Hướng Dương Ngược Nắng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Là mình tự huyễn hoặc
Tự suy diễn mọi điều
Người trao bừa một ánh mắt
Mình vội nghĩ là yêu.

Là mình khờ dại đó
Tin ở những câu thề
Mà yêu thương như gió
Bay vào vùng ngủ mê.

Là thương nhau sai lúc
Là gặp nhau sai thời
Nên nợ duyên dứt khoát
Lơ lửng rồi thả rơi.

2.

Mình hỏi trái tim nhỏ
" Mày đã bình yên chưa ? "
Sau bao nhiêu giông gió
Của mối tình ngày xưa.

Trái tim buồn im lặng
Rồi khe khẽ lắc đầu
Đã thương nhiều đến vậy
Thì dễ gì quên mau ?

- Rất Nhiều Điều Muốn Nói.

3.

" Tôi biết trần gian một giấc mơ
Mà vẫn tranh giành đến xác xơ
Cố vớt trăng vàng trên bến mộng
Mấy độ trầm luân kiếp dại khờ. "

4.

" Trách hồng trần ngắn ngủi
Thao thức trường tương tư
Trách hoa không kết trái
Tiếc xuân thu héo mòn.
Trách sương khuya hờ hững
Tức cảnh sầu đêm đông
Trách hạ sang mưa đến
Trăng ngả nghiêng bến đò. "

5.

Điệu này ta múa vì người ta yêu,
Nhưng mà huynh ấy lại không nhìn thấy.
Ta vì chàng ấy khóc cạn nước mắt,
Nhưng mà chàng chẳng đoái hoài đến ta.

6.

" Hồng nhan vì quân mà vũ khúc

Sương khói vây quanh mỹ nhân

Đợi một cái liếc mắt của chàng

Thanh xuân trôi qua như mưa

Bi thương lại kéo dài vô tận. "

7.

Nhân kiếp như một cái chớp mắt.

Tình duyên nhẹ như một thoáng kinh hồng.

Trái tim như một đóa hồng liên.

Lúc nỡ rộ làm lòng người lưu luyến.

Lúc tàn phai chỉ làm đau khổ lòng.

Nhân duyên tri kỷ hàng trăm vạn hẹn ước.

Lại coi nhẹ như cơn gió thoảng qua.

Lúc níu kéo lòng lại thêm đau khổ.

Lúc buông xuôi như đâm dao vào lòng.

Hỏi thiên địa nhân tình nào không tận.

Chỉ mong được một khúc hồi âm.

_______________________________

[ 19.01.22 ]

@Nuitée.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#trích