Gặp Anh Giữa Hàng Vạn Người - Tuyết Ảnh Sương Hồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương Minh Viễn ❤ Bạch Lộ
____________
1. Cái gọi là duyên phận, chính là trong ngàn vạn người gặp được người cần gặp là anh, trong ngàn vạn năm, giữa mênh mông hoang hoải vô tận của thời gian không sớm một bước cũng không muộn một bước.

2. Gặp nhau là một loại ngẫu nhiên, gặp nhau tình cờ là một loại cơ duyên. Giữa biển người bao la, gặp được ai, quen được ai, có lúc thật sự là một chuyện vô cùng huyền diệu.

3. Giữa hàng vạn người gặp được anh-ánh nhìn chăm chú ấy,trong cái vòng sinh mệnh luẩn quẩn này, duyên trời đã định anh và em...

4. Dầu gì đi nữa, một người đàn ông có thể đặt em trong tim như thế, có vì anh ta mà tan nát cõi lòng một phen cũng đáng giá.

5. Cô không biết cần thời gian bao lâu để có thể làm nhạt đi nồng độ nhớ nhung kiểu này... Có lẽ là sau rất nhiều rất nhiều năm, khi cô lại nhớ đến anh mà có thể mỉm cười như gió thoảng mây trôi, mặc dù trong nụ cười không thể tránh khỏi chút bâng khuâng cùng phiền muộn, nhưng đã có thể bâng khuâng phiền muộn một cách thỏa mãn tràn đầy - bởi cô sẽ không hối hận vì đã từng yêu anh, tình yêu của anh từng là một ngôi sao lấp lánh trong sinh mệnh của cô, mãi mãi tỏa sáng rạng rỡ trong bầu trời kí ức của cô.

6. Không quan tâm thiên trường địa cửu, chỉ cần biết đã từng có nhau. Từng có được một người đàn ông như vậy, cho dù không thể cùng anh bên nhau đến bạc đầu, cũng đã là một loại trải nghiệm hạnh phúc. Đợi đến một ngày khi cô từ từ già đi quay đầu nhìn lại, trong ký ức đã có anh, nỗi sầu trong tim cũng trở nên ngọt ngào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro