dũng cảm nhất.
Khi không có được tình yêu của người ấy và bạn cố gắng quên đi nó,đó là tình yêu sợ bị tổn thương nhất "
....

"Không biết là trời đang mưa, hay là tôi đang khóc.
Là lá cây lay động, hay là tim tôi đang run lên."

(Chuyện cũ của Lịch Xuyên-Huyền Ẩn)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro