Trích dẫn từ Mạng Xã Hội.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  "Đôi lúc, lục lại những thứ cũ kĩ, em mới nhận ra rằng chúng ta chưa bao giờ thử dứt khoát một lần để những tháng ngày năm ấy ngủ yên, em thường tự hỏi mình "Rồi liệu anh sẽ lại ghé thăm cuộc đời em bao nhiêu lần nữa đây...?"

                                                                                                     { Tumblr }

  Thế giới ngoài kia ồn ào quá..
Giữa cuộc đời đông đúc đôi lúc vẫn cứ thấy bơ vơ...

{ virgo_man / tumblr }  

"Nghĩ cũng hơi buồn, khi biết người ta không còn yêu mình nữa. Giống như giật mình thức dậy sau một giấc ngủ trưa, nhìn ra ngoài và thấy trời mưa..." 

{ su--su / tumblr }

  "Mỗi khi mệt mỏi, cần một ai đó bên cạnh thì đến một người cũng không có..." 

{tumblr}

  "Người ta chỉ mắc bệnh tương tư một lần trong đời. Những lần sau người ta mắc bệnh tương tự." 

  {tumblr}

  Mình rất đơn giản.
Người khác đối xử với mình như thế nào, mình đều trả lại họ như thế,nhưng là gấp đôi.  

                                                                                                                                           {nguyenngockhoa / Tumblr }

Kẻ tệ nhất vẫn có người thích như thường. Người tốt nhất cũng có người nói xấu. Xấu tốt chỉ là cách nói tương đối.
Ghét bạn, ưu điểm cũng thành khuyết điểm. Yêu bạn, khuyết điểm lại là ưu điểm. Bởi thế, tại sao phải coi nhẹ bản thân?
Có lẽ chúng ta có rất nhiều ưu điểm, nhưng chưa có người khai quật ra mà thôi. Bắt đầu từ hôm nay, tránh xa người ghét, đi tìm người thương...
Khi có người yêu bạn, bạn chính là người ưu tú nhất.


                                                                                                                                                           { hoatam / tumblr }

  Nước mắt không cần phải ở một mình mới có thể tự thân rớt xuống. Đôi khi, giữa huyên náo ồn ã, buông mình khỏi những ràng buộc chấp nhất, là nước mắt có thể tự giác tuôn trào.  

{ shin-takozaki / tumblr }

Có những khi muốn khóc thật lớn, bởi vì quá đỗi tủi thân. Có những khi muốn phát điên một lần, bởi vì tâm tình quá đỗi chán nản. Có những khi muốn chửi bới một trận, bởi vì trong lòng không thoải mái. Có những khi chỉ muốn im lặng ngồi một mình, bởi vì tôi thực sự đã quá mệt mỏi rồi.

Dịch: Hòa Hỏa 

{ tumblr}

  Lúc đó chúng ta nào đâu biết, câu "sau này nhất định phải gặp lại" sẽ trở thành lời từ biệt sau cùng. 

{ sky-full-of-blue / tumblr }

Hỏi tôi thích người đó nhiều hay ít thì có ích gì, cũng không thể khiến họ cảm động một lần nào được.
  { sky-full-of-blue / tumblr }

 Cuộc đời cơ bản là có hai chặng đường chính: thanh xuân và những năm tháng còn lại.

Có những người rất may mắn, họ được là thanh xuân của nhau, rồi cùng nhau bình bình lặng lặng đi hết đoạn đường còn lại. Cũng có những người rất đáng thương, họ kịp là thanh xuân nhau, nhưng người nắm tay họ đi hết cuộc đời dài đằng đẵng này, lại là một người khác.

Còn bạn, bạn là thanh xuân của ai, ai là thanh xuân của bạn, liệu người đó có đi cùng bạn đến hết những năm tháng về sau hay không?

  { sky-full-of-blue / tumblr }  

  Bất kể em có cần anh đến thế nào, anh cũng không thể ở cạnh em.  

  { sky-full-of-blue / tumblr } 

-Viễn cảnh đáng sợ nhất?

-Đó là khi mạnh mẽ trở thành một loại thói quen. 

{tumblr}

"Cũng được thôi, nếu như em không phải là cô gái trong mơ của anh. Hoặc là người may mắn nhất được nhảy cùng anh trong tiếng nhạc buồn.

Cái em muốn. Chỉ là.

Những năm sau này, mỗi lần nhìn vào ly cà phê anh pha buổi sớm, anh sẽ ước rằng mình đừng thêm nhiều sữa vào như vậy.

Bởi màu nâu ngọt ngào ấy, đâu có giống màu mắt đen của em năm nào?"

(From BeP dịch)

{tumblr}

  Thật buồn cười làm sao khi mà bạn biết rõ trong mối quan hệ đó bạn là người cần đối phương hơn, và bạn không hề muốn dừng lại nó cái mối quan hệ chết tiệt đó.

{tumblr}

  Có những ngày, thấy mình như bị chính bản thân mình bỏ rơi vậy.
Mệt mỏi như thế, tuyệt vọng như thế, rồi cuối cùng thì cũng vượt qua.

                                                                                                                                               { sky-full-of-blue / tumblr }

"Năm tôi 17 tuổi, đã từng nghĩ sẽ yêu một ai đó đến hết cuộc đời này. Đến sau này mới biết, sẽ dành cả cuộc đời này để yêu, nhưng không thể nào là một người duy nhất khi ấy."

{ #Nhatu }

  Anh sẽ không bao giờ biết rằng, khi thương anh trong lòng cô gái ấy chứa bao nỗi muộn phiền. 

 {via nguyenngockhoa}



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro