Chương 148: Mở ra bản đồ trường học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời giới thiệu của hệ thống về tiểu Bát cũng đề cập cô bé là một chiếc chìa khóa, ngoại trừ điểm này, không có giải thích nào khác.

Chỉ biết tiểu Bát là một chiếc chìa khóa, nhưng không biết nó dùng để mở cái gì, thì chiếc chìa khóa này cũng không hữu dụng lắm.

"Người quản lý còn nói cho các anh điều gì nữa không?"

Hàn Phi nhìn bạn cùng phòng đang đứng ở trong phòng khách rất yên tĩnh.

"Xem ra là không có rồi."

"Mặc dù ông ta trông có vẻ điềm đạm và thân thiện, cũng rất tốt, nhưng anh có thể cảm thấy rằng ông ta thực sự không tin tưởng chúng ta, hoặc có thể nói rằng không muốn tin tưởng mọi thứ trên thế giới này." Ngụy Hữu Phúc chậm rãi nói: "Ông ta căn bản khác với em."

Hàn Phi cũng nhớ lại cảnh chính mình bắt gặp những mảnh ký ức của người quản lý, hắn nhớ rằng ông ấy đã chọn cách phá hủy hoàn toàn con đường của thế giới tầng sâu này. Thật đáng tiếc, cuối cùng ông ấy đã thất bại và ký ức cũng bị phá vỡ thành từng mảnh.

"Một người với mục tiêu là phá hủy thế giới tầng sâu, quả thực khó có thể hoàn toàn tin tưởng vào lệ quỷ và oán niệm."

Người quản lý tiền nhiệm đã không cho cư dân trong tòa nhà biết nhiều thông tin, Hàn Phi lại càng muốn tìm ra sự thật và không ngừng tìm hiểu về thế giới này, vì vậy hắn chỉ có thể tiếp tục tìm kiếm các mảnh ký ức của ông ấy.

"May mắn thay, mình đã ghi nhớ bản đồ trong căn hộ của người quản lý. Trường Học viện tư thục Ích Dân được đánh dấu bằng bút đỏ, khả năng cao là có giấu mảnh ký ức của ông ấy." Hàn Phi lấy thẻ giáo viên từ trong ô vật phẩm: "Thứ này chắc là ông ấy cố ý để lại cho mình."

Hàn Phi không biết nên đối phó như thế nào với tiếng ca, hiện tại cư xá Hạnh Phúc đã trở nên nguy hiểm, muốn phá cục thì cũng chỉ có thể đặt hy vọng vào những mảnh ký ức của người quản lý tòa nhà.

"Tiếng ca sẽ không biết khi nào lại xuất hiện. Chúng ta cần phải chuẩn bị tốt một chút."

Bây giờ Hàn Phi rốt cuộc hiểu được thế giới này tuyệt vọng đến như thế nào, nhìn xung quanh, không có tòa nhà nào là hoàn chỉnh tuyệt đối, trừ khi bản thân hắn trở thành một tồn tại không thể nói ra.

"Còn cả một chặng đường dài phải đi." Hàn Phi dẫn Ngụy Hữu Phúc ra khỏi căn hộ ma ám: "Chúng ta đi xem những người hàng xóm khác, em hy vọng mọi người đều không sao."

"Khi tiếng ca vang lên ở khoảng cách rất xa, anh đã thông báo cho cư dân trong tòa nhà. Nếu họ tin anh, bây giờ có lẽ tất cả đều ở tòa nhà Block 2." Ngụy Hữu Phúc là một "người" rất thiện lương và đáng tin cậy, khi còn sống như thế nào thì chết đi cũng vẫn như vậy.

Đầu tiên Hàn Phi đi vào tòa nhà Block 2, không thấy Từ Cầm trong đám người, đột nhiên trở nên mất bình tĩnh.

Vội vàng quay trở lại tầng 5 của tòa nhà Block 1, Từ Cầm dường như vẫn chưa về nhà, mọi thứ trong căn hộ của cô ấy đều bị phá hủy, các loại bình khác nhau được dùng để cất giữ "món ngon" đều vỡ tan, lưu lại nguyền rủa mạnh mẽ ở trong phòng.

Còn tệ hơn căn hộ của Từ Cầm là căn hộ 1051 bên cạnh. Thú cưng của cô ấy dường như đã bị giết chết, trong căn phòng tối đen như mực chỉ còn lại bộ xương thối rữa và mùi hôi thối, không còn thấy bất luận bóng người nào nữa.

"Không thấy linh hồn đâu cả?"

Hàn Phi và Ngụy Hữu Phúc bước vào căn hộ 1051, bóng tối dần chìm xuống, nguyền rủa hôi thối tràn ngập khắp nơi.

Tiếng ca thật kinh khủng, khi Hàn Phi đã hết hy vọng, một âm thanh vô cùng ủy khuất đột nhiên vang lên từ cửa sổ trong phòng.

Xì xì...

Đi vào sâu trong căn hộ 1051, Hàn Phi ló đầu ra ngoài cửa sổ, liền nhìn thấy một bóng đen có kích thước bằng cọng tóc trong khe hở góc bệ cửa sổ.

"Tôi đi đây, tôi khổ quá mà."

Ban đầu bóng đen bao trùm toàn bộ căn hộ 1051, giờ chỉ còn lại có một "sợi", cái sợi cuối cùng này còn phải trốn vào vết nứt trên bức tường bên ngoài căn hộ mới có thể thoát được một kiếp.

Đưa tay về phía cái bóng đen kia, Hàn Phi sử dụng năng lực Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn.

Bóng đen rụt rè từ khe hở chui ra quấn quanh ngón tay của Hàn Phi, qua đối phương Hàn Phi cảm nhận được sự sợ hãi, bất lực, kinh hoảng và tưởng niệm đối với Từ Cầm.

Trước kia có Từ Cầm, đều là nó ăn nuốt người khác, đâu phải chịu nỗi oan ức này.

"Người chơi số 0000 – Hãy chú ý! Bạn đã tìm thấy một vật phẩm đặc biệt không xác định."

"Vật phẩm đặc biệt không xác định. Một tồn tại đặc biệt chứa đựng nguyền rủa và oán niệm. Không ai biết nó được hình thành như thế nào, nó đan xen giữa các đồ vật, sinh mệnh và oán niệm."

Nhìn sợi tóc quấn quanh ngón tay, Hàn Phi có chút kinh ngạc, vật cưng mà Từ Cầm nuôi hệ thống còn không xác định được, thuộc loại vật phẩm đặc biệt không xác định.

"Từ Cầm đã cho tiểu tử này ăn cái gì không biết? Thế nào lại dưỡng một căn phòng tốt trở thành một tiểu quái vật như vậy."

Hàn Phi thử thu bóng đen kia vào ô vật phẩm, nhưng hệ thống nhắc nhở rằng nó không phải là vật phẩm, vì vậy hắn không còn cách nào khác ngoài việc để bóng đen quấn quanh ngón tay mình.

"Tiểu tử này coi mình như chủ nhân ư? Hay là tại mình yếu nhất tòa nhà, ở cùng mình sẽ có cảm giác an toàn."

Sau khi đi ra khỏi căn hộ 1051, Hàn Phi liền chạy đến căn hộ 1054. Kén người được Từ Cầm nuôi dưỡng ở đây thật là may mắn, tiếng ca mở cửa một cách ngẫu nhiên nhưng lại không có mở cửa căn hộ 1054.

Điều khiến Hàn Phi không ngờ tới là hai cái kén người lại ăn nuốt lẫn nhau khi thiếu sự cung cấp máu thịt để nuôi dưỡng. Trong đó một cái kén đã tiêu tán, cái kén còn lại trở nên sặc sỡ đỏ như máu, thứ bên trong dường như có thể trồi ra khỏi kén bất cứ lúc nào.

"Cái kén người này có liên quan đến những kẻ ngoại lại, mà những kẻ ngoại lại kia lại có hình xăm bươm bướm trên cơ thể, nói không chừng còn có liên quan đến Cánh bướm." Hiện tại hắn không biết kén người có tác dụng gì, nên tạm thời cất nó vào ô vật phẩm.

Sau khi kiểm tra lại, trong tòa nhà cũng không có tổn hại gì lớn, Hàn Phi ngạc nhiên, chiếc gương ở tầng bảy cũng thoát khỏi một kiếp.

"Chiếc gương này không hổ danh là một trong những cư dân lâu đời nhất của cư xá Hạnh Phúc, nó quả thật có chút bản lĩnh."

Sau khi tiếng ca rời đi, tất cả cư dân đều tụ tập lại một cách tự phát, bây giờ cư xá Hạnh Phúc đã không còn an toàn nữa, mọi người bắt đầu chú ý đến đề xuất trước đó của Hàn Phi.

Trước sự đe dọa của tiếng ca, các cư dân cuối cùng đã nhất trí, họ tin lời của Hàn Phi lúc trước và cảm thấy Hàn Phi quả thật có tầm nhìn xa hơn người thường.

Tất cả chủ sở hữu trong cư xá đều không biết khi nào thì tiếng ca sẽ lại xuất hiện, họ không thể tìm ra lý do và không thể yên tâm ở trong nhà.

Lần này là tòa nhà Block 1, có lẽ lần sau sẽ là tòa nhà Block 2. Ngoài ra, họ cũng phát hiện gần đây số lần xuất hiện của tiếng ca càng ngày càng thường xuyên.

"Quả nhiên các mối đe dọa bên ngoài chính là cách tốt nhất để đoàn kết nội bộ."

Sau khi Hàn Phi bàn bạc với mọi người, những cư dân thực sự không tiện rời đi thì ở lại trông coi cư xá, còn những người khác thì đi đến cửa hàng tiện lợi.

Đêm nay, dưới sự trợ giúp của những người hàng xóm, hắn sẽ đến thăm dò xung quanh trường học trước.

Sau nửa đêm, Hàn Phi cùng vài người hàng xóm đến cửa sau của cửa hàng tiện lợi, lúc này hắn đã hoàn thành một nhiệm vụ cơ bản rank G, có thể quit game bất cứ lúc nào.

Đây là thời điểm Hàn Phi mạnh nhất, cho dù gặp phải tiếng ca, hắn cũng dám từ xa mắng chửi tên kia một câu rồi mới quit game.

"Mọi người đã sẵn sàng chưa? Cần phải hỗ trợ lẫn nhau không được để tuột một mắt xích nào nhé. Trường Học viện tư thục Ích Dân gần đây đã có những thay đổi rất kỳ lạ, vô cùng nguy hiểm. Kẻ ngoại lai dường như cũng đã xâm nhập vào đó rồi. Vì vậy, lần này chúng ta chỉ thăm dò bên ngoài thôi. Nếu có học sinh tình cờ ở một mình thì sẽ cố gắng giải cứu ra ngoài!"

Hàn Phi cần phải lấy được thông tin trong trường, có càng nhiều thông tin thì hắn mới càng tự tin tấn công ngôi trường này được.

Hít một hơi thật sâu, Hàn Phi cầm đàn tế chứa Khóc, Lý Tai cầm cặp sách của Đầu To, hai bóng người một cao một thấp toát ra khí tức chẳng lành.

Sau khi ai vào vị trí người ấy, Hàn Phi và Lý Tai đi ra khỏi con ngõ sau của cửa hàng tiện lợi, băng qua đường, nhưng ngay lúc bước lên bậc thềm vỉa hè trước cổng trường học thì đột nhiên phát sinh biến cố.

"Người chơi số 0000 đã nhận được thẻ giáo viên của trường Học viện tư thục Ích Dân! Chúc mừng bạn đã thành công tiến vào bản đồ ẩn - Trường Học viện tư thục Ích Dân!"

"Danh sách nhiệm vụ được làm mới! Xin hãy chú ý!"

Nghe thấy giọng nói trong đầu, Hàn Phi nhất thời cảm thấy không được tốt lắm, hắn đã từng nghe qua về bản đồ ẩn từ Hoàng Doanh, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp phải nó, hơn nữa lại là trong tình huống này.

Nhìn đàn tế đầy vết nứt trên tay, Hàn Phi cố gắng gọi tên Khóc, nhưng dường như Khóc không có ở bên trong.

"Cái bản đồ ẩn của trò chơi này được đặt trên đường phố một cách công khai như vậy sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro