Chap 1 h+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chu Thích Vân bái Trích Lẫm làm sư tôn, thật ra với tư chất bình thường của Chu Thích Vân sẽ không được nhận, nhưng nhờ gương mặt được Trích Lẫm nhìn thấy không phải kẻ u ám, sau mái tóc đó là một nhan sắc tuấn mỹ, đôi mắt xanh lục sáng chói khiến con tim người ta ấm áp, Trích Lẫm liền nhận y làm Tamm đệ tử.

Tuy có lời bàn tán nhưng Chu Thích Vân chẳng để tâm, y suốt ngày trong hang động chẳng bước ra ngoài, đến mức Trích Lẫm khuyên cũng không được! Nên mọi người đành thôi.

Mọi chuyện cũng đã 10 năm.

Có khi mọi người cũng quên mất y!!

Cũng không thể trách Chu Thích Vân được!! Y thực sự không thể ra ngoài!! Y là người hướng nội, không muốn tiếp xúc với bất kỳ ai, chẳng mai đến đây vì di nguyện của nương trước khi mất.

Y tự học bùa chú, xem ghi sách ghi chú về tất cả văn cổ xưa học không ít điều, cứ thế động cửa cậu cứ đột phá suốt 5 năm!! Nên chẳng ai còn soi mói, thậm chí sùng bái y!!

Một tiếng Tam sư huynh đầy hãnh diện!!

Hôm nay, đáng lẽ y vẫn trong động của mình!! Nhưng tiếng la hét, đánh nhau không ngừng làm y nhíu mày, cả động phủ của y cũng bị dính đòn.

- Sư tôn đâu rồi? Sao lại để chúng lọng hành chứ??

Y đứng trước gương, mặt mày tuấn mỹ, không quá yểu điệu cũng không có nam tính, trái ngược với gương mặt lạnh lùng như băng của Sư tôn, y mang đôi mắt xanh lục điểm nhấn! Chỉ cần một ánh mắt của y cũng có thể khiến người ta như bước vào rừng xanh mùi hương của thiên nhiên ập vào!! Bởi vậy lúc nhỏ y bị rất nhiều người thích, thậm chí giở trò đòi bại, nhờ phụ thân yêu thương bảo vệ nên đám kia cũng không thể làm gì nữa, nhưng từ đó y sợ người!! Chỉ ở trong phủ!

Nhớ lại khoảng thời gian đó khiến y thực sợ hãi!

Y che mái tóc khuất cả gương mặt! Để yên tâm y đi dùng thuật che mắt, tuy không được lâu lợi hại như sư tôn nhưng cũng khá tốt rồi, Y đứng dậy cầm thanh Phù Mộc đi ra, Hoa Sơn Tông giờ đây chìm trong biển lửa!! Có một đám đệ tử nhìn thấy y bước từ động phủ liền nói:
- Tam sư huynh?
- ừ, chuyện gì đang xảy ra?
- Dạ! Đại Yêu Vương dẫn Ma Tộc đánh Hoa Sơn chúng ta!!
- Ai là người bảo vệ Hoa Sơn?
- Là Nhị Sư Huynh và Dược Trưởng Lão!
- Những người đứng đầu đâu!
- Hai ngày trước Thanh Vân Tông cũng bị Ma Tộc đánh, xin chi diện nên Kiếm Tiên đã đi, 1 ngày trước Huyền Hư Trưởng Lão ở Chùa Vạn Nhất cũng cầu chi viện nên Chưởng môn đành đi!! Chỉ còn vài người trấn giữ nơi này, không giờ Đại Ma Vương lại đích thân đến đây phá kết giới!!

Hai người trao đổi rất nhanh, Chu Thích Vân cũng nắm được tình hình, y liền dẫn nhóm đệ tử này hướng đến quảng trường đấu! Quả thật Ma Vương đã đến !! Mộc Phương trọng thương tả tơi kế bên là Dược Trưởng Lão đã ngất! Nhị sư huynh nhìn thấy y liền mừng rỡ, y đáp xuống cạnh Mộc Phương dìu y cho một đệ tử khác.

Liền đứng chấp tay bái kiến vị Ma Tôn này! Hắn phát ra cả người đầy yêu khí nhìn kẻ tóc tai như kẻ hôi hám bước ra từ nơi nào. Nhíu mày hỏi:
- Không còn kẻ nào nghênh chiến sao? Lại đưa một con chuột nhắt đến vậy... Haha
Lời lẽ này cũng chẳng đâm chọc được y, đám đệ tử phía sau thì tức giận! Tam sư huynh bọn họ ngưỡng mộ, từ tu vi bình thường đến Kim Đan Kỳ!!! Sao có thể là chuột chứ!!
- Ma Tộc dơ bẩn! Nói gì cũng dơ bẩn!! Giết chúng đi!
Chu Thích Vân thở dài lòng nói: " cái người thật phiền phức đám thì cứ đánh!! Mắc gì động đến ta!! Haiz... "
Y lạnh lùng giơ tay lên ra hiệu tất cả im lặng, thẳng thừng đi đến trước mặt Ma tôn nói:
- Phiền ngài rút quân!
Ma Tôn có lẽ không ngờ tiểu tử này lại có gan đàm phán còn không chịu ảnh hưởng uy áp của hắn, liền cười cười:
- Rút? Rút thế nào? Ta được lợi gì?
- Ngài cũng đã thấy hai bên điều chịu thiệt hại nặng nề, lại cộng thêm Sư tôn của ta sắp về rồi!
Ma Tôn nhíu mày, hắn cùng cảm nhận được trăm vạn dặm đang có kẻ như xé kiếm đến đây!! Không ngờ tiểu tử mới Kim Đan này lại có gan đến vậy! Nhưng lại khiến hắn thấy rất hứng thú!
- Được, vậy ngươi liền....

Hắn ghé gần tai Chu Thích Vân, đám đệ tử phía xa không hiểu gì nghĩ Ma Tộc đang cợt nhả y!! Có kẻ muốn đến lại bị uy áp đẩy văng ra!

- Ngươi tên gì?
- Chu Thích Vân
- Chu Thích Vân ta nhớ rồi, hẹn ngày tái ngộ~

Hắn bay lên ta lệnh rút, đám ma tộc nghe vậy cũng ào ạt rút, Ma Tôn nhìn y lần cuối rồi rời đi. Đệ tử hò reo Ma Tộc bỏ chạy rồi! Chưa đánh đã chạy!!!

- Hoan hô!!! Hoan hô!! Tam sư huynh!!! Hoan hô!

Canh giờ sau Trích Lẫm đã về đến, hắn nhìn xung quanh đổ nát, khắp nơi cũng đã được dọn sạch sẽ, không còn máu tanh, đệ tử bị thương cũng được đưa đi chữa trị.

Lúc này Chu Thích Vân đang chữa trị cho người bị thương, y lúc nãy cùng một số người khác cũng đi hỗ trợ, Chu Thích Vân thống kê lại số người bị thương, thiệt hại mà Ma Tộc gây ra. Đến đây liền dùng kỹ năng bao năm của mình!

Y tu luyện thường bị thương, không thì viết văn tự sai lập tức sẽ phản phệ!! Rồi cũng tự chữa thương lâu dần cũng quen, thành ra cũng rất thanh thoát mà làm, khiến không ít đệ tử cảm thán! Mà y lại không biết lại có kẻ sùng bái mình tăng lên!

- Tam sư huynh!! Trích Tiên Tôn đã về!!
- Được

Y giao việc lại cho một đệ tử, rồi đi đến Điện Chính nơi các Trưởng Lão thường bàn bạc với nhau, y tiến đến bái kiến vị sư tôn vài ngày chưa gặp...

- Bái kiến Sư tôn
- Ừm, ta đã nghe nói mọi chuyện
- Vâng

Đại sư huynh liền cảm thán khen y:
- Đệ làm tốt lắm! Mà Ma Tộc kia không làm khó đệ chứ!
Chu Thích Vân thầm nghĩ chắc không, hắn chỉ hẹn mình đến Ma Tộc lần tới dạo chơi cũng không tính là khó nhỉ?
- Không có nhưng điều do nhị sư huynh đã liều mạng trấn giữ Hoa Sơn Tông! Đệ chỉ đến thương lượng vài điều
Sư Tôn cũng gật đầu cho qua, nói y xong việc thì đến gặp mình mình, y thoáng rùng mình nhìn đôi mắt sắc bén kia.
- Vâng

Nhật Thanh Phong

Y đamg đứng trước mặt Sư tôn, không khỏi lo lắng, hai người cũng chẳng nói gì đúng hơn y không dám nói!! Vị sư tôn kia nhàn nhã cởi áo bào rồi tiến đến ghế mỹ nhân tựa người chóng cằm lười nhác nhìn y.

- Sư tôn...
- Còn biết gọi!

Hắn đang trên đường về Hoa Sơn Tông lại phát hiện Tam đệ tử của hắn đang đi ra khỏi động phủ! Trước nay không phải hắn khuyên y ra ngoài, thật ra hắn đến không cho y đi! Hắn từ lúc nhìn thấy ánh mắt của y liền say mê!! Trái luân thường đạo lý thì sao? Hắn không quan tâm!!! Hắn điên tiết lên nghĩ nếu có kẻ thấy gương mặt đó thì sao?? Trong lòng hắn rạo rực, muốn đại khai sát giới!!

Trích Lẫm chiếm hữu vật nhỏ này từ lâu, lúc y 11 tuổi vốn đã không còn cơ hội tu tiên giống người khác nhưng nhờ ánh mắt đó!! Hắn đã thấy báo vật của mình!!

Hắn ngăn cấm y ra bên ngoài!

Còn Chu Thích Vân lúc này sợ hãi quỳ gối xuống, Trích Lẫm bây giờ đã mất kiên nhẫn, hắn nói:
- Lại đây!
Chu Thích Vân quỳ gối tiến đến gần hắn, Trích Lẫm dùng tay vén mái tóc dài của y lên, ngón tay quét qua gương mặt lớp che mắt bị phủi đi, hiện ra khuôn mặt với đôi mắt xanh lục len lỏi vài ánh sáng nhỏ. Trích Lẫm hiện ra biểu cảm say mê, vuốt ve gương mặt này nói:
- Ngậm nó
Chu Thích Vân đuôi mắt hồ ly nhìn hắn, rồi định lấy tay cởi y phục nhưng bị hắn dùng quạt gõ tay.
- Dùng miệng

Chu Thích Vân ậm ừ dạ vâng rồi dùng miệng cởi dây ở eo rồi, chiếc lưỡi điêu luyện cởi rất nhanh như đã làm rất nhiều lần! Chu Thích Vân thật ra ngoài học mấy cổ văn tự còn có song tu cùng Sư tôn!! Nên tu vi tăng không ngừng!!

- Thích Vân ngoan, ngậm nó đi

Trích Lẫm say mê nhìn người dưới háng mình! Trong đầu hắn hiện lên hai từ Tuyệt Mỹ!! Mỹ nam phía dưới miệng đã ngậm cả côn thịt cương cứng của sư tôn nhà y, miệng không ngừng liếm mút, y liếm từ khai bao rồi hai viên tinh hoàn, như đứa trẻ ăn kẹo tham lam liếm không sót vị ngọt nào.

Trích Lẫm hừ hừ ngồi thưởng thức cảnh dâm mỹ, từng cơn sung sướng mà tiểu đồ đệ của mình mang đến, tay hắn xoa mái tóc rồi nắm kéo đầu y ra, bắn tinh dịch lên gương mặt đã nhiễm sắc tình.

- Địt!! Dâm phụ thiếu chịch!
- Đồ nhi không có~

Trích Lẫm không thèm nghe y biện hộ, xách y từ dưới kéo lên ghế rồi cùng tư thế động vật giao phối đâm vào cái lỗ đã được hắn dùng linh lực khuếch trương từ lâu!

Trích Lẫm đâm một phát thật sâu miệng chửi ra những lời dâm loạn không còn là Tiên Quân cao lãnh, cấm dục hằng ngày nữa! Hắn không ngừng trụ sáp bên trong! Cố ý làm y ngứa ngáy vặn vẹo eo, Thích Vân nũng nịu nói:
- Sư tôn ~ Đồ nhi ngứa quá~ địt đồ nhi aa~
- Đồ thiếu địt, Con nói xem phải không?
- Aaa~ ưm... Đúng~ đồ nhi thiếu chịch a~ hưm... Ức
- Sư tôn địt mạnh dập nát... Đệ tử a~

Hắn trêu cũng đủ, liền đâm ngay chỗ ngứa làm y sướng trợn cả mắt lưỡi lè ra thở hỗn hễn, miệng không ngừng kêu hắn.
- Trích~ Trích Địt đồ nhi~ aaa sướng quá~ hưm..hưm~
- Sướng quá~ địt chết đồ nhi ~ aa... Ưm
Thích Vân y bị hắn nắm cằm trao nụ hôn đầy mạnh bạo, khiến y suýt chết!!
- hộc~ hộc... Ức a~
Chưa kịp thở xong phía dưới đã bị đụ địt không ngừng, nước dâm chảy lên láng, Thích Vân bị hắn đụ mụ mị đầu óc không biết trời trăng là gì, nhìn tiểu mỹ nhân mơ hồ thấm đẫm nước mắt giơ tay quệt đi nước mắt liếm đi những giọt nước. Cười khúc khích nói:
- Đồ nhi ngoan ~ còn sớm lắm~

Con cặc hắn cương cứng thêm vài vòng, hai hòn tinh va dập không ít vào mông y khiến nó đỏ hỏn, hắn híp mắt lật mỹ nam đang nằm phía dưới còn mình thì ngồi vậy, đê tiện nói:
- Sao đồ nhi ngoan không tự mình động nào ~
Thích Vân vốn đang cao trào lần nữa nghe thì ngớ ra, kêu y tự động á? Đáng ghét!
- Ưm... Sư tôn đừng mà
Hắn nhìn thiếu niên nũng nịu, lắc lắc hông lạnh lùng nói:
- Ta nói tự động.

Thích Vân mím môi ánh mắt hờn dỗi hắn làm như không thấy cứ ngồi đó nhàn nhạt uống tách trà, Thích Vân bất ngờ ngồi xuống thịt chặt dương vật!! Khiến hắn đang thả lỏng suýt bắn mất!
- hừ!
- Sư tôn ~ người thấy thế nào?~
Thích Vân vốn không thích kề cận người khác, giờ đây lộ ra dáng vẽ câu nhân quyến rũ Sư tôn của mình! Trích Lẫm muốn địt người này đến chết mới thôi, nhưng kìm nén để thiếu niên tự thân mà làm.

Hắn ngắm nhìn dáng người mảnh khảnh eo thon hơn cả nữ nhân, mông mọng nước tiếng rên rỉ như mèo gào làm tim hắn rạo rực, bên trong càng to thêm làm gì y khó khăn ngồi lên xuống.

Trích Lẫm rất thích bộ dáng thích nghi học tập này của y!

Thiếu niên lúc này còn rề rà ngồi lên xuống giờ nhún nhảy trên thân hắn không ngừng rên rỉ, nước dâm chảy không ngừng xuống thân hắn, đôi mắt hắn hiện vài tia mất kiểm soát!

Tay ôm eo thiếu niên kéo y thiếu niên loạng choạng ngã xuống hắn thuận thế cũng ngã theo xuống nền, mặc kệ y chưa kịp ngồi dậy đã đưa côn thịt vào trong, đụ địt hơn chục lần.

Tiếng phát ra khiến người ta đỏ cả tai!

Bạch bạch bạch cùng tiếng rên rỉ. . .

- ưm... Ưm ~ sướng..ức... Mạnh thêm~ a
- Đụ chết~ đồ nhi A~ hưm... Sư tôn ~

Hai tay hắn đang ngắc nhéo đầu vú sưng tấy, từ nãy giờ đầu vú chưa được chăm sóc giờ đây bị thô bạo ngoắc đầu ti sung sướng liên tiếp khiến y bắn không ngừng.

- sướng ~ bắn rồi~ a~ bắn ...

Phụt~ phụt~

Giờ đây Trích Lẫm cũng bắn cùng thiếu niên~

Hắn sung sướng bắn vào trong y. Thích Vân sung sướng đón nhận tinh dịch của hắn rên rỉ nói:
- Tinh dịch~ của sư tôn a~ cho ta nhiều aaa~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro