Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên - Cố Mạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thì ra trêm đời này thật sự có chuyện như thế này, chỉ cần một khoảnh khắc, niềm yêu thích đối với một người liền có thể đạt đến đỉnh điểm.

Thật ngại quá, ngoài sắc đẹp của phu nhân ra, ta không chấp nhận bất kỳ hối lộ nào khác.

Ăn cơm mềm nhiều nên cũng dần quen rồi. Loại người không có phu nhân bảo vệ như các cậu sẽ không hiểu được đâu.

Một cuộc tình, lặng lẽ sinh ra chính trong khoảng thời gian một bông hoa nở.

– Tiêu sư huynh, trùng hợp quá.
– Không trùng hợp, Anh đang đợi em.

Anh nghĩ rồi, sau này nên mang em theo bên mình, anh đau lòng rồi.

Hạnh phúc chính là, anh thích em, mà em cũng thích anh.

Nếu em hồng hạnh vượt tường thật anh sẽ không để bụng thật à? Anh không để bụng. Nhiều nhất thì em vượt một tấc, anh dời một tấc, em vượt một thước, anh dời một trượng.

Chỉ cần cô ấy bằng lòng ở bên tôi, tôi sẽ không để bụng những điều này.

Đàn ông phải dựa vào thực lực để nói chuyện.

Thật ngại quá,ngoài sắc đẹp của phu nhân, anh không chấp nhận bất kì khoản hối lộ nào khác.

Bây giờ động lực của em… chính là anh.

Nếu có một ngày anh biết anh yêu em nhiều như thế thì anh sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên.

Anh đang nghĩ, nếu như sớm biết có ngày hôm nay, anh nhất định sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên.

Nếu anh biết có một ngày anh yêu em như thế, anh nhất định sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên.

Tiêu Nại đột nhiên muốn gọi tên cô, cậu ngắm cô với ánh mắt chăm chú nhất từng có, “Lần đầu tiên anh yêu một cô gái, nên thường không biết phải làm thế nào, nhưng chí ít, những việc người khác làm được thì anh cũng có thể làm được.

Anh không nghĩ sẽ nhanh như thế này. Chất giọng vốn lành lạnh bỗng trầm xuống, mang theo sự mê hoặc lạ lùng, cậu hỏi, như thế này có thật không em?

Nếu như, anh biết rằng sẽ có một ngay yêu em như thế. Anh nhất định sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên.

Đến bao giờ em mới cho anh tốt nghiệp khoa tự động kiềm chế đây?

Mạch thượng hoa khai, khả hoãn hoãn quy hỹ”Chuyện kể là Ngô Việt Vương và Vương phi tình cảm mặn nồng, có lần Vương Phi về nhà mẹ thăm họ hàng, lâu quá không về, Ngô Việt Vương viết thư nói “Mạch thượng hoa khai, khả hoãn hoãn quy hĩ”, dịch ra là “Hoa trên đường đã nở, nàng có thể vừa ngắm cảnh vừa thong thả quay về”. Tuy viết là thong thả nhưng ý là ở chữ “về”, tuy rằng là “từ từ” nhưng lại dịu dàng hối thúc Vương phi trở về bên ông, diễn tả nỗi nhớ nhung của chồng đối với vợ. Nghe nói Vương phi nhận được thư, nước mắt tuôn chảy, lập tức trở về Hàng Châu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro