Chương 8: Chiến Dịch Vạn Lửa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đội do thám sáu người tiến vào Cổng Trung Cấp, một vùng đất hoang tàn đầy những dòng nham thạch chảy rừng rực từ các khe núi sâu. Bầu trời trên cao nhuốm đỏ, mặt đất thì nóng đến mức chỉ cần đặt chân sai vị trí cũng có thể khiến đôi giày của họ bốc hơi. Đội trưởng là Nguyễn Long, một người đàn ông rắn rỏi với chiều cao trung bình, đôi mắt sắc bén và có phong thái chỉ huy. Kỹ năng chính của anh là Địa Chấn Tâm, có thể điều khiển đất đá và tạo ra các vụ chấn động lớn.

Đồng đội còn lại gồm Mai Lan - Một cô gái thanh mảnh với tóc xanh biển, sở hữu kỹ năng Thủy Nguyệt Tinh, cho phép cô điều khiển nước và tạo ra các đòn tấn công sóng thủy lực cực mạnh; Trần Bảo - Một chàng trai có thân hình cơ bắp vạm vỡ, kỹ năng Lôi Kích giúp anh triệu hồi các tia sét để tăng cường đòn tấn công vật lý; Vũ Hân - Một cô gái cao lớn với vẻ ngoài bí ẩn, kỹ năng Phong Đao Ảnh của cô cho phép tạo ra hàng loạt lưỡi dao gió cắt xuyên qua không khí; Quốc Khánh - Một thanh niên có vẻ ngoài lạnh lùng, kỹ năng Hắc Kiếm cho phép anh sử dụng một thanh kiếm bóng tối đầy sát thương.

Cuối cùng là Hải Hà, người duy nhất trong đội chỉ mới cấp 11, vẫn giữ dáng vẻ điềm tĩnh, lặng lẽ đi sau cùng và không để ai chú ý. Nhóm đã tiến hành ghi chép và do thám từng khu vực trong Cổng, chủ yếu tập trung vào đo lường sức mạnh của môi trường và khả năng sinh tồn. Những người còn lại đã quá quen với việc do thám, vì vậy khi hoàn thành việc đo đạc khu vực, họ bắt đầu nới lỏng cảnh giác.

Đột nhiên, một tiếng gầm rống kinh hoàng vang lên phá tan sự tĩnh lặng. Một con quái vật khổng lồ với đôi cánh rực lửa bay vọt lên từ vực sâu gần đó. Hỏa Long Thạch, một con quái vật cấp 20, cơ thể phủ đầy nham thạch nóng đỏ, từng cử động của nó đều khiến không khí xung quanh chao đảo vì sức nóng.

Nó lao thẳng về phía nhóm do thám, đôi mắt đỏ ngầu nhắm vào họ như thể đã định sẵn bữa tiệc. Vũ Hân là người đầu tiên phản ứng, cô vung tay lên tạo ra những lưỡi Phong Đao sắc bén cắt qua không trung. Nhưng ngay khi những lưỡi dao đó chạm vào da quái vật thì chúng vỡ tan như thủy tinh. Ngọn lửa trên người nó dường như có khả năng vô hiệu hóa các đòn tấn công hệ Phong.

- Mẹ nó! Đòn gió không hiệu quả! - Vũ Hân hét lên.

Nguyễn Long tức khắc đập tay xuống đất, kích hoạt Địa Chấn Tâm. Mặt đất dưới chân Hỏa Long Thạch rung lên dữ dội, những cột đá nhô lên đập vào thân nó. Nhưng con quái chỉ khẽ nghiêng đầu, phun một luồng lửa khổng lồ thiêu rụi mọi thứ trong tầm mắt.

- Không xong rồi!

Mai Lan ngay lập tức triệu hồi một bức tường nước lớn từ không trung ngăn luồng lửa của quái vật nhưng cô bị đẩy lùi vài bước vì sức nóng khủng khiếp.

Trần Bảo lao lên, đôi tay phủ đầy ánh điện từ kỹ năng Lôi Kích, anh đấm mạnh vào chân Hỏa Long Thạch nhưng cú đấm của anh chỉ làm nó hơi nhăn mặt. Ngọn lửa trên người nó nhanh chóng phản công, thiêu cháy một phần áo giáp của Trần Bảo.

- Đánh thế này không có tác dụng! - Quốc Khánh gầm lên, vung Hắc Kiếm nhưng cũng chẳng làm xước nổi da con quái.

Hỏa Long Thạch gầm lên, đôi cánh của nó giang rộng, tung ra kỹ năng áp đảo là Phún Lửa Địa Tâm, tạo ra một vùng lửa khổng lồ từ lòng đất, thiêu rụi mọi thứ trong phạm vi hàng chục mét. Cả đội do thám bị dồn vào thế bí, từng người một dần suy yếu trước sức mạnh áp đảo của quái vật. Cả bọn đều rơi vào đường cùng.

Nguyễn Long nhận ra Hải Hà không có mặt trong đội hình chiến đấu, anh nhìn quanh và phát hiện ra cô đang thờ ơ đứng bên ngoài quan sát cuộc chiến như một khán giả. Anh tức giận hét lên.

- Cô đang làm gì đấy? Lại đây tham chiến ngay!

Hải Hà chậm rãi liếc nhìn anh, rồi quay về phía Hỏa Long Thạch. Thờ ơ với trận chiến đang diễn ra, cô nhẹ nhàng nép mình vào một góc, không tỏ ra chút mặn mà nào với cuộc chiến hỗn loạn trước mặt. Khi thấy Mai Lan bị ngọn lửa quét trúng và ngã xuống bất tỉnh, Hải Hà cuối cùng cũng nhấc chân bước lên. Trong một khoảnh khắc, cô chặn đứng cú đòn kế tiếp của quái vật, cứu mạng năm người.

Cả đội sững sờ. Họ không tin một người cấp 11 như cô có thể đứng vững trước sức mạnh áp đảo của con Hỏa Long Thạch. Hải Hà bước tới, đôi mắt ánh lên sự lạnh lùng.

- Được rồi. - Cô thì thầm - Chơi một chút cũng không sao.

Hải Hà đối đầu trực diện với Hỏa Long Thạch. Ngay khi bước vào trận đấu, cô sử dụng Lôi Ảnh để gia tăng tốc độ di chuyển và né đòn một cách dễ dàng. Cô lách mình qua các luồng lửa của con quái vật, giữ khoảng cách phù hợp, không để bản thân bị thương.

Hải Hà đứng cách con quái vật một đoạn, đôi mắt bình thản tính toán. Dù chỉ mới cấp 11, kinh nghiệm và kỹ năng thực chiến của cô chính là chìa khóa để đối đầu với con quái vật khổng lồ này. Áo Choàng Bóng Tối bao phủ cơ thể, cô chìm vào bóng tối của khu vực, giảm thiểu khả năng bị phát hiện. Hắc Thạch Giáp lặng lẽ khuếch tán ánh sáng đỏ của dung nham xung quanh, tăng cường khả năng phòng thủ cho cô khi cận chiến.

Hỏa Long Thạch bất ngờ gầm lên, phun ra một cột lửa về phía Hải Hà. Với phản xạ nhanh nhẹn, cô kích hoạt Lôi Ảnh, gia tăng tốc độ di chuyển của mình ngay sau tung đòn bạo kích vào không khí. Cô lao sang một bên, lách khỏi đợt tấn công cháy rực. Tia lửa nóng hừng hực xé toạc mặt đất nơi cô vừa đứng, để lại một vệt lửa cháy âm ỉ.

- Đến lúc rồi... - Hải Hà lẩm bẩm.

Cô kích hoạt Phong Thương để lưỡi dao của mình được bao phủ bởi cơn lốc nhỏ mang theo sức mạnh của hệ Phong. Mỗi đòn đánh giờ đây sẽ mang theo thêm 10% sát thương từ gió và khả năng xuyên phá tạm thời.

Cô lao tới, nhắm vào chân trái của Hỏa Long Thạch. Mỗi bước chân của con quái vật như rung chuyển mặt đất, Hải Hà linh hoạt né tránh các đòn đánh từ đuôi và móng vuốt của nó. Cô nhào lộn ra sau lưng của nó và kích hoạt Ám Sát Lặng Lẽ. Lợi thế tấn công từ phía sau khiến đòn đánh của cô tăng gấp đôi sát thương và lưỡi dao bén ngót với Phong Thương đâm sâu vào khe giáp trên chân Hỏa Long Thạch.

Nó gầm lên đầy đau đớn nhưng Hải Hà vẫn liên tục tấn công vào cùng một điểm để kích hoạt Phá Giáp. Mỗi cú chém đần trở nên mạnh hơn, càng lúc càng khiến giáp của Hỏa Long Thạch vỡ vụn.

Nhưng con quái vật không dễ dàng gục ngã. Nó phản công với một cú quét đuôi nhanh như chớp, đánh trúng Hải Hà trước khi cô kịp né tránh. Cú đòn khiến cô bật lùi, va mạnh vào một tảng đá lớn, HP của cô tụt xuống dưới 30%.

Ngay lập tức, Hắc Thạch Giáp kích hoạt Tự Vệ Tăng Cường, tăng khả năng phòng thủ của cô lên 50% trong 10 giây. Hỏa Long Thạch lao tới với ý định nghiền nát cô dưới bộ móng khổng lồ. Cô kích hoạt Bất Diệt Chiến Ý, cảm nhận từng tế bào trong cơ thể bùng nổ chiến ý, toàn bộ chỉ số của cô tăng 15%. Với sức mạnh được cường hóa, cô dùng tốc độ của Lôi Ảnh lao ra khỏi tầm tấn công của Hỏa Long Thạch, tránh móng vuốt khủng khiếp chỉ trong gang tấc.

Trận đấu đến hồi cao trào. Mỗi đòn tấn công của Hải Hà giờ đây đều mang theo sức mạnh vượt trội. Cô lướt qua cơ thể khổng lồ của Hỏa Long Thạch, sử dụng Phong Thương để xuyên thủng giáp của nó, đồng thời tận dụng hiệu ứng từ Phá Giáp để đẩy sát thương lên từng cú chém. Khi đã tìm thấy điểm yếu, cô nhắm vào chỗ giáp bị phá nát, mỗi đòn đều được tăng cường sức mạnh nhờ Nhẫn Bạo Kích Lv10. Sau mỗi cú bạo kích, cô càng nhanh nhẹn hơn, di chuyển xung quanh Hỏa Long Thạch như một bóng ma.

Hỏa Long Thạch gầm lên, cố gắng phun ra ngọn lửa lần nữ, nhưng Hải Hà đã nhanh chóng tiếp cận từ phía sau nó. Cô bật lên cao, dao trong tay xoay tròn và với cú chém cuối cùng, cô đâm xuyên qua lớp giáp mỏng manh còn lại trên gáy nó.

Hỏa Long Thạch gầm lên đầy đau đớn, khi cơ thể khổng lồ của nó sụp xuống đất, dung nham rỉ ra từ các khe nứt trên cơ thể khô cằn của nó. Hải Hà đáp nhẹ nhàng xuống mặt đất, hơi thở hơi nặng nhọc, lưng đau nhức và mồ hôi lấm tấm trên trán.

Chiến thắng thuộc về cô, một kẻ chỉ mới cấp 11. Hải Hà không hề tỏ ra phấn khích, chỉ đơn giản là đứng đó, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thi thể của Hỏa Long Thạch như thể đây chỉ là một trận chiến bình thường trong cuộc đời cô đầy rẫy những trận đấu sinh tử.

Toàn đội thở phào, mồ hôi lạnh đẫm trán. Nguyễn Long vẫn còn chưa hết bàng hoàng, anh ta tiến lại gần Hải Hà.

- Chúng tôi đã đánh giá thấp cô. - Anh nói với giọng biết ơn và thán phục.

Hải Hà không trả lời, thờ ơ như thể cuộc chiến vừa rồi chẳng có gì đáng bận tâm. Cô đứng yên, hít một hơi thật sâu, ánh mắt không rời khỏi cái xác khổng lồ của con quái vật. Âm thanh máy móc vang lên trong đầu cô báo hiệu nhiệm vụ hoàn tất.

[Nhiệm Vụ Ngẫu Nhiên: Tiêu diệt Hỏa Long Thạch]

[Phần thưởng: +2000 exp, 5 Bình HP, 3 Bình MP, 250 Điểm Rèn Luyện, Trang Bị Cấp 20]

Hải Hà thở dài khi thấy lượng kinh nghiệm khổng lồ nhận được. Với số exp đó, cô có thể nhảy vọt từ cấp 11 lên cấp 15. Điều này sẽ phá hủy hoàn toàn kế hoạch ép cấp của cô.

Tuy nhiên, khi nhìn vào bảng thông tin một lần nữa, Hải Hà ngạc nhiên nhận ra thanh cấp độ của cô vẫn dừng lại ở con số 11, bất động như chưa từng nhận thêm được bất kỳ kinh nghiệm nào.

Cô nhíu mày, lướt nhanh qua bảng trạng thái. Và rồi nhận ra Vòng Tay Rèn Luyện mà cô đang đeo không chỉ có tác dụng tăng cường Điểm Rèn Luyện từ exp dồi ra mà còn có hiệu ứng mà cô chưa hề biết đó là ngăn người đeo tăng cấp. Điều này có nghĩa là tất cả số exp khổng lồ từ tiêu diệt Hỏa Long Thạch đã được chuyển đổi hoàn toàn thành Điểm Rèn Luyện.

Hải Hà mở bảng Hệ Thống ra và không thể nén được sự hưng phấn khi nhìn vào số lượng điểm mình vừa tích lũy được.

[Bạn đã nhận được 200 Điểm Rèn Luyện]

[Bạn muốn quy đổi Điểm Rèn Luyện thành Chỉ Số Thường?]

Hải Hà không hề chần chừ mà lập tức xác nhận và chuyển toàn bộ số điểm đó vào các chỉ số cốt lõi.

[Tấn Công: 90]

[Phòng Thủ: 95]

[Nhanh Nhẹn: 100]

[Trí Tuệ: 85]

[Thể Lực: 95]

Khi những con số tăng lên, cô cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt trong cơ thể mình. Cô siết chặt nắm đấm, cảm giác cơ thể nhẹ nhàng và mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Dù chỉ là một Người Chơi cấp 11 nhưng Hải Hà biết chỉ số của cô giờ đây đã sánh ngang hoặc chí là thậm chí vượt xa một Người Chơi cấp 30 thông thường.

Hải Hà không khỏi bật cười, một tiếng cười khô khốc đầy. Cô - một kẻ đã từng chạm đến đỉnh cao quyền năng lại phải tích từng chút một Điểm Rèn Luyện.

Hệ Thống lại tiếp tục hiện lên một thông báo.

[Số lượt sử dụng Vòng Tay Rèn Luyện còn lại: 3]

Cô nhìn kỹ chiếc Vòng Tay Rèn Luyện trên tay mình – một món đồ trông tưởng chừng tầm thường nhưng lại mang đến sự thay đổi to lớn. Để tận dụng tối đa cơ hội sử dụng, Hải Hà cất nó vào Túi hệ thống.

[Bạn đã nhận được trang bị: Giáp Lửa Nguyên Tố Lv20]

[Hiệu ứng: Tăng kháng Hỏa lên 30%, giảm 10% sát thương từ tất cả các nguyên tố khác. Khi HP dưới 25%, kích hoạt hiệu ứng Hộ Thể Lửa, tạo ra một lớp bảo vệ bằng lửa trong 10 giây, gây sát thương lên kẻ địch xung quanh khi bị tấn công.]

Bộ giáp rực đỏ với hoa văn lửa chảy khắp bề mặt trông như được rèn từ chính dung nham của Hỏa Long Thạch.

Khi Hải Hà từ từ nhặt chiếc Giáp Lửa Nguyên Tố từ xác của Hỏa Long Thạch, một làn sóng ngột ngạt lập tức tràn ngập bầu không khí. Năm Người Chơi còn lại – những kẻ đã chứng kiến toàn bộ cuộc chiến – đứng cách xa cô, ánh mắt không rời khỏi bộ giáp rực lửa sáng lấp lánh trong tay cô. Họ không thể giấu được sự ghen tị trào dâng trong lòng.

Đối với những Người Chơi bình thường, việc sở hữu một món trang bị ngang cấp là điều gần như không tưởng. Giáp Lửa Nguyên Tố không chỉ mạnh về chỉ số mà còn có hiệu ứng chống hỏa và khả năng bảo vệ đặc biệt. Những món đồ như vậy chỉ xuất hiện trong giấc mơ của họ.

Nguyễn Long nhíu mày, đôi mắt sắc lẹm theo dõi Hải Hà. Trong lòng anh ta dấy lên sự phẫn nộ nhưng lại phải kiềm chế. Anh siết chặt tay, đôi môi mím chặt.

- Nếu không phải vì mình còn yếu hơn cô ta, mình đã nhào tới giật lấy nó rồi. - Nguyễn Long nghĩ thầm, sự ghen tị cháy lên trong lồng ngực.

Vũ Hân cảm thấy khó chịu đến mức gần như không thể thở nổi. Cô ta lẩm bẩm, giọng đứt quãng.

- Tại sao lúc đó mình không lao vào giúp? Có lẽ nếu mình chạm tay vào nó trước, thì...

Trong ánh mắt của Vũ Hân không chỉ có sự thèm muốn mà còn có hối hận. Đôi tay mảnh khảnh của cô ta khẽ run rẩy. Nhưng cô biết rằng, dù có hợp sức với bốn người còn lại cũng không đủ để đối đầu với Hải Hà. Nhớ lại sức mạnh áp đảo mà cô ta vừa chứng kiến, Vũ Hân không khỏi run sợ. Cô chưa từng gặp một Người Chơi nào cấp 11 mà lại có thể hạ gục một con quái vật cấp 20 với kỹ năng tinh vi và sức mạnh bạo liệt như vậy.

Quốc Khánh chỉ đứng đó, ánh mắt trầm tĩnh nhưng không thể giấu được sự ngưỡng mộ. Anh ta không hề có ý định cướp đoạt. Thay vào đó, Quốc Khánh cảm thấy kinh ngạc trước cách Hải Hà chiến đấu. Anh tự hỏi rằng liệu có bao giờ mình đạt đến trình độ đó. Cô ấy là ai thật sự? Làm sao một Người Chơi cấp 11 có thể làm điều đó?

Mai Lan và Trần Bảo thậm chí còn bày tỏ cảm xúc rõ ràng hơn. Họ trao đổi ánh mắt với nhau, một ánh mắt đầy sự tức giận và bất lực. Trần Bảo rít qua kẽ răng.

- Một bộ giáp cấp 20 có khả năng chống nguyên tố Hỏa. Nếu chúng ta có nó... chúng ta sẽ dễ dàng hạ gục mấy con boss trong Cổng Cao cấp.

Mai Lan nhìn Hải Hà với ánh mắt thù địch.

- Chúng ta hợp sức lại cũng không thể thắng cô ta được. - Mai Lan nói khẽ, giọng cô chất chứa nỗi căm phẫn - Nhưng sao cô ta lại được tất cả những thứ tốt nhất? Chẳng phải chúng ta cũng chiến đấu vất vả sao?

Dù nói vậy, ai cũng biết Hải Hà đã một mình đối mặt với Hỏa Long Thạch, không một ai trong số họ dám lao vào giúp đỡ.

Tất cả năm người họ, dù có những cảm xúc khác nhau, từ ghen tị và hối tiếc, cho đến sự ngưỡng mộ và bất lực, đều hiểu một điều rõ ràng rằng Hải Hà không phải là đối thủ mà họ có thể thách thức. Họ đã chứng kiến sức mạnh của cô và biết rằng nếu đối đầu, họ sẽ chẳng khác gì tung những cú đấm vô nghĩa vào tường thép.

Hải Hà cảm nhận được ánh mắt thù địch và ganh tị từ phía sau, chỉ cười nhạt. Cô không cần quay lại nhìn cũng biết những gì đang diễn ra. Những kẻ yếu đuối luôn nhìn những người mạnh hơn bằng sự thèm muốn, nhưng họ không bao giờ có đủ can đảm hoặc năng lực để giành lấy những gì không thuộc về mình.

Cô vắt chiếc Giáp Lửa Nguyên Tố lên vai, bước đi một cách tự tin, không cần giải thích, không cần phân bua. Đối với cô, chiến thắng là chiến thắng. Những gì cô giành được không phải từ may mắn mà từ sự chuẩn bị kỹ lưỡng và kinh nghiệm dày dặn.

Hãy nhớ rằng trong thế giới này, chỉ có một quy tắc duy nhất tồn tại: kẻ mạnh là kẻ chiến thắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro