Nỗi dằn vặt mỗi tối của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Oh tôi biết mà . Tôi đã tự khóc thầm trong lòng mỗi ngày vì sự dằn vặt quá khứ. Tôi nghĩ chết đi nó còn được hơn, và tôi cũng sẵn sàng nhận lại những gì tôi đã gây ra. Tôi sẽ ăn hàng tỉ con sâu bò lúc nhúc trong mồm vì tôi đã bỏ đồ ăn đi quá nhiều, Tôi sẽ bị cắt lưỡi hoặc thiêu sống chết đi sống lại vì tất cả những tội lỗi của tôi. Tôi xứng đáng và tôi biết. Cho đến giờ tôi vẫn k tha cho bản thân mình được, tại s tôi lại được sinh ra trên đời để rồi chỉ làm tổn thương người khác. Tôi không thể ngừng nghĩ về việc người khác nghĩ gì về tôi. 

Tôi tự tạo ra lối thoát cho chính mình bằng cách vùi đầu vào học, nhưng vẫn không sao thoát được. Tôi k hiểu, tôi cũng biết đau chứ,tôi là con người mà. Sao không ai hiểu tôi hết v. Tôi chỉ cần một cái ôm thôi, làm ơn là ai cũng đc. Tôi sợ một ngày bóng tối thật sự sẽ nuốt chửng tôi nếu tôi mất đi lí do sống..

Ngày hôm nay, tôi lại chìm sâu hơn dưới đáy đại dương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro