Anh Không Muốn Để Em Một Mình- Diệp Lạc Vô Tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đời người dài ngắn thế nào, cuối cùng cũng đợi đến chuyến tàu cuối thuộc về mình. Có người chuyến tàu cuối đến hơi muộn, có người chuyến tàu cuối lại đến khá sớm. Cho dù sớm hay muộn thì khi chuyến tàu ấy đến, chúng ta hãy nén mọi nỗi đau trong tim, mở lòng thưởng thức cảnh đẹp cuối cùng nhé!"

" Một vài lời nói dối trá hay lừa gạt là bất đắc dĩ, là để bảo vệ, là thể hiện tình yêu thương sâu sắc!"

"Cảm ơn thời gian đã đối với tôi rất dịu dàng.
Cảm ơn cuộc đời đã yêu thương quý mến tôi.
Tạm thời,
Tôi sẽ đến điểm đích đợi cậu trước.
Trên đường đến đó
Cậu không cần phải vội,
Đừng quên thưởng thức cảnh đẹp ven đường..."

"Người rời đi, cho dù có tuyệt tình thế nào, chỉ cần tình cảm trong trái tim vẫn còn thì có một ngày sẽ quay trở lại, giống như giọt nước theo gió bay vào mây rồi cuối cùng sẽ hóa mưa, rơi trở lại mặt đất."

"Nỗi bi ai nhất của con người không phải là trải qua muôn vàn điều tốt đẹp rồi bỗng một ngày phải ly biệt, mà là khi vừa gặp nhau thì đã biết - rồi có một ngày sẽ phải ly biệt."

"Khi mỗi người ở một nơi, tôi luôn không kìm được niềm mơ ước, mơ đến khoảnh khắc hai người đi lướt ngang nhau, rồi cùng lúc đó quay người lại và bước về phía nhau. Cho đến một ngày, cuối cùng cũng có cơ hội gần trong gang tấc ấy, nhưng chúng tôi chỉ cười nhạt, lướt qua nhau và không bao giờ ngoảnh đầu lại."

"Những người mà chúng ta yêu và để tuột mất hồi còn trẻ đó, có thể không phải vì chúng ta không biết trân quý, mà có thể là vì họ không đáng để trân quý."

"Có một số người, kiểu tình yêu của họ là luôn khắc trong tim, không thể nào quên được, không phải vì tình yêu đó đẹp đẽ, cũng không phải vì người đó đáng để nhớ mãi không quên, mà là vì chúng ta đã yêu quá sâu đậm, đến mức đánh mất bản thân. Chúng ta không thể nào vứt bỏ được, đó là kiểu tình yêu bất chấp tất cả."

"Cuộc sống cũng cho chúng ta thời hạn cuối cùng. Nhưng thời hạn này dường như rất dài, có thể là vài chục năm, và chúng ta đã dùng thời gian rất dài này để làm gì?

Chờ đợi một người mà biết rõ người ấy sẽ không bao giờ quay trở lại?
Yêu sâu sắc một người mà biết rõ người ấy không nên yêu?
Hay là theo đuổi công danh lợi lộc trong thế giới phù phiếm, hào nhoáng?
Chúng ta hầu như đã sớm quên mất thế nào là - tín ngưỡng!"

---------------------------------------------------------------------------------------

Vốn dĩ đời người trãi qua ngắn ngủi, vì vậy chúng ta nên cố gắng bước tiến về phía trước, hy vọng phía cuối con đường nhìn thấy phong cảnh đẹp. Nhưng khi chúng ta thực sự đến điểm cuối đó, chờ đợi chúng ta lại là phong cảnh nào? Tôi không thể nghĩ ra nên nói chuyện với một vài người... là những người bước lên "chuyến tàu cuối" của cuộc đời. Đối với họ, hành trình sinh mệnh chỉ còn lại trạm cuối cùng, họ muốn dừng chân, ngắm thật nhiều phong cảnh hai bên đường, cho dù chỉ là một bông hoa nở, một chiếc lá rơi...

Thì ra, câu chuyện của cuộc đời không giống như tiểu thuyết, câu chuyện của cuộc đời luôn không biết lúc nào thì đột nhiên dừng lại, chỉ còn lại là bông pháo hoa rực rỡ và ngắn ngủi trong ký ức mỗi người.

Tôi viết cuốn sách này là muốn ghi lại những bông pháo hoa xán lạn, rực rỡ nhất ấy.

Diệp Lạc Vô Tâm

------------------------------------------------------------------------------------

Tại cuốn sách này, Diệp Lạc Vô Tâm đã ghi lại những mẩu chuyện tình yêu của các bệnh nhân được bác sĩ Bạc chăm sóc. Mỗi một câu chuyện, tác giả đã gửi gắm những thông điệp sâu sắc đầy tính triết lý khiến người đọc phải suy nghĩ sâu xa.

Rate: 8.75/10


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro