Chương 28. Minh oan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Sao tự nhiên thánh tích lại xuất hiện ở đây?'

Bá tước Beauport vừa nghĩ vừa kinh ngạc nhìn chằm chằm vào các thuộc hạ khác.

Họ đã bị kích động vì họ không mong đợi tình huống này dù là nhỏ nhất.

"Sự phán xét của thần linh..." Vincent thì thầm.

Rất khó tìm thấy thánh tích. Chúng thường được tìm thấy ở những nơi không ai ngờ tới.

Con người không thể tìm kiếm được nó. Nói một cách chính xác hơn, các thánh tích sẽ tự xuất hiện một cách ngẫu nhiên.

Có lần, nó bị chôn vùi dưới biển. Và đôi khi, nó bị lẫn vào thùng rác.

Nếu cô ấy đã tìm thấy một thành tích như vậy... nó chỉ có thể được coi là kỳ tích.

Người được chọn bởi các vị thần.

Vincent đã rất ngạc nhiên.

'Chị ấy không bao giờ làm mình thôi ngạc nhiên.'

"Sự phán xét của Thần linh sao? Tôi chưa bao giờ nghe nói về một điều như vậy! Thánh tích đó có thể làm được gì chứ? " Bá tước hỏi.

Ông ấy đang cố gắng che giấu sự lo lắng của mình và trì hoãn nhiều thời gian nhất có thể.

Vincent vốn đã coi thường việc hít thở trong cùng một bầu không khí với bá tước - việc nghe những lời thiếu hiểu biết của bá tước chỉ càng khiến anh phát cáu hơn.

Thiếu niên trả lời: "Khi thỉnh cầu với Thần linh, nhất định không được nói dối bất kì điều gì. Nếu một người cố gắng lừa dối Thần Linh, sự phán xét sẽ giáng xuống người đó, và người đó sẽ bị trừng phạt vì tội lỗi của mình. "

Sự phán xét của Thần linh.

Vào thời cổ đại, thánh tích được sử dụng như một công cụ đào tạo các linh mục để họ có thể vâng lời hơn với giáo lý của Thần Linh.

Nhưng trong tình huống này, thánh tích có một công dụng khác.

Đó là xác định ai đang nói dối và ai đang nói sự thật.

Các chư hầu đều hoảng sợ.

Họ không biết phải làm gì.

'Sao có thể như thế được?!'

Nó giống như tro rải rác trên cơm đã được nấu chín.

Có thể thấy rõ sự căng thẳng trong tầng hầm.

Bá tước Beauport nói, "Ha, nhưng làm thế nào ...?"

Vào lúc đó, Aria mấp máy môi.

Lloyd, người có khả năng đọc khẩu hình miệng, đã chuyển lời của mình đến những người còn lại.

"Nếu ngươi tò mò đến thế, sao không thử trực tiếp xem sao?"

"... ..!"

"À, đúng rồi. Vừa đúng lúc có việc để thử sức mạnh của thánh tích luôn, "anh nói với giọng điệu chế giễu.

Lloyd tiếp tục dẫn trước một cách thoải mái.

"Em thử trước đi, Vincent."

Chàng trai tóc vàng cắn môi.

Aria tiếp cận cậu bé trong khi cầm thánh tích.

Vincent rút tay ra và cầm thánh tích.

Anh vô cùng căng thẳng.

"Em có phải là gián điệp không?"

"... Không phải," anh trả lời một cách dịu dàng.

Tất nhiên, không có gì xảy ra.

Vincent đã được minh oan.

Chỉ trong vài giây.

Tình thế tưởng chừng không thể lật ngược lại dễ dàng bị phản công trong tích tắc bởi cô gái nhỏ.

"Em đã từng trực tiếp gây hại cho gia tộc hoặc tham gia vào một chút nào chưa?"

"Tuyệt đối không có."

Cậu bé đáp lại một cách chắc chắn với một chút tự tin hơn trước.

Trước đây anh ấy còn run, nhưng cuối cùng anh ấy đã lấy lại được bình tĩnh.

Tristan, người đã im lặng suốt thời gian qua, cuối cùng cũng nói, "Vậy lý do con đi đến hang động đó là gì?"

"Cái đó... con xin lỗi, nhưng con không thể trả lời điều đó. Tuy nhiên, con không bao giờ làm bất cứ điều gì có hại đến gia tộc này ".

"Vậy là được rồi..."

Tình hình được giải tỏa tương đối nhanh.

Bá tước Beauport nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt. Ông ta đã quá sốc để có thể nói gì đó.

'Điều này thật phi lý!'

Tất cả công sức khổ cực của ông ta đã bị hủy hoại chỉ trong vòng vài phút!

Ông ta không thể để điều này xảy ra.

'Con nhỏ chết dẫm đó làm mình điên tiết lên mất ! Cô ta có ác cảm với gia đình mình sao? Tại sao cô ta liên tiếp can thiệp vào kế hoạch của mình chứ?! '

Lúc đầu, Bá tước Beauport nghĩ rằng Aria không có gì là nguy hiểm. Con trai ông bị tước bỏ danh hiệu vì cô ấy, nhưng không sao cả. Rốt cuộc nó có thể chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Nhưng ông đã nhầm. Ông ta đã dẫn đến thất bại của mình vì ông ta đã bỏ lỡ cơ hội để thoát khỏi cô ấy từ trước.

Bá tước Beauport muốn nguyền rủa cô ấy, nhưng ông không thể làm như vậy với sự hiện diện của ba người đàn ông Valentine trước mặt.

'Vậy nếu đó là một thánh tích thì sao?'

Từ phản ứng của mọi người, có vẻ như thánh tích là xác thực. Nhưng bá tước nhất định phải gieo mầm nghi ngờ.

'Thánh tích có thể là một món đồ chơi trẻ em theo tất cả những gì mình biết!'

Nó đã được nghi ngờ ngay từ đầu!

Một thánh tích xuất hiện từ hư không... nắm giữ sức mạnh bí ẩn.

Sau khi giải quyết những suy nghĩ của mình, cuối cùng vị bá tước cũng bước lên phía trước.

"Nhưng làm sao chúng ta biết được liệu một thánh tích như vậy có thực sự là thật hay không? Ai cũng có thể nhặt bất kì cành cây rồi phủ thêm sức mạnh thần thánh để cho mọi chuyện hợp lý hoá." Ông ta trơ trẽn hỏi.

Tên đó cuối cùng đã thành công...

Thành công trong việc chứng minh mình là một kẻ ngốc.

Chỉ có những kẻ ngốc mới không thể phân biệt được sự khác biệt giữa thánh tích và cành cây.

Trước những tuyên bố thái quá của ông ta , Lloyd cười toe toét trong khi từ từ nghiêng đầu.

Anh ấy lấy thánh tích ra khỏi tay Vincent và đưa nó cho bá tước.

"Vậy tại sao Bá tước Beauport không tự mình kiểm tra thánh tích? Đây... hãy thử nói 'Tôi vô tội.' đi"

"Tôi vô tội..." vị bá tước nói khi rút tay ra để nhận thánh vật.

Ngay khi tiếp xúc với thánh tích, mỗi một tấc trên cơ thể ông đều run lên. Cảm giác như thể ông ta vừa bị sét đánh.

Sau cú sốc, cơ thể ông cứng đờ, và ngay lập tức gục xuống.

" Aaaa—! "

Các chư hầu xung quanh bắt đầu hoảng sợ và nhanh chóng lui về phía sau.

Một lúc sau, Bá tước cuối cùng cũng nắm được tình hình mà ông ta đang gặp phải .

Dù họ có cố gắng gài bẫy khéo léo đến đâu thì trước thánh tích cũng chẳng có tác dụng gì.

"Tôi... tôi thật sự xin lỗi. Tôi thừa nhận tất cả mọi chuyện vừa rồi chỉ là hiểu lầm và hãy thứ lỗi cho tôi nhé. Tôi sẽ nhận hết mọi lỗi lầm của mình, "ông cười trong khi toát mồ hôi lạnh.

Bá tước Beauport đã đưa ra lựa chọn.

Ông quyết định rằng mình phải nhanh chóng thoát khỏi tình huống thế này.

"Tôi sẽ trả giá cho tội lỗi của mình. Nhưng làm ơn, thưa Bệ hạ... nó đã thú nhận là đã ở trong kho lương thực. Tôi hy vọng ngài hiểu rằng đó là một tình huống dễ gây hiểu lầm . Và điều tôi đang làm là chính đáng."

Không ai có thể thông cảm cho ông ta.

"Nếu đúng như vậy, ngươi đã đứng ra dùng sự chân thành và chính nghĩa tố cáo con ta sao?"

Ngay cả một con chó cũng sẽ cười vì những lời nói của ông ta vô lý đến mức nào.

Tristan đã kiểm tra lại tư liệu mà Bá tước Beauport đưa ra để làm bằng chứng.

Lúc đầu, Tristan đã mù quáng vì cảm giác bị phản bội. Vì vậy, anh đã không thể xem xét kỹ lưỡng các tài liệu. Nhưng bây giờ sự thật đã lộ ra, anh có thể nhìn ra một vài sơ hở.

Ví dụ, tất cả mọi thứ từ những hành động tầm thường của Vincent đến sự suy sụp nghiêm trọng của anh ấy đều được ghi lại.

"Thật là, nói nghe có lý hơn được không. Trong tài liệu mà ngươi đưa cho ta dường như đã được viết để mọi tội lỗi đổ lên đầu con ta vậy..."

Nếu Vincent không im lặng khi anh ấy bị thẩm vấn, thì Đại Công tước sẽ tra hỏi các thuộc hạ của mình trước khi cắn câu.

"Ngươi có thù oán cá nhân nào với thằng bé sao?"

"L-làm gì có chuyện đó!!"

Vincent trầm ngâm một lúc, rồi nói ngay khi nhớ ra điều gì đó.

"Hay là vì lời nói của ta khiến trí thông minh trung bình của ngài không hiểu được nên gây ra cú sốc đối với bá tước chăng?"

Cậu bé trông hơi hối lỗi.

Chà, không hẳn vậy. Anh không hề cảm thấy hối lỗi với người đàn ông đó.

"Ta xin lỗi, lúc đó ta không hiểu rằng ngươi đối diện với sự thật lại khiến ngươi tổn thương đến vậy.! "

Tên rác rưởi!

Tất nhiên, ông đã thực sự mong ước cho cái chết của anh khi nghe những lời tự phụ đó.

Nhưng, bá tước không ngu ngốc đến mức buộc tội con trai thứ hai của Đại công tước chỉ vì ông ta nổi điên lên.

"Chà, hãy nhìn ngài bây giờ. Nếu ngài muốn buộc tội tôi là gián điệp, ngài nên đầu tư nhiều thời gian hơn. "

"...Gì chứ?"

"Ý tôi muốn nói là ngài không nên bỏ tất cả cùng một lúc. Ngài nên làm cho Đại Công tước nghi ngờ tôi từng chút một. Hãy gieo rắc những lỗi lầm nhỏ nhặt trước cho đến khi ngài ấy hoàn toàn mất niềm tin vào tôi ".

Vincent tiếp tục, "Tôi cảm thấy như trí thông minh giảm xuống không ngừng khi tôi ở cùng không gian với ngài, Bá tước."

Và với câu nói đó, Vincent kết thúc lời nói của mình.

Tất nhiên, anh hiểu tại sao bá tước lại hành động một cách vội vàng. Anh vẫn cố tình chọc tức ông ta.

Tình thế nhanh chóng được đảo ngược.

'Tại sao, tên khốn đó! Mình biết lý do tại sao nó lại chui vào hang ăn bằng chính hai chân của mình! '

Nhưng lần này, Bá tước Beauport không thể nói gì.

Nói về quá khứ của Vincent sẽ không thay đổi tình hình, và chỉ có thể trả giá nếu ông ta vô tình tiết lộ bí mật của mình.

"Tại sao ngài lại ôm mối hận với tôi như thế? Chúng ta có quan hệ gì mà ngài lại đổ hết lỗi cho tôi như thế chứ? "

"Đừng dài dòng nữa."

Lloyd cắt ngang lời bào chữa của Bá tước mà ông ta lặp đi lặp lại không ngừng.

"Chỉ cần chứng minh sự vô tội của ngươi bằng cách sử dụng cái này," anh ấy nói trước khi ném thánh tích về phía ông ta.

Bá tước cứng người khi thánh tích rơi chính xác vào tay ông ta.

Ông cảm thấy ngột ngạt.

Đột nhiên, Aria nắm lấy tay áo của Lloyd.

"Hả?"

Lloyd cau mày khó chịu.

Cô gái nghiêng đầu để anh có thể nhìn kỹ vào miệng cô.

Cô mấp máy môi.

—— Thư ký làm giả luật pháp.

"Ha, làm giả luật pháp...?"

Lloyd truyền đạt những lời của Aria như nó vốn có, và khi anh nhận ra ý của cô, nét mặt của anh trở nên lạnh lùng.

Đôi mắt mang màu sắc bình lặng như bầu trời đêm của anh dần dần hiện lên sự tức giận.

"... Có vẻ lúc sửa đổi điều lệ mới, ngươi đã khéo léo trong cách dùng từ ngữ hay đính kém những tài liệu giả để nguỵ tạo điều luật nhỉ ," anh ấy thốt lên, lời nói lạnh như băng.

Các chư hầu như quên cách thở, và họ tự hỏi liệu họ có thực sự đang mơ hay không.

Đúng hơn, họ hy vọng họ đang mơ.

'Chuyện này không thể xảy ra được!'

'Không thể nào ... ?!'

'Làm thế nào nó phát hiện ra được chứ? Nó chỉ là một đứa bé thôi mà! '

Không ai để ý đến sự thối nát của họ.

Đáng lẽ họ không bao giờ bị bắt.

Nhưng, có một người... đang nghi ngờ và giẫm lên đuôi họ.

Cậu bé đó là...

Vincent.

Nhị thiếu gia của Valentine nhận ra có gì đó sai lầm .

Đó là lý do tại sao anh luôn mắc kẹt trong thư viện, đọc các bản thảo mã hóa.

Để xác định sự khác biệt bằng cách so sánh ban hành cũ với sửa đổi mới.

Các chư hầu tham gia cuộc hành sự không tránh khỏi kinh hãi khi nghe tin thiếu gia động thủ.

'Vì vậy, họ quyết định hạ gục anh ta trước ...'

Nhưng làm thế nào mà đứa trẻ lại hiểu ra điều đó?

'Nhị thiếu gia có bao giờ bép xép về nó không? Đến mức mà ngay cả một đứa trẻ cũng biết? '

"Nhưng lẽ ra anh ta không nên làm như thế cho đến khi thu thập được nhiều bằng chứng hơn nữa!"

Thư ký, Baron Stewart, bối rối và nhìn lại Vincent.

Cậu bé dường như cũng rất ngạc nhiên.

Vì vậy, người viết thư nhìn chằm chằm vào Aria, sững sờ không biết làm thế nào mà cô biết được kế hoạch của anh ta.

'Làm thế nào trên thế giới ...?'

Khoảnh khắc đó, người ghi chép bắt gặp ánh mắt của Aria.

Sau đó, mắt anh ta mở ra, và hàm anh ta như rơi xuống đất.

'Chắc chắn là ...!'

Tài liệu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro