9. [EDIT - NP] [cao H] Phía Trước Có Hổ, Đằng Sau Là Sói

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5 giờ rưỡi, trời tờ mờ sáng.
Hứa Lạc cảm thấy hai chân của mình bị bẻ ra, một đạo nhiệt khí nóng ẩm, một chút một chút, phun lên bắp đùi.
Là một tên đàn ông đang ở nơi riêng tư của cô trầm trọng hô hấp.
Bên tai còn có một giọng nam thấp thấp cười nói: "Bé cưng, dậy ăn thịt nào."
Hứa Lạc bị vây kín, bên tai cùng nơi riêng tư đều ngứa đến phiền lòng, ưm một tiếng, đá đá cái tên quấy rối ở giữa hai chân, muốn xoay người tiếp tục ngủ.
Lôi Thành cười cười, ngăn trở động tác của cô. Đầu lưỡi thè ra liếm mật huyệt thơm ngọt, khảy khảy hoa châu.

"Hưmm..." Nửa mơ nửa tỉnh Hứa Lạc cảm thấy thoải mái, nhắm đôi mắt run rẩy lông mi, thật hưởng thụ nha.
Lôi Thành tiếp tục liếm láp, càng ngày càng ra sức, dục vọng của Hứa Lạc cũng bị hắn khơi mào.
"Hưm ưm, a... Thật thoải mái..." Trong lúc vô ý thức, cô nhẹ giọng rên rỉ.
Bỗng nhiên, cái lưỡi đang tác oai tác quái ngừng lại.
"Aa, muốn liếm..." Khó nhịn lắc lắc cái mông, đi tìm cánh môi ấm áp cùng đầu lưỡi của người kia.
Bỗng nhiên, một đạo hơi thở nóng cháy khác phả vào, hai luồng hơi thở khác lạ xen lẫn phun vào nơi đặc biệt nhạy cảm của cô.
Cơm buồn ngủ hoàn toàn bị đuổi mất, đột nhiên bừng tỉnh, cô mở mắt.
Còn chưa bật đèn nên khá tối, chỉ thấy khuôn mặt tuấn tú của Lục Tri Hành và Lôi Thành đều ở giữa hai chân nhỏ, khoảng cách rất gần, mà môi của Lôi Thành còn dính vết nước khả nghi.
Lục Tri Hành nhìn chằm chằm cái miệng nhỏ đang chảy mật dịch róc rách, ánh mắt sâu thẳm.
Hứa Lạc không biết váy ngủ bị cởi tự khi nào, thân thể mềm mại trần trụi hiện ra ở trước mặt bọn họ. Cô theo bản năng muốn thu hồi chân, nhưng hai tên đàn ông lại cực kỳ ăn ý, mỗi người vươn một tay cố định hai chân của cô, tư thế mở rộng háng ra. Sau đó đồng thời cúi đầu, liếm mút tiểu huyệt.

"A a a, thật ngứa, đừng liếm ưm..."

Hai căn lưỡi dài linh hoạt làm bậy làm bạ, không có bất cứ quy luật gì. Không biết đầu lưỡi mềm mại ấm áp kia là của ai, không hề thương hoa tiếc ngọc gì chà xát qua hoa môi, liếm láp miệng huyệt, còn gặm gặm cắn cắn; một căn khác lại càng thô bạo đâm vào tiểu huyệt đẫm nước, thọc vào rút ra qua lại mãnh liệt, câu cuốn, xoay tròn trong vách tường thịt kiều mị.
Sướng chết mất...
Khoái cảm kích thích tới quá nhanh chóng, ngược lại cô có chút muốn trốn. Nhưng bị bọn hắn gắt gao đè lại.
"A... A..." Hứa Lạc nhíu nhíu mi, cắn ngón tay tiếp thu tình triều mãnh liệt.
Phó Duyên trên sô pha nghe động tĩnh liền tỉnh.
Hứa Lạc mê man nhìn Phó Duyên đi tới, nửa người trên của hắn trần trụi, nửa người dưới mặc một cái quần thun màu xám.
Mặc dù đũng quần rộng thùng thình, nhưng cũng có thể nhìn ra cự vật đã thức tỉnh ở bên trong, nổi lên một cái lều trại nhỏ.
Phó Duyên đi đến mép giường, nhìn hai tên đàn ông kia, mở miệng, mang theo giọng nói vừa tỉnh ngủ hơi khàn khàn: "Sớm như vậy liền vội ăn bữa sáng à."
Lôi Thành bật cười.
Lúc này Lục Tri Hành vốn không hề thỏa mãn, lập tức chớp thời cơ đưa lưỡi xông qua cổng, cắm vào tiểu huyệt, hấp thu dâm thủy.

Lôi Thành bị kích thích dục vọng chiếm hữu lên, cũng liều mạng sáp lại hút.
Hai tên đàn ông tựa hồ sợ hãi dâm dịch sẽ bị đối phương cướp mất, đem hết toàn bộ kĩ năng làm Hứa Lạc không ngừng chảy nước, sau đó tranh nhau mút lấy mút để.
"Nước nhiều quá, uống như thế nào cũng uống không hết nổi." Giọng Lôi Thành nhiễm đầy tình dục.
Hứa Lạc mềm giọng thỉnh cầu hắn: "A... a... chú... chú đừng uống..."
Hắn đang nửa quỳ nửa ngồi ở giữa hai chân cô được điểm danh liền ngẩng lên thẳng eo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro