Đừng nói với anh ấy tôi vẫn còn yêu I - Lục Xu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Mười lăm tuổi gặp nhau, bây giờ đã hai lăm tuổi. Nếu như phải đặt một cái tên cho thời thanh xuân của mình, cô nhất định sẽ gọi nó là Trần Tử Hàn.

2. Đừng nói với anh ấy tôi vẫn còn yêu, đó là sự tôn nghiêm duy nhất tôi giữ lại cho riêng mình.

3. "Đi làm quan trọng đến thế à?"

     "Ừ, quan trọng chứ. Phải mua áo cưới cho ai đó, mua nhà cho ai đó, nếu không cô ấy sẽ không chịu lấy anh". - Trần Tử Hàn.

4. Bạn bè hỏi em, anh có ưu điểm gì mà khiến em thất điên bát đảo như thế? Em có thể trả lời ngay không cần suy nghĩ, liệt kê hết điều này đến điều khác mãi không có hồi kết... Nhưng khi họ hỏi khuyết điểm của anh là gì? Em lại suy nghĩ thật lâu, thật lâu, cuối cùng chỉ có thể mỉm cười trả lời là: anh không cần em. Trong lòng em, đó chính là khuyết điểm lớn nhất của anh.

5. Có lẽ là vì phụ nữ luôn ngốc nghếch hơn đàn ông, nên mới hết lần này tới lần khác chịu tổn thương. Đau khổ một lần chưa đủ, đến khi toàn thân đầy thương tích mới học được cách tự bảo vệ mình.

6. Thật ra, chúng ta không xấu xa, chỉ là bị tình yêu làm cho mê muội, nhìn thấy nỗi đau của mình, nhưng lại không trông thấy vết thương của người khác.

7. "Bây giờ anh vẫn còn nhớ cô ấy chứ?"

"Chưa từng quên, sao cần phải nhớ?" - Trần Tử Hàn.

8. Cuộc sống có lẽ cũng là một trăm bước chân, cô dùng chín mươi chín bước để chứng minh tình yêu của mình với anh, còn một bước cuối cùng, cô muốn thấy tình yêu của anh dành cho mình.

9. Giờ phút ấy anh phát hiện, hoá ra mình rất sợ cô ấy khóc. Bởi vì khi cô ấy khóc, người đau lòng nhất chính là anh.

10. Em không cần thiên trường địa cửu, em không cần lấy lại những thứ mà em có, em chỉ mong người phụ nữ bên cạnh anh chính là em. Đó là đoá hoa nở rộ trong lòng em rồi.

11. Nếu có một ngày chúng ta không còn yêu nhau nữa, xin anh hãy làm như chúng ta chưa từng quen biết, dù trên đường có lướt qua nhau cũng xin đừng quay đầu lại. Em sợ nghe những câu hỏi thăm ấy lại càng cảm thấy xa lạ. Thật sự gặp lại không bằng cứ thế nhớ nhung.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro