trò con nít

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con bờm chu mỏ..chỉ ngón trỏ lên trời nhảy tưng tưng

-tao mất, tao là chủ nhà.. tao mất... mất mấy cọng lông chó

Nó làm cả bọn phá lên cười.Vua ngồi chễm chệ ( Thủy ) xuống lệnh :

-lính đâu... tìm cho mụ ấy

Thằng Hòa nhảy dựng "tao hỏng chơi nữa" cái thằng này ngộ lần nào chơi nó cũng vớ phải lá thăm làm lính và nhiệm vụ của 1 thằng lính quèn là phải tìm ra đứa có lá thăm "ăn trộm" khổ nỗi chẳng lần nào nó đoán trúng hại nó bị "chặt đầu " mỏi cả cổ, phước thì con Xuyến sắm vai "quan giảm " quan tòa mà phán 100 đòn thì con Xuyến nó giảm cho còn 1. 2 là cùng , xui xẻo 3 đời mới gặp anh em nhà thằng Tùng.. anh em nó toa rập đứa "đao phủ " ,đứa "quan tòa" thì chỉ có mà nhừ đòn...biết số mình đã tận thằng Hòa vớt vát :

-mấy cọng lông chó nhà mày hôi rình.. chỉ có điên mới rớ vào

Con bờm bỉu môi

-thế mày giỏi mày tìm đi

Thằng Hòa lướt mắt qua khuôn mặt từng đứa mặt thằng Cưởng cứ nhơn nhơn "nó à? " loại được con Bờm và thằng Thủy nó còn đến 5 lựa chọn... 1 trong số bọn nó phải có thằng là trộm. Thằng cu Tèo em thằng Tùng khiêu khích " tao nè " thằng Hòa giá lắm chứ giá mà đúng thằng tèo là trộm thì vừa y nó là thằng điên mà thằng Hòa vừa rủa lúc nãy ,nhưng nó chột dạ cái vụ lần trước củng cái trò này mà nó chỉ nhầm ngay "quan tòa" mang danh phạm thương nó lãnh ngay 200 hèo... con Bờm với thằng Tùng thay phiên.. hết tăng rồi giảm... vị chi nó còn.. 199.. chỉ tội nghiệp con Xuyến " đao phủ " nó chặt nhẹ huề chỉ tổ mỏi tay nó thôi. Rút kinh nghiện nó lia mắt qua thằng Tùng.. thằng này vờ vách chân chữ ngũ..miệng huýt sáo.. chỉ còn 2 đứa cuối.. nếu không có gì khả nghi thằng Hòa buộc phải... lia mắt lại từ đầu. Nó quyết lần này không để thua...

Con Xuyến nãy giờ ngồi đó mặt tái mét..tay ướt nhẹp ( nó bị mồ hôi hột ) nhàu nát cả lá thăm , THằng hòa bỗng chột dạ... " thế là rõ rồi con trộm này đã trộm mất mấy cọng lông chó của mụ bờm " nó vỗ đùi cái đét

-tao biết rồi !

Mọi ánh mắt đổ dồn vể phía nó hồi hộp ,nó chỉ tay qua từng khuôn mặt

- lần này tao đố có sai

Nó lia tay đến thằng tèo thì ngừng lại.. nhíu mày.. con Xuyến mặt đỏ gay , mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau đổ ,cái con này khờ thế lỡ không phải thằng Hòa làm lính thì nó bị bắt gọn lỏn rồi... chẳng được như thằng tèo dù nó có là trôm mặt nó cừ tỉnh như ruồi.. " bố đứa nào biết "

Cả bọn bắt đầu thúc dục " lẹ nào " thằng Hòa đưa tay xoa cằm điệu bộ của những tên quan trịch thượng.. xao tay vào nhau nó phán :

- thằng tèo.. trả ngay mấy cọng lông chó cho con Bờm mau

Thằng Tèo đứng phắt dậy.. ném bẹt lá thăm xuống đất

-hà hà đụng đến đao phủ là em nát đòn nhá

thằng Hòa giả vờ lớ ngớ ,đưa tay gãi đầu

-ơ ! lại trật à... nó chờ giờ hành quyết.. liếc thấy con Xuyến giờ mới thở nhẹ nhỏm... nhếch mép.." con khờ " thôi thà thế chứ ai nỡ để cô hàng xóm bị cái thằng ôn kia " chặt" chứ.. thằng ấy nhỏ mà bạo lực.. chẳng biết lịch sự với con gái gì hết.. thôi thà để nó chịu thay. Thua mà nó thấy lòng hân hoan như lần đầu được thắng hí hửng " hình như mình suy nghĩ hệt người

lớn "

Thôi trò bằt trộm , từ gãi luôn bắn bi.. trò thiên đàng địa ngục.Lớn rồi mỗi đứa 1 ngã.Con Bờm ngày nào bài hãi mất mấy cọng lông chó giờ theo gia đình lên sài gòn mở tiệm may.Thỉnh thoảng về vẫn hẹn Hòa ra biển dạo chơi.Hòa vẫn thường bông đùa "thế còn ai ăn cắp lông chó của bờm nữa thôi?" con bé ngày xưa mặt ửng đỏ

-Lan mà bắt được hắn... lan "

- đánh à

- không giữ luôn... không thì cho nguyên chùm làm vật định tình,

hihihih ....ấy mà hồi đó ai " điên vậy"?

Bờm đừng nháy mắt vậy.. làm thằng Hòa bối rồi đấy... Xuyến đi rồi Bờm nhắc làm chi cho Hòa buồn thêm. Anh em thằng Tùng nghe nói bỏ quê đi biệt , nghe đâu bị bắt đi cải tạo ... chắc chẳng về. Chỉ có thằng vua Thủy "tề" là bám trụ với quê.. với biển.Hòa chọn sư phạm định bụng học xong ở Sài Gòn là về quê mình dạy.. Hòa sẽ dạy lũ trò chơi trò bắt trộm. Hòa sẽ tình nguyện làm tên lính khờ , để lại bắt gặp những tiếng thở nhẹ nhõm của những cô bé khờ nào "tưởng bở " nữa thôi.

Xuyến về ,nhìn xuyến khác xưa lắm ,Xuyến cũng dạo biển với Hòa với THủy như Bờm.. có điều những gỉ Xuyến nói toàn vê thành phố thôi. Xuyến quên rồi phải không Xuyến ? Xuyến đòi Hòa viết thăm trò chơi bắt trộm. ừ thì viết.. nào vua.. quan tòa.. mụ chủ nhà... quan tăng... quan giảm... đao phủ.. lính... và cuối cùng là tên trộm.. viết mà Hòa thấy lòng nao nao... nhớ quá.. lần nào Hòa hết mang danh tên lính quèn rồi hòa sắm vai ông chủ nhà bệ vệ. Xuyến nhón tay bốc lá thăm.. chưa kịp mở đã hối " hòa mất gì? " tiếng còi xe vang lên đầu ngõ.. Xuyên thả lá thăm xuống bàn " thôi XUyến đi để lần khác " ừa XUyến đi.. đi mà chưa kịp nghe hòa từ giã.. chưa kịp nghe Hòa thưa Hòa mất gì nữa.. hòa nhặt là thăm của Xuyến , rồi tự cười..."lại bốc nhằm quẻ xui rồi nè nhỏ " ( tên trộm ) XUyến ơi ! Hòa mất thừ là chắc Xuyến trả không được đâu.. tên trôm kia lấy mất trái tim hòa rồi.. Biết có thương yêu gì không mà giữ lâu thế?

________________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nguyendct