Tam Sinh Tam Thế : Thập Lý Đào Hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Tam sinh tam thế, ba đời ba kiếp, cuối cùng cũng không chỉ là ảo mộng của riêng ai ( Sưu tầm )

2. Ba đời ba kiếp, nàng và chàng, có phải là định mệnh đi ngược lại nhân duyên không?

3. Nàng đợi đã bao năm như vậy là đợi người đó quay về, giờ người đó đã quay về, trái tim của nàng đương nhiên sẽ không thể dành chỗ cho người khác, là ta vọng tưởng mà thôi ( Dạ Hoa )

4. Không phải mỗi người đều có thể trưng nỗi đau đớn lên mặt, cho dù không trưng ra mặt, thì nỗi đau trong lòng cũng nhức nhối không kém một phân ( Bạch Thiển )

5. Yêu rồi, sai rồi, chấp nhận rồi, bất luận là hận khiến người ta trằn trọc thao thức hay là yêu khiến người ta khó tránh khỏi kiếp nạn, thực ra tất cả đều không quan trọng. Bởi vì chỉ cần yêu là đã thua một nửa rồi ( Bạch Thiển )

6. Tình yêu là thứ chưa từng nếm trải thì không thể biết ra sao, nhưng hễ nếm trải được vị ngọt của nó thì sẽ không thể buông tay, trong thiên hạ chẳng có thứ gì làm người ta mê đắm hơn nó cả ( Phượng Cửu )

7. Yêu một người sẽ thành thế này, lúc nào cũng chỉ muốn cho người mình yêu sung sướng một chút, chỉ cần người mình yêu vui vẻ, thì chính mình mới vui vẻ. Đây đúng là tác dụng diệu kỳ của tình yêu, mặc dù chịu muôn vàn khổ sở, nhưng nếu trong lòng người ấy vẫn có mình, thì đau khổ đến nghiêng trời lệch đất đi chăng nữa, bất quá chỉ là một sự dày vò ngọt ngào mà thôi ( Bạch Thiển )

8. Một người say mèm trong rừng đào mười dặm để quên hết quá khứ, một người nặng tình ba đời ba kiếp mòn mỏi chờ đợi. ( Đường Thất Công Tử )

9. Có những tình yêu giấu nơi khóe môi, đặt trong đáy lòng. Phù sinh như mộng, tình như nước chảy, yêu tựa hoa đào ( Sưu tầm )

10. Trót lụy yêu thương, có đôi khi, làm cho con người ta trở nên ti tiện hèn mọn ( Bạch Thiển )

11. Ta muốn gì ư? Điều ta muốn trước sau chỉ có mình nàng mà thôi ( Dạ Hoa )

12. Mong muốn cả đời ta chỉ là được thấy hình bóng mình trong mắt chàng mà thôi. Chàng rất tốt, chỉ là ta và chàng không có duyên mà thôi ( Bạch Thiển )

13. Một lời ước định nên duyên ba kiếp. Ba kiếp tương ngộ, có kiếp nào được hạnh phúc, bên nhau trọn đời ? ( Sưu tầm )

14. Ta sẽ thành thân với nàng, ta sẽ là đôi mắt của nàng ( Dạ Hoa )

15. Bạn đã từng yêu một người? Bạn đã từng hận một người? Thực ra yêu hận tình thù giữa hai người đó, ta chẳng qua chỉ là người qua đường, mơ mơ hồ hồ bị giữ lại, là kiếp số đã định sẵn mà thôi. ( Bạch Thiển )

16. Dạ Hoa, thiếp bỏ qua chàng, chàng cũng bỏ qua thiếp, hai người chúng ta, không ai nợ ai ( Tố Tố – Bạch Thiển )

17. Thế gian này sẽ không có một Tố Tố trên núi Tuấn Tật nữa. Đó chẳng qua chỉ là một giấc mộng của thượng thần Bạch Thiển – con gái của Đế Quân Bạch Chỉ của nước Thanh Khâu, mang theo biết bao cay đắng khổ sở và sắc hoa đào phai nhạt. Sau khi tỉnh giấc, những gì đã mơ cũng sẽ quên sạch ( Đường Thất Công Tử )

18. Nếu như cái gì cũng dùng tiên thuật để giải quyết thì làm thần tiên cũng chẳng thú vị gì ( Bạch Thiển )

19. Ta vốn hiểu tính khí của nàng, nhưng chẳng ngờ nàng vẫn dứt khoát đoạn tuyệt như vậy, chuyện cũ nàng đã quên sạch, ta vừa mong nàng nhớ lại, lại vừa mong nàng mãi mãi quên đi… ( Dạ Hoa )

20. Tình yêu là thứ chưa từng nếm trải thì không thể biết ra sao, nhưng hễ nếm trải được vị ngọt của nó thì sẽ không thể buông tay ( Bạch Thiển )

21. Ta chỉ yêu mình nàng, không bao giờ yêu người nào khác ( Dạ Hoa )

22. Ta hy vọng chuyện gì nàng cũng có thể tính toán với ta một chút ( Dạ Hoa )

23. Trong tim nàng ta chẳng đáng giá mảy may nào. Bạch Thiển, có phải trong tim nàng chỉ có thể chứa một người? Nàng định đợi người ấy đến bao giờ? (Dạ Hoa)

24. Nếu ta chẳng có gì, nàng có bằng lòng theo ta không? ( Dạ Hoa )

25. Chẳng qua ta luôn vọng tưởng mà thôi, nhưng ta nợ nàng bao nhiêu, nàng nợ ta bao nhiêu, e rằng số phận đã chẳng thể làm rõ được. ( Dạ Hoa )

26. Ta tiếc rằng đã không thể gặp chàng trong những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời ( Bạch Thiển )

27. Chuông Đông Hoàng mở ra thì sao, chúng thần của tám cõi bị tận diệt thì sao, chung quy hai chúng ta vẫn ở một chỗ, thiêu thành tro thì cũng chung một nắm tro, sao chàng, sao chàng có thể bỏ lại ta một mình chứ? ( Bạch Thiển )

28. kiếp trước kiếp này, ta liên tiếp hai lần gặp đúng chàng, hai lần đều yêu chàng sâu đậm, bây giờ nhớ lại, ta cũng chưa từng hiểu chàng. ( Bạch Thiển )

29. Cấp ba nợ tôi một Giang Thần, đại học nợ tôi một Tiêu Nại, trưởng thành nợ tôi một Phong Đằng, và thanh xuân nợ tôi một mối tình đầu .

30. Kiểu của mình là cố chấp. Người mình yêu một khi nhập nhằng, không rõ với người ta thì thà mình buông. Mệt mỏi lắm, cũng đau lòng lắm…

31. Ta là một người yêu ghét rõ ràng, trong mắt không thể lưu được dù chỉ một hạt cát. Chàng nếu làm chuyện có lỗi với ta, những lời thề trước đây liền không tính nữa; ta sẽ vĩnh viễn biến mất, đời này kiếp này cũng không gặp lại.

32. Đôi khi lại nghĩ, yêu 1 người, hay không yêu 1 người, mới là đau đớn hơn…Và vì yêu nên mới đau, càng đau lại càng yêu…Con người, vốn là hay tự ngược mình như vậy…

33. Mấy năm sống trên đời mãi mà vẫn độc thân giờ mình mới hiểu ra nguyên do: trên đá tam Sinh không có tên mình, cả đời này phạm mệnh Cô Loan.

34. Vạn kiếp tình duyên, ai nhặt lên, ai buông xuống, ai quên quá khứ, ai mãi nhớ thương. Nhớ về thời tuổi hoa ấy, ai gieo tương tư, ai trồng hoa đào.

35. Yêu rồi, sai rồi, chấp nhận rồi, bất luận là hận khiến người ta trằn trọc thao thức hay là yêu khiến người ta khó tránh khỏi kiếp nạn, thực ra tất cả đều không quan trọng. Bởi vì chỉ cần yêu là đã thua một nửa rồi.

36. Ta muốn gì ư? Điều ta muốn trước sau chỉ có mình nàng mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro