2.Bạn là cái quái gì vậy? (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thử nghĩ xem ai sẽ là giáo viên bận rộn nhất khi học kì mới bắt đầu?

Và câu trả lời chính là vị giáo viên đang không dám uống một ngụm nước vì đang đập mạnh vào bàn phím ngồi trong văn phòng ngay bây giờ. 

Tadak, Tadakdakdak!

"Ồ, thật ư? Vậy đây là điểm số của..."

Lopez, người đang ghi lại điểm kiểm tra sắp tới cho từng môn học, bật cười.

Trong suy nghĩ của anh, những kỉ lục về mức thấp nhất ở bang New York với tỉ lệ tốt nghiệp là 45% chính là ngay nơi anh đang làm việc đây.

Tỷ lệ tốt nghiệp trung học công lập trung bình của bang New York là 78%, và tỉ lệ rớt 33% so với mức trung bình không phải là hữu danh vô thực.

Lopez, người được giao nhiệm vụ kiểm tra điểm trung bình của các học sinh không tốt nghiệp được cấp 2 trong trường, đang lắc đầu mệt mỏi.

Điểm trung bình là 43 điểm... tương lai 4 năm tiếp theo đối với Fort Raymond có thể sẽ còn đen  tối hơn."

Nếu xét theo điểm trúng tuyển khối D lần này là 65 điểm, chắc chắn tân sinh viên nhập học sẽ bắt đầu học kì với một con điểm trung bình không đạt.

Lopez, người vốn đã khát cà phê đá từ đầu tới giờ, lại tiếp tục tổ chức điểm số cho các lớp sau với một khuôn mặt lờ đờ mệt mỏi.

Điểm 0 xuất hiện ngay từ đầu khiến anh trở nên chóng mặt trong phút chốc, nhưng Lopez vẫn tiếp tục công việc một cách âm thầm.

Sau đó, một con số bất ngờ xuất hiện.

"100 điểm? Tuyệt đối?"

Lopez giật mình, vội vàng kiểm tra lại kết quả và tặc lưỡi thất vọng.

"À haaa...Đó là lớp học ESL. Không đời nào có chuyện điểm tuyệt đối ở trong một lớp học bình thường"


Bài kiểm tra trình độ ESL đánh giá trình độ tiếng Anh cơ bản của bạn.

Không có gì đặc biệt, vì đây là bài kiểm tra mà bất kì ai cũng có thể đạt điểm tuyệt đối nếu họ có ngữ pháp và vốn từ vựng ổn định lẫn kĩ năng đàm thoại, nên Lopez gạt bỏ đôi mắt lấp lánh mong đợi của mình và tiếp tục đánh máy ghi điểm.

Sau đó, lại tròn mắt nhìn điểm tuyệt đối một lần nữa.

Lần này không phải là ESL.


"Điểm tuyệt đối môn Hình học cơ bản, môn Toán cấp 3? Ờ?.. HUH?"

Ngay sau đó bất ngờ tiếp tục lặp lại lần nữa.

Lopez nhắm mắt với vẻ khó hiểu sau khi nhìn kết quả bài kiểm tra năng lực của một học sinh

[Minh]

-ESL lv.3: 100%

-Hình học (Toán lv.3): 100%

-Lịch sử thế giới (Lịch sử lv.2,5): 100%

-Sinh học (Khoa học lv.2,5): 100%

-Điểm trung bình học sinh: 100%

"Này,...tất cả đều là điểm tuyệt đối???.."

Điều chưa bao giờ xảy ra đã xảy ra tại Fort Raymond.

***

"Được rồi, kết thúc! Sau tất cả, ngày đầu tiên đi học là tuyệt vời nhất!"

"Hôm nay chúng ta đi mua sắm đi!"

"Cậu có tiền không?"

"Dĩ nhiên là không. Vậy nên, hãy kéo Johnny theo và bảo cậu ấy trả tiền cho cả hai chúng ta!"


Vì chỉ là ngày tựu trường nên những học sinh tan học sớm hơn thường lệ tụ tập theo nhóm, sau đó tản ra khắp nơi.

Trong lúc đó, Minh cũng xách cặp và đi về nhà.

Vơi một vẻ mặt khá hài lòng.

'Có phai vì ở mức độ thấp? Các bài kiểm tra khá dễ.'

Khi cậu còn học trung học, cậu nói tiếng Anh không tốt lắm. Nhưng đây là một thương nhân đã sống ở Hoa Kỳ hơn 30 năm, nên mọi thứ trong ESL không phải là thử thách.

Nhưng khác với ESL, Minh đi đến các lớp học khác với một chút lo lắng.

Dẫu sao cậu cũng chưa từng học riêng từ khi học đại học, nên cậu không biết các môn như Toán và Khoa học sẽ như thế nào.

Nhưng kì lạ thay, khi cậu nhìn thấy đề thi thì đã giải quyết nó một cách rất dễ dàng.

Như thể làm những bài tập đã biết từ lâu, nên Minh đã hoàn thành tất cả mà chỉ mất 15 phút.

'Mình sẽ nhận được điểm trung bình là bao nhiêu nhỉ?'


'Kết quả sẽ có vào ngày mai thôi. Còn bây giờ hãy nhanh chóng về nhà nào.'

Cậu chậm rãi bước đi.


"Mẹ, con về rồi!"

"Ồ! Con trai của mẹ! Về sớm vậy con?"

"Đó là ngày tựu trường thôi. Chỉ cần làm bài kiểm tra là xong. Mẹ, mẹ có đi làm sớm không? Cho con theo với!"

"Gì? Con muốn đi theo mẹ à?"


Trước những lời của Minh, mẹ cậu ngạc nhiên hỏi.

Mẹ Minh, vốn là một bà nội trợ toàn thời gian, muốn tìm được một công việc giúp gia đình nên bà bắt đầu bằng phục vụ nhà hàng bán thời gian.

Bà ấy tính đi ra ngoài một chút vào buổi tối khi mọi người dần tụ tập lại để giúp đỡ, và bà rất ngạc nhiên khi cậu con trai của mình sẽ đột ngột đi theo.

Minh đã đáp lại một cách khéo léo

"Con đi ngang qua thì thấy nhà hàng đang tìm người giao hàng. Có thể là giao hàng tận nơi cho các khu vực lân cận? Nếu được thì con sẽ thử."

"Không, Minh à. Rất nguy hiểm. Con có biết thị trấn này là một nơi như thế nào không?"

Sự lo lắng của bà không phải là không có lý do.

Gia đình Minh đã vào Hoa Kỳ với tất cả tài sản của họ chỉ để được ở lại đây.

Ít nhất đối với họ thì là thế, nhưng đối với những hộ gia đình chỉ kiếm được 10 triệu trong túi thì nơi sinh sống của họ sẽ như thế nào?

Thậm chí tệ hơn, đặc biệt nếu đó là một căn hộ bình dân, giành cho những tầng lớp thấp hơn sống với nhau. Họ còn nghèo hơn cả gia đình Minh.

Mẹ cậu ngăn cậu, vì sợ rằng Minh có thể gặp nguy hiểm. Nhưng Minh đã đáp lại mẹ mình một cách tự tin.

"À, mẹ à, tất cả những đứa trẻ trong khu phố này đều là bạn của nhau. Đâu có gì nguy hiểm đâu ạ?"

"Dù vậy nhưng...."

"Mẹ sẽ đi trước 4 giờ phải không? Vậy thì con sẽ chuẩn bị trước!"

Minh, người dễ dàng thuyết phục mẹ mình, đi vào phòng và bắt đầu thay một bộ quần áo thoải mái.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#korean