Trích Dẫn Ngôn Tình 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường về nhà nhất định phải ghi nhớ, bởi vì chỉ cần trong lòng biết rõ nhà là ở nơi nào thì sẽ không sợ phải xa lìa mãi mãi, dù có đi xa đến đâu vẫn có thể quay về.
Tọa khán vân khởi thì – Tiêu Hàn Vũ Ngân


Mọi nỗi đau rồi sẽ qua đi, thời gian sẽ xóa nhòa mọi thứ. Cái chúng ta cần làm là phải yêu quý hiện tại hơn, quên đi quá khứ thì chúng ta mới được cứu rỗi, nắm bắt hiện tại thì chúng ta mới được yên lành.
Luyện yêu – Hoàng Mặc Kỳ


Cho dù là bao tuổi thì chỉ cần con gái chưa lập gia đình, ý muốn bảo vệ cho con của cha mẹ vẫn rất mãnh liệt, ngỡ rằng không có mình thì con gái sẽ sa ngã, sẽ mù quáng.
Luyện yêu – Hoàng Mặc Kỳ


Nhân sinh như ảo mộng, vì vậy phải biết sống hết mình…
Ăn bồ đào không phun bì – Thủy Nguyệt Phiêu Linh


Mọi người đều làm việc theo phong cách riêng, lựa chọn theo cảm giác riêng của mình. Bạn không thể nói người khác đã sai, cũng không thể đảm bảo mình tuyệt đối đúng. Nếu thay đổi góc nhìn, kết luận về sự việc cũng sẽ khác đi. Con người, sự việc, tình cảm, ai đúng ai sai, chỉ mình mình mới hiểu.
Bỗng dưng muốn chết – Thanh Sam Phong Lưu


Can đảm để yêu không đơn thuần chỉ là sự can đảm để thổ lộ tình cảm với một ai đó, mà còn là sự can đảm để nhận ra rằng người ấy không thuộc về mình, và hãy can đảm buông tay để người ấy ra đi…
Những mùa hoa bay đi – Lynh Miêu


Yêu đương giống như diễn vở kịch đau thương của chúa Ki-tô, phải nhẫn nại, phải bao dung, phải từ bỏ, phải hy sinh.
Luyện yêu – Hoàng Mặc Kỳ


Phàm hễ gặp phải chuyện gì, mỗi người đều có phản ứng khác nhau. Trong đó có một loại người, đem tất cả mọi chuyện chôn dưới đáy lòng, không nói cho người khác biết. … Trên đời này, người đáng thương nhất, thật ra không phải là những người yếu đuối tay trói gà không chặt, mà là những người gặp chuyện gì khó khăn, đều cắn chặt răng thầm nuốt máu, nuốt lệ.
Vô Sắc công tử – Thẩm Tiểu Chi


Dù chính mắt nhìn thấy cũng không nhất định là thật, mà còn cần giải thích, phải có sự tin tưởng.
Chào em, Như Hoa – Tử Ngư Nhi


Khuyết điểm của tuổi trẻ là dễ xúc động, dễ bị tổn thương. Nhưng tuổi trẻ tốt ở chỗ, bị thương mấy cũng sẽ hồi phục rất nhanh, cũng giống như sau cơn mưa sẽ có cầu vồng.
Chào em, Như Hoa – Tử Ngư Nhi


Thích một người thì thổ lộ, sau đó toàn tâm toàn ý ở bên nhau, cho dù chưa biết tương lai thế nào thì cũng cứ phải làm đã, không đúng sao? Có thời gian nghĩ xem vì sao thích một người, không bằng nghĩ xem cần phải làm sao để tốt với người ấy.
Chào em, Như Hoa – Tử Ngư Nhi


Thật ra yêu một người không phải là điều đáng sợ, cái đáng sợ là bởi vì yêu người ấy, đến tự tin cũng không còn. Cái đáng sợ không phải là không có trái tim, mà là trái tim người ấy không đặt lên bản thân mình.
Chào em, Như Hoa – Tử Ngư Nhi


Thật ra khi yêu, lúc cảm thấy tràn trề hạnh phúc, lòng cũng có thể đau, đau kiểu hạnh phúc, đau cũng hạnh phúc.
Chào em, Như Hoa – Tử Ngư Nhi


Hoá ra làm cho một người mất đi tự tin thật dễ dàng, chỉ cần người ấy yêu ai đó là được.
Chào em, Như Hoa – Tử Ngư Nhi


Sự hoà hợp giữa người và người trong lúc ở chung không hoàn toàn quyết định bởi thời gian dài hay ngắn.
Chào em, Như Hoa – Tử Ngư Nhi


Con người lúc còn sống, có đau khổ, vui mừng làm bạn, có thể để vui vẻ ở ngoài, thỉnh thoảng nhớ lại những đau khổ đã trải qua, mới có thể học được cách quý trọng những chuyện trước mắt, đối xử tử tế với người khác.
Đế vương bạc tình – Minh Tinh


Chúng ta nắm giữ đồng hồ cát trong tay, nhưng không thể ngăn cản nhịp chảy đều đặn của bụi thời gian. Thể xác chìm đắm say mê trong giấc mộng phồn hoa, có mấy ai cởi bỏ được chiếc áo khoác mang tên vật chất, dám nhìn thẳng vào bản chất con người thật của mình chứ, và mấy ai có thể sống dửng dưng, không ham hư vinh, không cầu danh lợi, hay bằng lòng cuộc sống đạm bạc nhưng vẫn hành thiện mang lại niềm vui cho đời trong chốn đô hội hoa lệ.
Hóa kiếp phù du, bay trong hư vô – Thiên Cổ Nhu Tình


Phật dạy: “Ngồi cũng thiền, đi cũng thiền, nhất hoa nhất vũ trụ, nhất diệp nhất Như Lai, xuân đến hoa cỏ xanh tươi, thu sang lá vàng dần rơi, vô hạn bát nhã tâm tự tại, nói – im- động- tịnh thể an nhiên.” Khi chúng ta dốc sức giành giật tính mạng, xua đuổi tử thần, thì mới phát hiện, sự chống chọi trong đau đớn và bi thương trong từng tĩnh mạch thật yếu ớt, dù sống hay chết thì cuối cùng cũng sẽ dừng lại ở đường thẳng tăm tắp kia, dấu chân của bạn theo gió hoá mưa hoà cùng hoa lá khô rơi trên mặt đất.
Hóa kiếp phù du, bay trong hư vô – Thiên Cổ Nhu Tình


Thời gian lặng yên, cuộc sống mỗi người đều không do chúng ta làm chủ, nhìn lại chuỗi ngày đã qua, trong cuộc đời này, những thứ chúng ta thực sự nắm bắt được là bao nhiêu, sức khoẻ? Hạnh phúc? Hay phú quý? Tin rằng không ai dám nói dễ dàng cả. Sự phù phiếm thường khiến người ta không ngừng đuổi theo nó, vật chất lại càng làm con người dễ đánh mất bản thân, tâm vốn dĩ là bằng lòng với thực tại nhưng phút chốc khao khát lại vượt qua sự yên định của cái bằng lòng với thực tại, cuộc sống mà chúng ta vĩnh viễn theo đuổi không biết điểm dừng lại khiến cho người cảm thấy quá đỗi bình thường, càng lúc càng không cách nào thoả mãn được. Đối mặt với ranh giới giữa sự sống và cái chết thì tất cả mọi thứ đều chỉ là phù du, vinh hoa phú quý cũng theo người hoá thành hư vô, có chăng chỉ còn là một dúm đất vàng, còn gì đâu đáng tranh giành nữa. Sức khoẻ, hạnh phúc chỉ có thể giữ cho sinh mạng không rời xa mình.
Hóa kiếp phù du, bay trong hư vô – Thiên Cổ Nhu Tình


“Tu trăm năm mới đi cùng thuyền, tu ngàn năm mới chung chăn gối”, gặp gỡ nhau trong biển người mênh mông, nhất định đều là duyên phận. Đời người thay đổi vô thường, vật đổi sao dời trong cuộc sống phồn hoa này, khi người và vật đã không còn nữa, lại khiến người ta phải thổn thức. Phật đã viết, “Luôn mỉm cười với cuộc sống, không oán trách. Sống tự tại, tuỳ tâm, thuận theo tự nhiên, vạn sự tuỳ duyên. Chỉ cần như thế nhất định sẽ thay đổi được cuộc sống, thậm chí trăm năm sau, đoá hoa kia vẫn sẽ nở rộ.” Không biết cuộc sống còn biết bao điều đáng quý mà chúng ta cần quan tâm, “Bẻ mau hoa nở tươi hồng, đừng chờ hoa rụng, nhụy không, trơ cành.” Cho dù, chúng ta không thể đợi đến khi đoá hoa kia nở, thì hãy quý trọng hiện tại, trân trọng người trước mắt, chỉ có thể quý trọng mới không dễ dàng từ bỏ những gì thuộc về mình, để tin yêu lưu lại cả đời…”
Hóa kiếp phù du, bay trong hư vô – Thiên Cổ Nhu Tình


Tình cảm một khi đã sâu nặng, nếu đột nhiên mất đi, loại cảm giác mất mát này sẽ đau tận xương tủy.
Vô sắc công tử – Thẩm Tiểu Chi


Phải biết rằng đời người chỉ có vài chục năm, có những người cũng chỉ thực sự sống đúng nghĩa mấy tháng hoặc mấy năm trong đó.
Vô Sắc công tử – Thẩm Tiểu Chi


Có lẽ những người nắm quyền lực trong tay, căn bản không có ai chân chính là người tốt hay kẻ xấu. Một vị anh hùng được vạn dân kính ngưỡng đồng thời cũng sẽ là kẻ thù của một quốc gia khác.
Vô Sắc công tử – Thẩm Tiểu Chi


Thật ra trên đời này, thứ được gọi là chạm tay vào có thể phỏng không nhất thiết phải là thứ trân quý. Mà thứ thật sự trân quý chính là thứ mà chúng ta chôn giấu sâu tận đáy lòng, nhưng vẫn thường xuyên nhớ tới nó một cách hoàn hảo, tốt đẹp.
Vô Sắc công tử – Thẩm Tiểu Chi


Có lẽ, hạnh phúc cuối cùng mà chúng ta mong đợi nhất, chỉ là cùng với người mình yêu sớm sớm chiều chiều bên nhau, mãi mãi, trọn đời.
Thất dạ đàm – Thập Tứ Khuyết


Trên đời này vĩ đại nhất, đó là thời gian. Dù cho thề non hẹn biển, dù cho thâm cừu đại hận, mấy ngàn năm vạn năm trôi qua, cũng sẽ phai nhạt, sẽ bị lãng quên.
Phù sinh mộng, tam sinh ước – Diệp Thiếu


Người ta thường nói, thứ ta càng coi trọng khi nắm được trong tay lại càng thấy bất an.
Phù sinh mộng, tam sinh ước – Diệp Thiếu


Sau khi gặp em, anh mới phát hiện, nếu thực sự yêu một người, trái tim của mình sẽ không nghe theo khối óc chỉ huy, anh không cố gắng làm gì cả nhưng chỉ cần nhìn thấy em, anh đã không còn thuộc về chính mình nữa.
Tình yêu thứ ba – Tự Do Hành Tẩu


Muốn hoàn toàn quên đi một người mà mình yêu là một chuyện không hề dễ dàng, nhưng đôi khi không quên không có nghĩa là còn yêu.
Khiêu vũ cùng anh nhé, Lolita – Noãn Noãn Phong Khinh


Sinh ra, trưởng thành, lớn lên. Chúng ta làm hết mọi việc để cuối cùng nằm vào lòng đất. Con người là một thứ cỏ cây cố sức chui từ dưới đất lên, cố gắng nẩy mầm, cố gắng trưởng thành, rồi lặng lẽ lụi tàn. Đó là một quá trình. Lẽ tất nhiên, vẫn có vài sự khác biệt. Người có kỷ niệm, cỏ cây thì không.
Hạnh phúc quả táo chín – Lão Thảo Ăn Nộn Ngưu


Cuộc đời con người như kính vạn hoa, cứ mỗi giây lại thay đổi vô thường, không hề tuân theo quy tắc nào. Có người thì sống trong vinh quang chói lọi, lại có người sống cuộc sống đạm bạc. Vinh quang chói lọi cũng tốt, bình thường cũng tốt, miễn là khoẻ mạnh, miễn là bình an, không có gì phải phàn nàn là được rồi.
Cánh đồng lúa mạch – Thập Tứ Khuyết


Có một số phụ nữ luôn cảm thấy hôn nhân thật vụn vặt nên họ có nhân tình, tận hưởng cảm giác kích thích và lãng mạn mà người tình đem lại. Đồng thời họ cũng xem nhẹ bản chất của cuộc sống, cứ ngỡ sau khi cùng người tình bước vào hôn nhân sẽ tiếp tục là hoa hồng và rượu vang. Nhưng họ quả thực đã nhầm. Cuộc sống vốn là xâu chuỗi vô số những đoạn vụn vặt đó và làm thế nào để móc xích chúng với nhau mới là chủ đề của cuộc sống.
Ai là kẻ thứ ba – Diệp Khuynh Thành


Tình yêu cũng giống như sợi dây chuyền trên cổ chúng ta. Khi bị hiện thực bỏ rơi, chúng ta sẽ vì sự rực rỡ, lấp lánh của nó mà tự hào; khi hiện thực bị chú ý tới, sợi dây chuyền xinh đẹp liền biến thành sợi xích, sợi xích càng ngày càng chặt, còn chúng ta, chỉ có thể im lặng chờ cho đến khi nghẹt thở; bị tình yêu, bị hiện thực siết cổ đến chết.
Quên – Ôn Nhu Đích Hạt Tử


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro