Chương 24. Học cách sử dụng năng lượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Cô ấy có muốn bị giết không?'

Dù có căm ghét lũ trẻ đến đâu, anh cũng sẽ không bao giờ giết chúng.

"Thưa tiểu thư, khi một người mất nhiều máu, cô biết họ sẽ chết, phải không?"

[Vâng.]

"Tương tự như vậy, khi phần lõi hết năng lượng, người sử dụng sẽ chết".

[Vâng.]

"Chính xác, vì vậy hãy dừng lại với những điều vô nghĩa như thế này."

Carl nghĩ rằng lời giải thích của mình đủ tử tế để bọn trẻ hiểu.

Tuy nhiên, Aria vẫn nhìn thẳng vào mắt anh, không hề tỏ ra sợ hãi dù biết rằng có nguy cơ tử vong.

[Nhưng đó là phương pháp duy nhất tôi có thể sử dụng nếu tôi muốn sử dụng năng lượng của mình trong một khoảng thời gian ngắn, phải không?]

"Đúng rồi."

Phương pháp 'duy nhất'.

Aria đưa ra quyết định nhanh chóng.

Cô không thể làm gì khác hơn là đặt cược mọi thứ vào vị pháp sư này vào lúc này.

[Anh có thể làm được không?]

"Tôi có thể..."

Carl tiếp tục giải thích.

"Tôi đã gặp rất nhiều người đã chọn chấp nhận rủi ro. Tuy nhiên..."

Họ chủ yếu là máy bay chiến đấu.

Những con người đó đều là những kẻ hiếu chiến và không có não. Họ sẵn sàng kết liễu cuộc đời mình nếu điều đó có nghĩa là họ trở nên mạnh mẽ hơn.

Carl cho rằng những võ sĩ đó thật ngu ngốc và thiếu hiểu biết.

"Nếu sức đề kháng của  cô vượt quá sức đề kháng của con người, thì cô có thể thành công."

Anh nhìn chằm chằm vào Aria.

Dường như cô ấy nghĩ rằng cô ấy có khả năng chịu đựng đau đớn cao.

"Cô có biết câu tục ngữ 'biết mình là khởi đầu của mọi sự khôn ngoan không?' Đó là một câu tục ngữ khá nổi tiếng trong các thần điện. "

"......"

"Năng lượng của cô yếu ớt đến nỗi ngay cả bản thân ta, cũng rất ấn tượng khi thấy cô vẫn còn sống và thở. Nếu ta đâm xuyên qua lõi của cô, cô sẽ ngay lập tức ngừng thở trong 0,1 giây. Vì vậy, chỉ cần quên nó đi. "

Anh đưa tay về phía Aria.

"Tôi sẽ tiễn cô ra ngoài."

Thay vì quan tâm, đó là một nỗ lực để trục xuất Aria càng sớm càng tốt.

Aria im lặng nhìn chằm chằm vào tay Carl.

Cô suy nghĩ một lúc. Sau đó, cô nắm lấy tay anh.

"...!"

Vào lúc đó, đôi mắt khép hờ của Shaman mở ra kinh ngạc.

Anh nhanh chóng rút tay về như thể vừa bị điện giật.

"Cái gì trong... Điều này không thể nào..."

Liệu con người có thể có được lượng năng lượng khổng lồ này không?

Khoảnh khắc Carl chạm vào tay Aria, anh đột nhiên cảm nhận được bản chất mà cô đang che giấu.

Chỉ là một khoảng thời gian ngắn, nhưng sức mạnh mà cô có được là không thể tin được.

"Rốt cuộc , cô là cái quái gì vậy?"

Thái độ hậm hực của anh ta đột nhiên thay đổi.

'Mình đã mất cảnh giác vì vẻ ngoài nhu mì của cô ấy.'

Lúc đầu, anh nghĩ rằng cô ấy chỉ viết trên những tấm thiệp đó vì cô ấy còn trẻ con hoặc quá nhút nhát để nói.

Nhưng bây giờ, anh nhận ra rằng cô ấy có lẽ có một lý do khác.

Aria nhìn anh.

Sau đó, cô ấy hé môi.

"Siren."

Aria rơi vào bế tắc, và nếu cô ấy không thể trốn tránh mọi người, cô ấy phải chọn một nhân vật đáng tin cậy.

Aria không có lựa chọn nào khác. Dù sao thì cô cũng không thể giữ bí mật của mình được lâu. Vì vậy, cô ấy đã chọn tiết lộ nó cho một nhân vật đáng tin cậy.

Một pháp sư.

Anh là người duy nhất có thể làm tăng tiềm năng của cô.

"Anh đã nghe nói về Sirens chưa?"

"... Không đời nào tôi không biết."

Carl ngập ngừng đáp, nghiến răng.

Theo bản năng, anh nhận ra rằng mình đang bị cuốn vào một nhiệm vụ có vấn đề.

"Chết tiệt. Cô đã che giấu sức mạnh của mình suốt thời gian qua? "

Không có gì ngạc nhiên khi cô ấy vẫn còn sống.

Anh nghĩ rằng cô hầu như không còn chút năng lượng nào trong người, nhưng hóa ra, cô đang che giấu sức mạnh của mình.

"Nhưng làm thế nào cô có thể biết về lõi...?"

Carl bối rối.

Tất nhiên, lý thuyết và thực hành hoàn toàn khác nhau, nhưng chúng có liên quan sâu sắc đến nhau, nên cô không thể vừa gạt bỏ một trong hai vừa nắm vững cái kia.

Người ta chỉ có thể che giấu năng lượng của mình sau khi nhận được đầy đủ kiến ​​thức về nó.

"Chuyện đó thì mình đã nhớ từ kiếp trước... Cả chuyện che giấu năng lượng và việc sử dụng nó mình đều nhớ được. Chỉ là bây giờ lõi đang bị nghẽn và không thể tự do sử dụng được," Aria nghĩ.

Cô có thể làm được điều đó vì trí nhớ ngầm của mình. Cô ấy đã biết cách vận dụng năng lượng trong kiếp trước của mình.

Tuy nhiên, cơ thể hiện tại của cô ấy rất yếu, và thậm chí cả lõi của cô ấy cũng bị phong ấn.

Hầu hết sức mạnh của cô đã bị phong ấn. Vì vậy, cô ấy sẽ mạnh mẽ như thế nào nếu nó được hoạt động trở lại chứ?

"Cô là cái quái gì vậy? Sao có thể như thế được? Điều này thật là nực cười!"

"Tôi biết những điều cơ bản về thao tác năng lượng. Nhưng vấn đề là lối đi mà năng lượng của tôi chạy qua đã bị phong ấn. "

'Cô ấy có thể điều khiển năng lượng của mình ngay cả khi lối đi của cô ấy không bao giờ bị phá vỡ?'

Nó chắc chắn là có thể, nhưng nó không hiệu quả và gây hại cho cơ thể.

Anh chưa từng thấy một người nào thực hành theo cách đó.

Carl xoa trán.

"Vậy, làm thế nào cô có thể sử dụng năng lượng của mình mà không có lối đi?"

"Cứ thế dùng thôi."

"Gì chứ?"

Aria gật đầu.

"Không, tại sao cô lại làm như vậy ?! Tại sao cô lại làm những điều giống như những kẻ man rợ đó khi cô có tài năng nghệ thuật và tinh tế như vậy? "

Khi được hỏi tại sao, Aria không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trả lời.

"Bởi vì ta muốn hát. Ta chỉ có thể học hát nếu làm theo cách này ".

"......"

"Ta đã hát cho đến khi ta thổ huyết."

Carl không nói nên lời.

'Cô ấy thậm chí còn không được đối xử như một con người.'

Anh hiểu tại sao Aria lại giấu giọng nói của mình và không tiết lộ sự thật rằng cô ấy là một Siren.

'Đó là lý do tại sao một đứa trẻ 10 tuổi nói với mình rằng hãy phá vỡ lõi của nó mà không do dự.'

Carl nghiến răng.

Anh ta không nghĩ mình là người chính trực, nhưng anh ta vẫn có niềm tin.

Bá tước Cortez, thường được gọi là Trưởng đoàn xiếc.

Anh ta buộc Sirens liên tục 'làm xiếc' cho mình và thậm chí còn phải sinh một đứa con gái. Điều tồi tệ hơn là khi ông ta không còn cần cô nữa, ông ấy đã bán đứng cô.

Ông ta là một nỗi ô nhục đối với nhân loại, thay vào đó ông ta nên được sinh ra như một con sâu.

"Vậy thì, tôi sẽ thay đổi câu hỏi," anh nói trong khi cố gắng kìm chế cơn tức giận vừa bùng lên trong đầu.

"Tại sao cô lại đến tìm tôi? Để học cách sử dụng năng lượng? "

Carl sẵn sàng dạy cô nếu cô nhờ anh giúp đỡ.

Nhìn cô hành hạ thân thể mình như vậy mà anh rất đau lòng.

Nhưng Aria lắc đầu.

"Chỉ cần xuyên thủng phần lõi của tôi."

"Đừng có ép tôi. Phá vỡ cốt lõi của cô không có nghĩa là cô có thể sử dụng năng lượng của mình ngay lập tức. Tôi thậm chí không thể đảm bảo rằng nó sẽ thành công ngay từ đầu ".

"Không, chỉ cần được khai thông là ta có thể sử dụng năng lượng ngay."

"Và làm thế nào cô chắc chắn như vậy ...?"

Chà, cô ấy đã có thể che giấu nghị lực của mình.

Carl cảm thấy xấu hổ về bản thân. Có vẻ như anh ấy không thể khoe khoang về việc trở thành một thiên tài nữa.

"Được rồi, tôi sẽ nghe cô nói. Nhưng tại sao cô lại muốn sử dụng khả năng của mình một cách gấp gáp như vậy? "

Chính là nó. Câu hỏi rắc rối mà cô đã muốn tránh suốt thời gian qua.

Aria hít thở sâu.

Những gì cô ấy nói cho đến nay có thể được chấp nhận theo lẽ thường, nhưng sau đó, những lời cô ấy nói sẽ chỉ nghe như vô nghĩa của một kẻ mất trí.

Nhưng cô buộc phải tiếp tục.

"Ta biết trước tương lai và ta phải thay đổi nó."

"Gì chứ?"

"Trên thực tế, điều gì sẽ xảy ra trong tương lai...."

"Nếu anh muốn biết thì....."

Carl ngắt lời cô.

"Tôi không muốn biết."

Aria nhất thời không nói nên lời.

Cô đã mong đợi anh ta nói, 'Cô đang nói chuyện vớ vẩn gì vậy?' hoặc 'Cô có đang suy nghĩ đúng đắn không?', nhưng thay vào đó, anh ấy lại trả lời bằng một câu 'Tôi không muốn biết' ...?

Pháp sư tiếp tục giữ thái độ hống hách và khắc nghiệt, nhưng Aria có thể thấy rằng đồng tử của anh ta đang run lên.

"Lời tiên tri từ tương lai? Cô đã nhận được một lời tiên tri sao? Không, đừng bận tâm đến nó. Điều đó không quan trọng... "

'Tôi không tò mò về điều đó.'

Aria ngạc nhiên vì anh ta dễ dàng gạt bỏ câu hỏi mà cô sợ nhất.

Bất chấp phản ứng của Aria, anh vẫn tiếp tục nói rất thẳng thắn.

"Dù tương lai có ra sao, tôi- cũng không thể biết trước hoặc không được phép thay đổi được nó".

"Tại sao?"

"Bởi vì mỗi người có vận mệnh của riêng mình."

Vận mệnh?

Thật là vô lý.

Nếu đúng như vậy, có nghĩa là Aria đã được định sẵn sinh ra để huỷ diệt đế chế?

Tại sao cô ấy phải chịu số phận như vậy chỉ vì cô ấy được sinh ra trên thế giới này?

"Ngài muốn nói rằng mọi thứ đều dựa trên ý muốn của Thần linh sao?"

"Chà, ngay cả khi có Thần hay bất cứ điều gì, vẫn có những luật lệ và nguyên tắc đã được thiết lập trên thế giới."

Aria nhìn Carl mà không trả lời.

"Thế giới có vẻ như đang rối loạn, nhưng thực ra nó đang vận hành theo một bộ quy tắc. Đó là cố định và tuyệt đối. Nó giống như các bánh răng ăn khớp với nhau không một kẽ hở. "

Aria hiểu anh ta nói điều gì.

Giống như cách quả táo có màu đỏ và bầu trời có màu xanh lam.

Hươu ăn cỏ, và sư tử ăn hươu.

Thần linh dẫn đường.

Đó là quy luật tư nhiên

'Và con người không thể thay đổi tương lai.'

Con người cũng là một quy luật khác của thế giới.

"Thay đổi tương lai giống như loại loại bỏ bánh răng cũ và thay thế nó bằng một cái mới. Chúng ta không cần phải thay đổi bất cứ điều gì khác để thế giới quay trở lại ".

Aria nhẹ nhàng cắn môi.

"Điều này có nghĩa là nếu ta cho phá vỡ một quy luật vốn đã đúng, một quy luật khác sẽ được tạo ra?"

"Cô hiểu nhanh đấy."

Cô ấy thông minh. Thật không thể tin được rằng cô ấy chỉ mới mười tuổi.

Lý do cô ấy không nói như một đứa trẻ,  Có phải là do tầm nhìn xa của cô ấy không?

Carl gật đầu thán phục.

"Các quy tắc mới được áo dụng sẽ khiến cô phải trả cái giá thật đắt, và một ngày khiến bản thân cô nghẹt thở."

Trả giá , Điều đó là có thể, nhưng phải trả giá cho việc thay đổi quy luật thời gian.

Lời nói của anh ấy có lý.

Nếu quay ngược thời gian và cứu những người đáng lẽ đã chết ngay từ đầu, cô sẽ phải trả một cái giá hợp lý cho mạng sống của họ.

'Tôi không biết cái giá phải trả là bao nhiêu, nhưng ...'

Aria trả lời một cách mơ hồ.

"Có gì đó hơi kỳ lạ."

"Cô đang muốn nói đến điều gì?"

"Nếu quy luật thời gian là tuyệt đối, thì tại sao ta biết về tương lai?"

'Tại sao tôi lại có cơ hội quay về quá khứ?'

Vì cô ấy đã biết về tương lai, nên tất nhiên cô ấy sẽ cố gắng thay đổi nó bằng cách nào đó.

"Định mệnh, hay bất cứ điều gì. Ta sẽ không thất bại trong việc thay đổi chúng. "

'Mình không thể đứng yên trong khi chờ đợi cái chết của mình ... mình phải làm gì đó.'

"Chuyện đó..."

Rốt cuộc thì phần đó vẫn còn nhiều nghi vấn.

Tại sao một đứa trẻ liều mình hy sinh để bị xuyên thủng lõi của mình lại nhận được lời tiên tri về tương lai?

Aria chỉ đơn giản là đưa ra câu trả lời.

"Bởi vì ý chí của ta là quy luật của thế giới và ý chí của ta là sự nguyên tắc của thế giới."

"...Gì chứ?"

Carl đã bị sốc.

Làm thế nào cô ấy có thể kết luận như thế?

"Thế giới hẳn đã biết rằng ta sẽ hành động như thế này. Và ta cũng biết điều đó. Vì vậy, ta là thế giới. Hãy nghe theo ý muốn của ta".

"Cô..."

Điều này thật vô lý.

Carl phản ứng chậm với tất cả sự điên rồ này.

Nhưng cô ấy đã nói như vậy mà không do dự.

Cô ấy thành thật giỏi trong việc làm mọi người ngạc nhiên.

"Đương nhiên, nó sẽ không dễ dàng. Ta có thể không thay đổi được nhiều, nhưng ta sẽ cố gắng. Cho dù ta còn nhỏ đến đâu, ta biết điều gì là đúng và ta sẽ làm theo niềm tin của mình. Nếu thế giới sai, thì ta sẽ thay đổi nó ".

"......"

"Cái giá lớn nhất mà ta phải trả là ta tôi thấy mọi thứ lặp lại một lần nữa. Ta không thể chịu đựng được điều đó mà không làm bất cứ điều gì. Cuối cùng ta sẽ chỉ chịu trách nhiệm và trả giá cho dù nó tệ hơn gấp trăm lần! "

"......"

Vào lúc đó, đôi mắt của Carl dao động.

Cô ấy có vẻ trưởng thành, nhưng cô ấy chắc chắn là một đứa trẻ.

'Cô ấy muốn chịu trách nhiệm về nó?' Carl nghĩ.

Cô ấy vẫn tin rằng có công lý trên thế giới và cô ấy có thể thay đổi bất cứ điều gì bằng sức mạnh của mình.

Mọi thứ đã được quyết định bởi một lực lượng lớn hơn.

'Cô ấy sẽ sống một cuộc đời không êm đềm.'

Nhưng cô vẫn tin vào thế giới.

Carl nhận ra rằng anh đã không thuyết phục được cô.

Vì vậy, anh thở dài và nói chuyện với cô.

"Vậy thì, hãy chứng minh điều đó đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro