Thiên kim đại chiến - Cửu Nguyệt Hi (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

• Anh cho rằng vận mệnh của chúng ta đã gắn kết với nhau rồi.

• Có lẽ, đi theo anh thôi.
Nếu anh đã nói vận mệnh của hai người đã gắn kết với nhau, vậy cô cứ giao cho anh.
Cho dù kết quả hôm nay là kết cục xấu nhất, chẳng phải vẫn có hai người cùng nhau gánh vác ư? Dẫu thế nào cũng sẽ không cô đơn nữa.

• Giờ rốt cuộc ả đã hiểu, có một vài việc dù có giả vờ giỏi đến mấy cũng không ai tin

• Gia Gia, em phải nhớ cho kĩ, dù có chuyện gì xảy ra, anh vẫn ở đây

• Đừng bị ảnh hưởng bởi những người không quan trọng, cái chúng ta cần quan tâm là làm tốt việc của mình, bảo vệ người nhà của mình, tạo ra hạnh phúc của mình. Nghe Lạc, cho dù là có được hay đánh mất, tín nhiệm hay phản bội, cứ coi đó là một phần của trưởng thành

• Cảm ơn anh đã nhắc nhở tôi, xưa nay tôi không nhận ra anh ấy đặc biệt chừng nào. Anh vừa nói thể làm tôi nhận ra, lúc ở bên anh ấy, tôi chính là một người trong sáng chưa từng phải chịu đựng những điều tối tăm. May mắn biết bao! Anh ấy đặc biệt như thế, duy nhất như thế, vậy mà giờ tôi mới phát hiện ra.

• Cảm giác buông bỏ mọi trách nhiệm mới nhẹ nhàng tự tại làm sao

• Điểm khác biệt giữa người tốt và người xấu là khi đối mặt với nỗi đau của người khác, người xấu sẽ sinh ra niềm khoái cảm biến thái, còn người tốt sẽ thương xót đồng cảm

• Giết người rồi, tấm lòng trong veo của cô sẽ không bao giờ quay về được nữa

• Vị trí không phải sinh ra là có, mà phải liều mạng giành giật

• Đàm phán chính là như vậy, chỉ cần có lời đe doạ của anh là được, đừng để hắn có cơ hội đe doạ anh!

• Thích một người phải nói ra, không thích một người càng phải nói ra. Không thích thì đừng đối tốt với người ta, chỉ có thể tốt với người mình thích thôi

• Tình yêu vốn là quá trình vỗ về nhau, sưởi ấm vết thương lòng nhau.
Họ sẽ không mở vết thương của họ cho bất cứ ai xem, chỉ hai người mới biết, chỉ hai người mới thấu hiểu, chỉ có linh hồn không trọn vẹn của hai người mới có thể vừa vặn ghép vào nhau thành đủ đầy. Đây là thế giới tinh thần mà những người khác không tài nào chen chân.

• Chúng mình có thần giao cách cảm, nên sau này phải để em cảm nhận được hạnh phúc của chị đấy!

• Con người là vậy, khi nhìn thấy những thứ mình không có được sẽ nhiếc móc công kích, lấy đó làm nhục, nhưng trong lòng lại thầm mong mỏi có được những thứ đó

• - Này, nụ hôn đầu của em đã trao anh rồi, làm bạn trai em đi.
- ... Được

• Anh chưa từng nghĩ rằng, anh có thể yêu một người phụ nữ đến thế, yêu cô như yêu tính mạng mình, từng phút từng giây đều như vậy.
Không nỡ để mình ra đi trước, nhưng cũng không thể chấp nhận nếu cô ấy đi trước.

• Nói một cách mê tín, tình yêu chính là thiên thời địa lợi. Trùng hợp làm sao, Nghê Gia ở đó, Việt Trạch cũng ở đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro