Em là dưa chua. Anh là cá - Quan Tựu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Trong lòng Anh Thư thầm nghĩ, mặc dù diện mạo Quan Nghiêm hơi xấu một chút, hơi béo một chút, nhưng trong căn phòng này, em tán dương anh nhất, anh có một tâm hồn thuần khiết "gầy ốm". Tinh thần " Ngu công dời núi của anh", một con người kiên cường cuối cùng lấy được vợ, qua mấy chục năm trước sau như một, vẫn ngày ngày nhỏ dãi trước vợ mình. Em tán dương sự tiết tháo của anh. Tương lai, em sẽ lấy anh làm hình mẫu, dù nắm đấm của mình lấy bằng được một mỹ nam đẹp hơn anh, gầy hơn anh, nhưng có một tâm hồn thuần khiết như anh, bởi vì sự tồn tại của anh khiến em tin rằng, đàn ông cũng có người biết nghe lời. Em đi rồi, anh nhớ bảo trọng! Mỡ trên người anh nhiều, bị công tử bột giày vò chút cũng tốt, không giống như Tạ Anh Tư em đây, có ăn nhiều thịt hơn nữa thì cũng giống như dân tị nạn ở Kenya, em là người nên đi nhất!


-Ngây ra tại chỗ, trong đầu óc Anh Tư lại lướt qua một bài thơ:" Cuộc sống ơi, chỉ trách ta nhân phẩm quá tốt. Cuộc sống à, dường như ta chưa cầu xin ban cho mình một hung tinh. Cuộc sống ơi, người có thể giúp ta thu hung tinh này lại được không?"


-... .Tạ Anh Tư nhai miếng thịt bò trong dữ dằn, tưởng tượng bản thân là tộc trưởng của bộ lạc ăn thịt người, ra lệnh cho đám lâu la, đem Chu Minh cắt ra thành mấy miếng, rồi ngay đến mông anh ta cũng nhai nát và nuốt chửng.


-... .Trong lòng cô sốt ruột suýt chút nữa muốn hét ầm lên, hỏi cái gì chứ, tên công tử bột này chẳng thích gì cả, chỉ thích hai quả cầu thịt lớn trước ngực cô thôi!


-Cuộc đời ơi, ngươi cố tình muốn trái tim nhỏ bé thuần khiết của ta nhuốm màu đen tối ư, ta phải tố cáo ngươi, tố cáo ngươi!


-" Còn cả quý cô nữa, đều là phận nữ nhi, tôi sẽ phát chút thiện tâm mà chỉ rõ một điều. Người đàn ông ngồi trước mặt cô đấy, cùng lắm cũng chỉ có cái vỏ ngoài tốt một chút, gần đây, bọn đàn ông đẹp mã đều là bom cả, nổ không cho cô kịp thương lượng đâu. Đàn ông xấu mới đáng tin, giống như mua một cái bảo hiểm nhân thọ, cả đời không phải lo gì cả.
Được rồi, tôi chỉ nói đến đây, không làm phiền hai vị nữa, tạm biệt."


-Bĩu môi, hít mấy hơi thật sâu, cổ nhân nói:" Rừng xanh còn đó, lo gì không có củi đun". Hảo hán Lương Sơn nói:" Ông đây đã đến bước đường cùng, tiền thì không có, chỉ còn cái mạng này thôi!". Tạ Anh Tư nói:" Sống tồi tệ vẫn còn hơn phải chết, quá lắm một mạng liều một mạng, xem xem ai ghê hơn ai."


-" Con gái, à để mama đặt cho con một cái tên thật hay nhé!"
" Nó là chó đực." Có người ghé miệng vào, dẫn đến cái trợn mắt của kẻ vô tri không biết gì.
Anh Tư tiếp tục nói với chính mình:" Gọi là gì nhỉ? Baby cẩu?"
" Tạ Anh Tư, sao cô có thể nghĩ ra cái tên thô tục như thế? Những thứ trong đầu cô tao nhã hơn một chút có được không? "
" Tôi cứ thô tục đấy thì sao nào? Trong đầu lão nương có 3 cái tên, Baby cẩu, Tiểu Cẩu Tử, cái đồ chó. Chọn một trong ba!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro