Chap 2 - Happy Birthday chị Triệu!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quần quật với công việc mãi mới có lúc ngơi ra, hôm nay là một ngày tôi off ở nhà sạc lại năng lượng. Sau khi chuẩn bị nhanh bữa trưa, tôi ôm dĩa ức gà hấp rau củ, trườn ra sofa rồi với tay bật TV.

- Có gì hay không nhỉ?

Tôi cứ đảo qua đảo lại giữa các kênh mà chẳng chọn được chuơng trình nào thú vị.

- Chắc Facebook vui hơn.

Tôi vừa ăn vừa lướt nhanh newsfeed cập nhật tình hình bạn bè đồng nghiệp, đọc comment tin nhắn xem người ta "u mê" mình. Thú thật là rất nhiều lúc tôi cười ngoác cả mang tai vì vui khi có ai đó khen mình đẹp quá, mê quá, tất cả tránh ra đây là chồng tui, chồng em nè, cưới em đi chị ơi. Sau bao nhiêu khó khăn khổ sở bị vùi dập lên xuống, tôi đang tận hưởng chút thành quả ngọt ngào những ngày tuổi 22.

...

Tôi thừ người ra nghĩ lại những năm tháng trước đó, đợt mới đăng quang năm 18 tuổi, rồi từ đó điều tiếng thị phi cứ bay vào mình như đám thiêu thân. Từ một đứa trẻ chưa trưởng thành, non nớt, lạc quan và tràn đầy hy vọng, tôi bất ngờ bị quăng vào những cái hố tiêu cực do người khác tạo ra, rồi bị miệt thị, bị ganh ghét, bị chửi bới. Có một đợt mẹ tôi phải giữ hộ điện thoại vì không muốn tôi đọc những comment của cư dân mạng để rồi buồn bã tự trách mình. Tuổi trẻ ai mà chẳng có những sai lầm, có lẽ vì mang trên mình chiếc vuơng miệng cao quý, nên tôi phải gồng mình trở nên hoàn hảo, và những sai lầm tôi gây ra sẽ khó được tha thứ hơn rất nhiều sao với người khác chăng?

Hẳn là vậy.

Rồi không biết từ lúc nào, tôi dần thu mình lại, lúc nào cũng cố tạo cho mình một vỏ bọc hoàn hảo (mà nhiều người hay kêu là gồng đó). Đi show đi diễn tôi cũng không hay đùa giỡn hay tự nhiên chuyện trò với ai, sợ người ta ác ý lại dèm pha mình không có ý tứ. Dần dần, tôi lại bị gán cho mác lạnh lùng, chảnh chọe, khó ở. Đúng là cuộc sống, chẳng biết làm thế nào để vừa lòng thiên hạ.

.....

- Haizzz

Nghĩ về những chuyện đấy, tự dưng tôi thở dài 1000m. Tự dưng lại thèm được nũng nịu với ai đó, được ngươi ta ôm vào lòng vỗ về. Tự dưng lại thèm được thủ thỉ tâm sự, được kể với ai đó nghe về cuộc sống của mình, về những gì mình đã trải qua, rồi được tự nhiên yếu đuối, trẻ con và được cưng chiều. Các bạn ạ, tôi mới có 22 tuổi thôi, gồng hoài cũng mệt lắm chứ bộ :(

Tôi bĩu môi (chả biết cho ai xem =))))) ), không biết người đó hiện thời đang ở đâu nhỉ? Người ta đang làm gì? Có vui không? Có đẹp không? (ahem) Có đang tự hỏi là tôi đang ở đâu không? Chắc mai phải rủ chị DLA đi coi bói mới được..

Nghĩ là làm, tôi lai mở Facebook, vừa định nhắn tin cho chị DLA thì trên newsfeed đã thấy dòng comment của anh nhà thiết kế thân quen

"Chúc em sinh nhật vui vẻ nhe Triệu!"- và người được tag không ai khác là Phạm Đình Minh Triệu

- Ơ, hôm nay sinh nhật chị Triệu à?

Quay cuồng với công việc mấy nay, tôi dần quên cái cảm giác bồi hồi xao xuyến hôm ở sàn diễn thời trang ấy. Có thể cảm xúc khi đấy chưa quá mạnh, hoặc có thể tôi quá bận rộn nên chưa cho phép mình xao xuyến một người, đặc biệt là khi người ta chưa thể hiện điều gì với mình. Tôi vốn không phải là người dễ thích hay dễ yêu một ai đó, dù tất nhiên mình làm trong lĩnh vực nghệ thuật thì mình luôn có sự rung động với cái đẹp. Những chuyện đã qua dạy cho tôi một sự kiên nhẫn và dạy cảm xúc trong tôi lạnh đi một chút, cái gì cũng cần có thời gian.

Chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, tôi click vào Facebook của chị Triệu, và để lại dòng comment:

- Happy Birthday chị Triệu!!

Tôi lướt qua Facebook chị ấy một chút, đa phần là những hình ảnh xịt máu về thân hình bốc lửa và guơng mặt góc cạnh, và những status chị ấy nói qua về cuộc sống, tâm trạng, về những suy nghĩ của chị. Chị ấy có đang yêu ai không nhỉ? Tôi tò mò lướt thêm, nhưng mãi mà chẳng tìm được manh mối.

- Người gì kín như bưng!

Facebook tôi báo có noti mới, tôi click vào thì thấy chị Triệu đã rep dòng tin của mình

- Yeah, thank u em, add FB đê!

Được, tôi nghĩ, và gửi lời mới kết bạn ngay lập tức. Chị đẹp cũng nhanh chóng accept. Tôi gửi tin nhắn riêng

-Nay sinh nhật có đi đâu chơi không chị?

-Không em ơi, bận quá không đi đâu được cả, chỉ ăn uống với bạn bè thôi nè - Chị Triệu trả lời ngay

- Vậy là cũng vui rồi nè, hihi. Chúc chị Triệu tuổi mới thật rực rỡ và cháy nhe!

- Cảm ơn em! À hôm trước chưa có dịp nói chuyện nhiều, em đi catwalk cũng khá đó!

- Cảm ơn chị <3. Em đi còn cứng lắm, hy vọng có ngày được siêu mẫu chỉ giáo them!

....

Sau đó chị Triệu không nói gì nữa, thú thật là tôi có hơi hụt hẫng. Lẽ ra phải rep kiểu ok em, tất nhiên rồi; hay tuyệt hơn nữa là set kèo đe. Nhưng không, chị ấy chỉ seen rồi đi đâu mất, không một câu nhắn gửi. Tôi nằm thườn thượt ra sofa, rãnh tay lại Google về chị ấy.

Kéo kéo một lúc tôi thấy những tít báo về Triệu và Hồ Vĩnh Khoa, kèm với nhiều lời đồn thổi. Tôi bật cười thành tiếng, trời tới cái lúc ổng thông báo kết hôn với chồng chắc mấy người này quê lắm. Ôi quê là quê là quê, nào, có tin gì vui hơn không?

Vừa nói xong thì đập vào mắt tôi là một bài báo vài năm trước, phóng viên hỏi thẳng MT là "Chị yêu phụ nữ?". Adrenaline trong não tôi bắt đầu chạy, tôi cảm thấy tim mình đập nhanh. Đây rồi, đây rồi, cái mình cần tìm đây rồi...

Chị ấy trả lời thông minh và sâu sắc, lái câu hỏi theo hướng yêu cái đẹp. Những bài học truyền thông cho tôi biết, đây thực chất là một cách ngầm thừa nhận. Chẳng người đẹp nào trong giới showbiz này có thể trả lời với sự khẳng định chắc nịt cho câu hỏi này - làm vậy chả khác nào tự cho sự nghiệp mình xuống hố. Mà nếu cũng không thẳng thừng phủ nhận, kiểu trời nói gì vậy chế, bớt giỡn, cuộc đời này tui chỉ yêu đàn ông abc xyv các kiểu, thì khả năng 80-90% điều ấy đúng.

Ố ồ...

Không thể ngăn lại sự tò mò và sự rãnh của mình (coi nào, hôm nay tui được nghỉ), tôi lập một chiếc nick ảo với cái tên mỹ miều Mai Quế Phường (đừng hỏi vì sao, tôi cũng ko biết nữa). Tôi lượn vài vòng vào những cái group huyền thoại trong làng show chậu bể bóng, và thả vài bài kiểu "Ủa cả nhà ơi, chị này bể không cả nhà?" kèm chiếc ảnh sexy của chị Triệu. Xong xuôi tôi xuống phòng tập gym dưới chung cư, chăm chỉ đốt vài múi mỡ, rồi tắm rửa thay đồ đi ăn với anh stylist Mạch Huy.

Tôi cũng tính hỏi anh Huy về chị Triệu nhưng lại thôi. Mình cũng chưa nên đánh động gì, với lại lỡ đâu ảnh cười vô mặt tôi và nói răng trời ơi cô em, hổng biết hả, chị ấy thẳng như tên lửa, và từng quen anh A cậu ấm B đại gia C...thiếu nữ với trái tim bé bỏng như tôi chưa chuẩn bị để đón nhận sự thật này.

Ăn tối xong cũng muộn, về đến nhà, tôi mở FB lên và thấy hàng loạt comment từ các group cho câu hỏi của mình

- Bể bóng nha bạn ơi =))

- Bồ cũ của bạn mình nè, yêu con gái nha mọi người

- Mấy chế nghĩ gì vậy, mình đi bar thấy bả ôm zai tây hoài nè, bớt ảo :))

Rồi, cái bóng này bể rồi hay chưa đây?

Tôi lại thở dài, log khỏi cái nick clone đó và đăng nhập vào trang chính chủ của mình. Điện thoại tôi lại báo có tin nhắn mới trong messenger. Từ chị Triệu.

- Được nè ;-) - MT trả lời, 5 phút trước cho câu mời gọi hôm nào chỉ em đi catwalk của tôi

- Ủa em tưởng giờ này chị phải say be bét rồi =)) - Tôi bắt đầu pha trò. Ai chứ gặp Kỳ Duyên này là sinh nhật chỉ có uống quên đường về

- Chị có tuổi rồi cô bé!

- Trời, có tuổi gì chứ, chị vẫn rất đẹp mà <3

Tôi thử thả nhẹ một cái thính bé bỏng, thầm hy vọng chị là cá để đớp ngay :")

- Awww, dễ thươngggg

Vậy là có đớp chưa ta? Thôi để mình thử cái nữa

- Em dễ thương đó giờ mà, chị nghĩ gì vậy?

- Haha, thật không? Mấy lần gặp mặt em cứ lạnh băng ấy!

- Này, chị cũng có lạnh kém ai?

- Lạnh như công chúa haha

- Em không phải là công chúa nhaa - Trời ơi, sao lại có thể ví tôi lạnh như công chúa? Elsa?? Nghĩ sao vậyyy

- Chứ sao? Hay muốn làm hoàng tử :P

- Ờ thì...

Tôi cứng họng, Triệu thật cao tay. Hay là mình thử hẹn chị ấy đi ăn nhỉ? Mình bắt đầu tò mò về chị ấy rồi

- Triệu này, khi nào rãnh đi ăn hay cafe với em không? Đụng nhau mấy lần mà chưa có cơ hội trò chuyện nhiều với chị.

- Ok em - chị Triệu reply ngay tức khắc. Tim tôi hẫng mất một nhịp

- Vậy chốt nhe. Ở nhà hàng X nha.

- Uh - chị thả tim - số điện thoại của chị là... khi nào đến gọi cho chị

Và tối đó tôi mất ngủ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro