❤️12❤️

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Đau...đau quá...lạnh..hức...
Tzuyu đáng thương nằm trên giường than đau, hai tay ôm bụng rất khổ sở, cơ mặt nhăn nhó không giản ra nổi, dưới bắp đùi còn có máu chảy ra, cô không ngừng than đau, mi tâm khẽ chớp mở ra, ánh mắt long lanh đi tìm người phụ nữ đã tốt với mình, trong lòng cô bà là vệt sáng duy nhất trong thế giới tối tăm
_Đau...
Tzuyu nắm chặt gra giường cố gắng ngồi dậy, cô cắn môi cánh môi căn ra bị kìm chặt bởi hàm răng sắc bén nhợt nhạt, cơn đau này không biết là xuất phát từ đâu, nó như đang muốn lấy hết sức lực của cô
_Đừng giả vờ, đứng dậy!
Jeon Jungkook cơ hồ đến gần cô, gương mặt nổi đầy toan tính, bàn tay thô bóp mạnh lớp da non ở bắp tay mạnh bạo kéo cô tính hất xuống giường, may ra có Jeon phu nhân che chở nên cô mới không rơi xuống sàn ê ẩm
_Cứu...đau quá...hức
Tzuyu tự hỏi kiếp trước mình đã làm gì để kiếp này thống khổ như vậy, trên người cô loã thể trước mặt hắn đã vậy bụng thì đau mỗi lúc dữ dội hơn, cô mở mắt vương hàng mi thấm nước cầu cứu người phụ nữ trước mặt, hy vọng tia nhìn của cô đã đúng hướng
_Tiểu nha đầu này mù lòa lại tới kỳ nguyệt san đầu tiên, rất là đáng thương..., Jungkook à! Con ra ngoài đi...để...
Jeon phu nhân nắm cổ tay hắn yêu cầu, bà hết sức hy vọng trong đống băng bao quan ngũ quan vẫn còn chút gì đó động tâm, hắn nhíu mày dịch chuyển ánh mắt về phía bắp đùi trắng mịn của cô, thứ chất lỏng sềnh sệch màu đỏ đang loan ra, đối với người sáng mắt còn rất vật vả vì kỳ nguyệt san đằng này cô bị mù còn là lần đầu, mọi chuyện cứ như bị hạn chế khi hắn ở gần hành hạ
_Không cần tốt với cô ta, người đâu đưa Jeon phu nhân về phòng nghỉ ngơi
JEON Jungkook một mực xua đuổi, còn bảo người hầu kéo mẹ mình về phòng, Jeon phu nhân biết tính khí hắn ngang ngược, để bà nhìn Tzuyu một chút cũng không được, bà vừa nhìn cô lần đầu tiên đã rất có cảm tình, bà còn rất muốn giúp cô chữa mắt nữa nhưng tiếc là không thể được
_Được rồi...được rồi, để ta tự đi, các người đem một bộ váy mới, một ly nước ấm có táo khô, một túi thảo dược để pha nước ngâm mình để trước cửa phòng đi
Jeon phu nhân lớn tiếng dặn dò, tất nhiên những thứ đó có đem đến cũng không được đưa vào sử dụng đâu nhưng mà bà vẫn chu đáo chuẩn bị
_À...còn nữa đem cả băng vệ sinh cho tiểu nha đầu, thật là khổ mà...hừm...
_Đại thiếu gia, mọi thứ chuẩn bị xong rồi ạ
Người hầu từ ngoài gõ cửa nhẹ nhàng thông báo, những việc này để mẹ hắn làm thì đã xong từ lâu rồi, bây giờ mới thấy phiền phức, hắn đem tấm thân to lớn ngồi xuống giường, một lực nặng đè xuống làm cô giật mình nhận thức thì ra người đàng ông lãnh đạm này đã ngồi xuống giường còn ở rất gần mình, ngày nguyệt san đầu tiên còn để hắn nhìn thấy, thật là ê chề ngay cả cô cũng không biết thứ đó ra làm sao, chị  Jung Yeon cũng vô ý chưa hề giải thích cho cô, trong đầu cô nghĩ hắn ngồi xuống giường tất nhiên sẽ nhìn vào chỗ đang chảy máu của cô xem xét, ức quá không cần kẻ lòng lang dạ sói, Tzuyu hươ bừa cái gì đó ở gần che lại hạ thân đang phơi bày, máu ở chân mỗi lúc lại loan nhiều hơn, bụng cũng bắt đầu đau hơn, đau nhưng chẳng biết chính xác là chỗ nào
_Ngồi dậy đi ra lấy những thứ đó!
JEON Jungkook khô khan kéo tay cô ngồi dậy, một tay bóp sau gáy cô nghiến ngầm, Tzuyu mím môi cái gối trên tay cũng run rẩy rơi xuống
_Cửa! Mày ở hướng nào?
Hai tay cố giữ chặt cái chăn duy nhất trên người, cô thật sự không còn hơi sức để đi bước nào nữa vừa đứng dậy tìm đường trong mù tịt, hai chân như đóng băng đã ngã ra đất, cái chăn cũng theo đó rơi xuống, chăn trắng cũng bắt đầu thấm bẩn, lem luốt luộm thuộm một cách khó coi, kỳ nguyệt san thật là khổ lần đầu chưa trở thành thiếu nữ đã bị hắn ăn sạch, đến kỳ đầu tiên còn bị hắn phát hiện, giam giữ ác liệt chì chiết.
_Huỵt...
Cô ngã dưới đất thì không đứng dậy nổi, cô đau chết mất, mọi thứ ở đây thật xa lạ muốn đứng dậy cũng không biết đường nào, lỡ đâu cấm đầu đi vào tolet thì còn tai hại hơn, hươ tay múa chân đứng dậy thì mò trúng ngay bắp đùi non của hắn, muốn rút tay lại thì cũng không xong, cơ thể xốc xếch nhơ nhớt ở trước mặt hắn
_Lên đây!
Jeon Jungkook là ma vương nổi tiếng khô khốc, hắn khô cằn không bao giờ tìm tòi về tâm lý phụ nữ, cũng quá tàn độc và cao ngạo, hắn vừa nói dứt câu thì tay cũng bắt đầu cởi cúc áo tiếp tục muốn hành hạ thể xác cô, muốn cô sống không bằng chết, gương mặt vô tình nhìn ngó ánh mắt long lanh mất phương hướng, cô nép trong ngực hắn còn đau đớn hơn là nép vào một bức tường đầy gai nhọn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro