Trái Đất Tròn, Lòng Người Góc Cạnh - Minh Mẫn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Đây không phải là truyện ngôn tình. Tuy nhiên trong truyện lại có rất nhiều câu nói hay, nên mình up lên đây cho mọi người cùng xem.

1.
Đối với tôi, anh như một đám mây trắng. Tôi không bao giờ nhìn rõ được hình dạng của nó. Chỉ biết rằng, đám mây nhỏ ấy lúc nào cũng êm ái, bông xốp, và tôi luôn muốn cầm lấy, nắm chặt, giày vò trong lòng bàn tay rồi áp lên má, cảm nhận sự nhẹ nhàng và ấm mềm phả ra từ đó.

2.
Tôi không hiểu anh quá rõ, không biết về anh quá nhiều. Tôi cũng không tìm cách cố gắng nhìn được hết thế giới của anh. Tôi yêu anh đơn giản vì anh đã xuất hiện trong cuộc đời tôi, và làm cho trái tim tôi không còn đập những nhịp đập bình thường được nữa.

3.
- Em xin lỗi, anh giống người quen của em quá.

- Không sao! Khi nào gặp người quen ấy thì cảm ơn người ta giúp tôi nhé!

- Dạ?

- Cảm ơn vì người ta đã nhường cho tôi một cái ôm ấm đến thế.

4.
- Trước kia, bức tranh của anh nhiều nắng lắm đúng không?

- Rất nhiều nắng, cho đến khi định mệnh dẫn lối cho anh đến gặp em.

- Em xin lỗi! Anh có thể quay về với bức tranh của anh.

- Nhưng... anh đã quên đường về.

- ...

- Ở bên em tuy lạnh, nhưng anh không còn cô đơn.

5.
Có những cố gắng dù không có kết quả nhưng đủ để biết mình can đảm.

Có những bí mật dù không thể nói ra nhưng đủ để biết ta có riêng thế giới.

Có những hình ảnh mãi mãi trong hồi ức đủ để cho thời gian một chút gì để nhớ.

Có những tình yêu chỉ là sau giấc mơ thấy có một tấm chăn trên ngực.

6.
- Em có thấy bình yên không?

- Sao cơ?

- Ở bên em, anh thấy rất bình yên!

7.
Thế giới này nhỏ lắm, chỉ cần xoay người một cái là chẳng biết bạn sẽ gặp được ai. Nhưng thế giới này cũng lớn lắm, chỉ cần quay lưng bước đi là có thể sẽ chẳng bao giờ được gặp lại.

8.
Không phải ai đến cũng là để ở lại. Chỉ sợ ta không nhận ra người xứng đáng ở lại mà thôi.

Người ta có nhau thì khó, chứ lạc mất nhau thì lại quá dễ dàng.

9.
Người ta sống thế nào thì đều có lí do cả. Chỉ là lí do của người này làm đau đớn người kia!

10.
Quá khứ dù sao cũng đã qua, đừng bao giờ tìm cách khoác lên nó một tấm áo choàng mới. Có những số phận, sống chết vốn đã được định sẵn, không thể đổi thay.

11.
Khóc không phải là biểu hiện của yếu đuối! Nó là sự khoan dung cho một tâm hồn đã từng cạn khô.

12.
Tận cùng nỗi đau là sự im lặng, thậm chí là nụ cười, vì khi đó người ta chẳng còn gì để khóc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro