Tam Sinh Tam Thế-Thập Lý Đào Hoa - Đường Thất Công Tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Có một loại tình yêu, nhưng trăng sáng sao rọi, nếu nàng là trăng sáng, chàng là sao rọi, trăng sáng còn đây, soi rọi ẩn mình. Nỗi bi thương của tình yêu, là trăng không thấy sao, sao bỏ lỡ trăng.

   Một kiếp đó, núi hoang khắp nơi trong đại hoang trở thành nơi gặp gỡ đầu tiên giữa nàng và chàng
   Hoa đào tươi thắm, cành lá mơn mởn, diễm lệ đến nhức mắt. Quên được tình duyên kiếp trước, nhưng không quên được 10 dặm hoa đào, cũng không quên được thiếu niên áo đen trong rừng đào 10 dặm.
   Một kiếp này, thủy tinh cùng Ở Đông Hải, họ không hẹn mà gặp.
   Chỉ cần nàng vẫn còn sống, chỉ cần ta vẫn còn yêu, vậy thì, thế gian này, núi đao biển lửa, tuyệt không sợ hãi.

   Ta vừa mong nàng nhớ, lại vừa mong nàng mãi mãi quên đi.

   Ta thực sự không biết còn có thể lấy máu cho người uống mấy đêm nữa, mà chỉ nghĩ rằng nếu như ta chết đi thì người cũng không thể quay trở lại. Hai chúng ta chôn chung một chỗ, cũng có thể làm bạn giữa đất U Minh.
   Chuông Đông Hoàng mở ra thì sao, chúng thần của tám cõi bị tận diệt thì sao, chung quy hai chúng ta vẫn ở một chỗ, thiêu thành tro thì cũng chung một nắm tro, sao chàng, sao chàng có thể bỏ lại ta một mình chứ?

   Khi đó, ta cũng cảm thấy Dạ Hoa chàng chết rồi, ta cũng chết theo. Thực ra ôm chàng ngồi cả đời bên Nhược Thủy cũng không tồi. Cho dù chàng không thể mở mắt, cũng không thể nhếch miệng cười lạnh lùng nữa, cũng không thể ghé sát tai ta gọi tên ta, cũng không thể... Nhưng chí ít ta còn có thể ngắm khuôn mặt chàng, ta biết rằng chàng sẽ ở bên cạnh ta.

   Sau khi tỉnh giấc, những gì đã mơ cũng sẽ quên sạch.

   Một người say mèm trong rừng đào 10 dặm để quên hết quá khứ, một người nặng tình ba đời ba kiếp mòn mỏi đợi chờ.
   Có tình yêu dấu nơi khóe, môi đặt trong đáy lòng.
   Phù sinh như mộng, tình như nước chảy, yêu tựa hoa đào.

   Tháng ba xuân sắc, khói ráng muôn vàn, hoa đào tươi thắm tuy có đến 10 dặm, nhưng chỉ có một đoá trong tim là đủ rồi.

   Tình duyên ngàn đời, ai cầm lên, ai bỏ xuống
   Ai kiếp trước, ai hằng nhớ nhung
   Nhớ về những năm tháng đó
   Ai tương tư, ai trồng hoa đào.
-------------------
Bình chọn nào ❤️

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro