Chương 65: Tin tức trong bữa tiệc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ có anh ấy có thể bảo vệ anh

Mười phút sau, Leo tiên sinh vào rừng cây tìm thấy Kate phu nhân, biểu tình phi thường lo lắng.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Kate phu nhân hỏi ông.

Leo tiên đỡ trán, cảm thấy mình cần lãnh tĩnh một chút.

Tình hình tựa hồ có chút nghiêm trọng, Kate phu nhân buông nhánh cây trong tay xuống, dắt nai con trở lại rào chắn, lúc trở về Leo tiên sinh vẫn nhu nhu huyệt thái dương, nhìn qua thập phần buồn rầu.

"Oliver tiên sinh hủy bỏ kế hoạch săn bắn?" Kate phu nhân thử thăm dò hỏi.

"Không có." Leo tiên sinh lắc đầu, muốn nói lại thôi, "Tôi vừa mới trong hoa viên nhìn thấy, nhìn thấy... này thật làm người ta khó mà tin được."

"Ông nhìn thấy cái gì?" Kate phu nhân có chút cảnh giác.

"Nếu, tôi nói tôi nhìn thấy hai nam nhân ở cùng một chỗ." Leo tiên sinh châm chước dùng từ, "Bà sẽ nghĩ như thế nào?"

Cho nên đây là... bị phát hiện? Kate phu nhân ngược lại đối với chuyện này còn bất ngờ hơn, dù sao dựa theo suy đoán trước đây, sau khi quan hệ hai đứa được công khai, ông chồng nhà mình hẳn là phải giận tím mặt mới đúng, thậm chí móc súng ra không cần nói nhiều lời, không nghĩ tới cư nhiên lại bình tĩnh như vậy, không những không gào thét, còn biết tổ chức ngôn ngữ uyển chuyển để miêu tả.

"Sao bà không nói gì hết vậy?" Leo tiên sinh ngồi đối diện bà, "Có phải bà cũng thấy rất khó chấp nhận được đúng không?"

"Đương nhiên không phải." Kate phu nhân lắc đầu, "Như vậy rất tốt."

"Rất tốt?" Leo tiên sinh trừng to mắt.

"Tất nhiên, Augustine tuy bề ngoài nhìn rất lãnh khốc, nhưng đối với ai cũng đều phi thường ôn nhu kiên nhẫn, còn có gia tài kếch xù cùng với địa vị khiến bao nhiêu người hâm mộ, hoàn toàn chính là người hoàn mỹ nhất Châu Âu." Kate phu nhân trả lời, sau đó lại bổ sung một câu, "Đương nhiên, ngoại trừ ông."

"Nhưng mấy cái này không có liên quan gì đến em trai cậu ấy." Leo tiên sinh vẫn rất lo lắng, "Huống hồ Philip nổi danh hoa hoa công tử, tôi không nghĩ cậu ta có thể nghiêm túc với Hạ Hạ."

"Ông nghe tôi... Ai?" Kate phu nhân cảm thấy hình như mình nghe nhầm gì đó.

"Philip, với Hạ Hạ." Leo tiên sinh lặp lại lần nữa, "Tôi thấy hai đứa nó cùng ăn bánh kem trong hoa viên, cực kỳ thân mật."

Kate phu nhân: "..."

"Sao bà không nói gì vậy?" Leo tiên sinh lo lắng trùng trùng.

"Ông vừa mới nói là Philip với Hạ Hạ?" Kate phu nhân dùng ánh mắt không còn gì để nói nhìn ông.

"Đương nhiên, nếu không thì sao?" Leo tiên sinh khó hiểu, "Bà tưởng ai?"

"Hai đứa chỉ là bạn tốt." Kate phu nhân lắc đầu, "Huống hồ Philip đối với ai cũng rất thân thiện, bao gồm Cookie."

Leo tiên sinh lập tức nghĩ tới phương diện không nên nghĩ tới.

"Hoa hoa công tử không có nghĩa nhất định phải cảm thấy hứng thú với nam nhân." Kate phu nhân đúng lúc cắt ngang, "Ngưng ngay cái suy nghĩ nhàm chán đó đi, theo tôi về phòng thay quần áo."

Leo tiên sinh nghĩ nghĩ, vẫn là có chút không yên lòng, vì thế vừa đi vừa lải nhải: "Nếu như, tôi là nói nếu như ——"

"Không có nếu như." Kate phu nhân cắt ngang, "Ra-đa của ông thiệt làm người ta mệt mỏi."

"Cái gì?" Leo tiên sinh nghe không hiểu.

"Có đôi lúc tôi rất muốn trở lại năm hai mươi tuổi." Kate phu nhân đau đầu.

"Sau đó ôn lại chuyện tình và hôn lễ tốt đẹp?" Leo tiên sinh lập tức rơi vào hồi ức lãng mạn.

"Đá ông trước." Kate phu nhân nói, "Sau đó gã cho Joseph."

"Hắn là một tên hói đầu bụng bự!" Leo tiên sinh bất mãn gào thét, "Tôi sao lại thua cái tên đó được?"

"Bởi vì ông thật sự rất ngốc." Kate phu nhân trả lời ngắn gọn, "Còn người ta lúc đó là nam sinh thông minh nhất trường."

Leo tiên sinh đối với chuyện này thập phần phẫn nộ.

Nhìn hai người một đường trở về phòng ngủ, Dạ Phong Vũ nhìn sang người bên cạnh: "Em nói rồi mà, đây chính là tiểu tình thú trong cuộc sống của bố mẹ."

"Nhìn qua quả thật rất hạnh phúc." Augustine nhướng mày, "Ba mươi năm nữa, có khi nào em cũng sẽ giống Leo tiên sinh không?"

"Không biết." Dạ Phong Vũ nghĩ nghĩ, "Có lẽ sẽ biến thành rất lải nhải, cũng có khả năng vứt đồ bừa bãi, ra cửa lạc đường, thường xuyên té ngã."

"Nghe qua đúng là rất cần có người chiếu cố." Augustine hôn tới, "Nhưng cũng rất đáng yêu."

"Anh nên chuẩn bị rồi." Dạ Phong Vũ cười né tránh hắn, "Xíu nữa gặp."

"Sẽ có vệ sĩ bảo vệ bên cạnh em, đừng tự một mình rời khỏi hội trường." Augustine dặn dò, "Nơi này cũng không an toàn."

Dạ Phong Vũ gật gật đầu: "Em sẽ chú ý."

Augustine vỗ vỗ vai cậu, xoay người đến đại sảnh.

Khách khứa đến liên tục, cả lâu đài đều náo nhiệt hẳn lên. Philip nho nhã lễ độ đứng trước cửa, tươi cười phi thường sáng lạn, thân hình cao lớn, lại còn mê người.

Simba và Elizabeth cũng nhận được chú ý trước giờ chưa từng thấy, không ngừng có người muốn chụp ảnh chung, MOKA đứng bên cạnh đảm đương vai trò làm kiểng, cảm thấy uể oải dị thường, vì thế ủ rũ mang theo cái đuôi một đường chạy lên lầu, tìm chủ nhân khêu gợi cầu an ủi.

"Xem ra dưới đó quả thật rất hỗn loạn." Nhìn cái lưng đầy màu sắc của nó, Dạ Phong Vũ có chút dở khóc dở cười, ôm chó bự nhu nhu.

"Biểu ca." Trình Hạ gõ cửa tiến vào, "Tiệc sắp bắt đầu rồi, chúng ta có xuống đó không?"

Dạ Phong Vũ buông tay.

"Nếu thật sự không muốn đi ——"

"Không sao." Dạ Phong Vũ cắt lời, "Hẳn sẽ có nhiều ngôi sao điện ảnh khác, đi thôi."

"Nhưng Catherine tiểu thư cũng có mặt." Trình Hạ nói, "Hơn nữa vẫn luôn cùng Augustine tiên sinh nói chuyện với nhau."

"Cho nên." Dạ Phong Vũ hỏi.

"Anh không để ý là tốt nhất." Trình Hạ học biểu ca mở tay ra, "Có không ít phóng viên truyền thông, anh chú ý một chút."

Dạ Phong Vũ gật gật đầu, cùng Trình Hạ đi cửa sau vào đại sảnh, cũng không làm kinh động bất kỳ ai.

Khúc dương cầm du dương trong không khí, đèn thủy tinh cơ hồ thắp sáng cả lâu đài. Philip luôn thích những nơi thế này, lúc này hoàn toàn chính là như cá gặp nước, James thì đang trò chuyện cùng Leo tiên sinh và Kate phu nhân, nhìn qua phi thường hài hòa. Trên mặt mọi người đều nở nụ cười, rượu trong ly thủy tinh tản mát hương thơm mê người, xa hoa lãng phí mà lại rực rỡ.

Tuy không tính là diễn viên nổi tiếng, nhưng danh tiếng của Dạ Phong Vũ trên mạng xã hội không thấp, hơn nữa còn có duyên cớ với Augustine và Philip, cho nên dù cậu xuất hiện không gây chú ý, vẫn không ngừng có người đến bắt chuyện, thậm chí Trình Hạ cũng bị đẩy qua một bên.

Philip một bên tươi cười xã giao, một bên đề cao cảnh giác lưu ý tất cả những người khả nghi, tuy rằng hệ thống an toàn trong lâu đài đã đạt mức tiêu chuẩn cao nhất, nhưng khó tránh khỏi vẫn sẽ có sai sót.

Mà tầm mắt của Augustine cơ hồ cũng không rời khỏi Dạ Phong Vũ —— Không giống Philip, hắn ngoại trừ lo lắng sẽ có phát sinh ngoài ý muốn, còn có chút bất mãn tình hình bên người tiểu tình nhân lúc này.

Tại sao lại có nhiều người như vậy!

"Ở đây đều là phóng viên, anh hình như có hơi thiếu thu liễm đó." Càng về sau, Philip không thể không tự mình đi tới, hạ giọng nhắc nhở, "Đương nhiên, nếu anh muốn công khai mối quan hệ này, em đây hoàn toàn không có ý kiến."

"Tên hỗn đản đó là ai?" Augustine hỏi.

"Là ai không quan trọng, nhưng người ta chỉ là đứng bên cạnh đại tẩu thôi." Philip mệt tim, "Cái này hoàn toàn không đến mức trêu chọc đến anh."

"Khi nào tiệc kết thúc?" Augustine lại hỏi một câu.

"Làm ơn, vừa mới bắt đầu được có nửa tiếng." Philip đỡ trán.

Augustine đơn giản bước qua.

Philip thật lo lắng ngay sau đó bàn champagne sẽ bị ném đi —— Tuy rằng đây không phải là phong cách của Augustine, nhưng thời điểm ảnh đang yêu, căn bản là một người hoàn toàn khác, sẽ làm ra chuyện điên cuồng gì cũng không tính là ngoài ý muốn.

"Xin chào, Augustine tiên sinh." Người này đang nói chuyện cùng Dạ Phong Vũ tên là Jayne, một thương nhân da lông thú đến từ Tây Ban Nha.

"Chào." Augustine nâng ly, đứng thẳng tắp bên cạnh Dạ Phong Vũ.

Jayne không hiểu ra sao.

...

"Xin lỗi không tiếp được, chúng tôi có vài chuyện cần nói." Không khí có chút xấu hổ, Dạ Phong Vũ chạm nhẹ ly rượu với Jayne.

Augustine mang theo cậu, lập tức đi đến một góc yên tĩnh.

"Làm sao vậy?" Dạ Phong Vũ cười nhìn hắn.

"Anh muốn đem em giấu đi." Augustine rất thẳng thắn.

Dạ Phong Vũ buông ly rượu trong tay xuống: "Nghe qua đúng là điên cuồng còn có chút biến thái."

"Không cho bất kỳ ai biết số điện thoại của em." Augustine cường điệu, "Ý anh là điện thoại riêng."

Dạ Phong Vũ gật đầu: "Được"

Augustine vươn tay muốn giúp cậu chỉnh lại cà vạt, Dạ Phong Vũ không hiểu rõ, theo bản năng lùi về sau một bước, kết quả đụng đổ bàn ly champagne phía sau.

Tiếng thủy tinh vỡ rất to truyền tới, toàn bộ khách mời đều bị kinh động một chút, đồng loạt xoay người nhìn qua, đến người đàn violon cũng tạm ngừng kéo.

Trong góc phòng phía xa, Dạ Phong Vũ cùng Augustine đứng chung một chỗ, một người cười xấu hổ, một người mặt không đổi sắc.

...

"Chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi." Philip vẻ mặt tươi cười hòa giải, "So với mấy ly rượu này, hiển nhiên bánh kem càng quan trọng hơn."

Phục vụ đúng lúc đưa bánh kem lên, không khí lần nữa hòa hảo trở lại, Dạ Phong Vũ nhún vai, làm mặt quỷ với hắn: "Em có cần về trước không?"

"Ít nhất cũng ăn xong bánh đã." Augustine lại đưa cho cậu một ly rượu, "Anh có thể đến khuya mới kết thúc được, nghỉ ngơi sớm một chút."

Dạ Phong Vũ gật đầu, xoay người bước về phía mọi người.

"Hi." Catherine đi tới.

"Hi vọng vừa rồi không dọa đến cô." Dạ Phong Vũ cùng cô chạm ly rượu.

"Đương nhiên là không rồi." Catherine cười cười, "Lúc nãy mọi người đều đang tìm Augustine tiên sinh, không nghĩ tới anh ấy lại ở phía sau bàn champagne trò chuyện với anh."

Dạ Phong Vũ nhướng mày: "Chỉ nói vài chuyện không quan trọng."

"Ngày mai có rảnh không?" Catherine hỏi.

"Có việc sao?" Dạ Phong Vũ tươi cười bình tĩnh.

"Cùng ăn bữa tối." Catherine nói, "Tôi đã đặt chỗ rồi."

"Nhưng ngày mai tôi có hẹn rồi." Dạ Phong Vũ muốn từ chối khéo.

"Anh phải đến." Catherine nói, "Bởi vì có người muốn gây bất lợi cho anh."

Dạ Phong Vũ nghe vậy hơi sửng sốt.

"Tôi vô tình biết được tin này, cảm thấy nhất định phải nói cho anh biết." Catherine nhìn vào mắt cậu, "Hơn nữa anh tốt nhất nên nói chuyện này với Augustine, đối phương là một tên đại phiền toái, chỉ có anh ấy mới có thể bảo vệ anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro