Chap 522: Muộn (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lật phật, lật phật .

Quần áo của các chiến binh Hổ tung bay trong gió.

Cách họ bước đi khiến họ trông có vẻ thoải mái hơn bất kỳ ai khác.

Bùm!

Gashan quay đầu sang một bên sau khi nghe thấy mặt đất rung chuyển.

Một con Gấu hung hãn đang lao về phía ông.

"Con hổ già này-!"

Còn có những con Gấu khác đằng sau ông.

"Tránh ra đi, ông già!"

"Ngươi lẽ ra phải chết vì tuổi già ở hậu phương rồi!"

Ba con Gấu đang lao về phía Gashan và Lock.

"...Ông-"

Lock bối rối quay đầu về phía Gashan.

Rồi anh giật mình.

Gashan thậm chí còn không nhìn mấy con Gấu.

Ông chỉ nhìn về phía trước.

Nụ cười.

Ông cũng đang mỉm cười.

"Lock à, không cần phải sợ thứ mà chúng ta từng săn một lần rồi đâu."

"Vâng?"

Ngay khi Lock hỏi ngược lại.

"Ugh!"

Cơ thể của con Gấu đang lao đến lơ lửng lên không trung. Anh có thể nhìn thấy một chiến binh Hổ cười tươi đến nỗi nhìn thấy rõ được những chiếc răng nanh.

"Ư! Ặc! "

Hổ túm gáy con Gấu.

"Những kẻ ngốc thua hai lần đã trở nên tự cao mất rồi."

Chiến binh Hổ thở dài rồi đập tay xuống đất.

Baaaaang!

"Ugh!"

Mặt con Gấu đang lao tới bị đập xuống đất.

Hổ buông con Gấu đang cắm đầu xuống đất ra và lầm bầm một mình.

"Con Gấu này ăn chưa cơm à? Sao hắn yếu thế nhỉ? Hắn trông lớn rồi mà".

Baaaaang! Bang!

Hai con Gấu kia bị hai chiến binh Hổ khác quật xuống đất.

"Ugh!"

"Hừ, hự!"

Cơ thể mấy con Gấu run lên khi chúng rên rỉ vì đau đớn.

Lock, người đang chứng kiến cảnh này siết chặt tay. Rồi anh nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của Gashan.

"Trận chiến tại lãnh thổ Henituse và Hẻm núi Tử thần. Hổ của chúng ta đã gặp Gấu trong cả hai trận chiến đó. Chúng ta đã thắng cả hai lần ".

Khi Lock quay về phía Gashan.

"Chúng ta không cần phải sợ mấy con gấu đó."

Cuối cùng thì Lock cũng biết được tại sao vài con Hổ đang đi về phía hàng trăm con Gấu cùng hàng chục con wyvern trông rất tự tin.

"Lock, cậu cũng đã chiến thắng ở Hẻm núi Tử thần."

'...Mình đã chiến thắng à?'

Tất cả những gì Lock làm là bảo vệ Cale cùng Raon đang bất tỉnh.

Gashan và Lock nhìn nhau.

"Lock, cầm cự được cho đến cuối cùng cũng là thắng."

Gashan mở rộng sải chân và bắt đầu đi về phía trung tâm của chiến trường.

Lũ Gấu, wyvern và kỵ sĩ trừng mắt nhìn Hổ nhưng không dám tấn công.

Rồi Gashan dừng bước.

"Điện hạ."

Ông cúi đầu về phía Alberu rồi nhìn lên.

"Chúng tôi đã đến ngay sau khi nhận được thông báo của ngài. Chúng tôi không quá muộn, phải không? "

Nụ cười.

Khuôn mặt tươi cười của ông trông hoàn toàn thoải mái.

Sau đó ông vẫy tay về phía White Star.

"Chúng ta đã gặp nhau ở Vương quốc Caro lần trước, nhỉ? Ta tin ngươi nhớ ta là ai. Nhưng White Star này, ngươi..."

Gashan nhìn xuống, rồi mắt ông sáng lên.

"Ngươi lại có tay rồi?"

White Star đã mất một cánh tay trong trận chiến lần trước, nhưng đang có một cánh tay gắn vào vai trái của hắn.

Nó bị quấn băng, nhưng trông vẫn ổn.

"Trời ạ, ngươi cũng không chết luôn. Ngươi thật là một người trẻ tuổi tài năng. Hoho- "

Gashan cười thành tiếng.

"... Ha!"

White Star chế giễu như thể không thể tin được.

"Những tên khốn này nghĩ mình là một mục tiêu dễ dàng sao?"

"Không hẳn."

Gashan từ từ lắc đầu.

"Không hẳn. Đó là lý do tại sao, ngay bây giờ- "

Giật.

White Star đang tập trung vào những gì Gashan nói có thể cảm thấy một lượng lớn sức mạnh dao động gần hắn.

Hắn nhanh chóng xoay người.

Bang!

Hắn có thể nhìn thấy một thanh kiếm ánh sáng chống lại thanh kiếm lửa của mình.

Hắn nghe thấy giọng điệu cười cợt của Gashan ngay lúc đó.

"Bọn ta tung ra những đòn tấn công bất ngờ thế này là do bọn ta không nghĩ ngươi là một mục tiêu dễ dàng".

"Đồ khốn nạn!"

Đôi mắt của White Star lóe lên ngọn lửa thịnh nộ.

Điều đó làm cho thanh kiếm lửa trở nên mạnh mẽ hơn.

Rắc- rắc!

Thanh kiếm ánh sáng của Alberu từ từ vỡ ra khỏi ngọn lửa trông như magma.

Vẻ mặt của Alberu đanh lại khi nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra.

Anh đã bỏ nhiều tử mana nhất mà một pháp sư thượng cấp có thể vào thanh kiếm ánh sáng này và cấp độ của anh ở cấp độ của một pháp sư cấp cao.

Hơn nữa, kiếm thuật của anh đang tập trung vào việc phòng thủ để sánh ngang với sức mạnh của White Star.

Nhưng kiếm của anh vẫn gãy?

'Thực sự không đùa được. Cale đã chiến đấu nhiều lần với một tên khốn thế này á? '

White Star có thể nhìn thấy nét cứng đờ trên khuôn mặt Alberu.

"Bây giờ ngươi có vẻ sợ hãi vì ta đang trở nên nghiêm túc."

Ooooooong-

Nhiều lửa hơn bắn ra từ thanh kiếm của White Star.

Craaaack-

Thanh kiếm ánh sáng bắt đầu tan thành bụi thậm chí còn nhanh hơn.

White Star chế nhạo Alberu.

"Ngươi nghĩ ngươi sẽ giành chiến thắng bằng cách mang những kẻ ngu ngốc vô dụng thế này đến à?"

"Chậc chậc. Ngươi vẫn chưa học được cách cư xử đúng mực của một chúa thượng ".

"Gì?"

White Star trừng mắt nhìn Alberu, người bật ra những thứ vô nghĩa ngay cả khi thanh kiếm của anh đang bị phá hủy.

"Ngươi thực sự nghĩ rằng ngươi có thể nói thứ như vậy trong tình trạng hiện tại của mình à?"

"Ôi lỗi của ta. Ta là người chỉ nói điều đúng đắn thôi. Sao cũng được, hãy để ta dạy ngươi thứ gì đó. Một lãnh đạo giỏi biết cách làm việc tốt với những người khác ".

"Đồ to mồm chết tiệt!"

Bang!

White Star vung một cú thật rộng và giáng xuống thanh kiếm của Alberu như đang đóng một chiếc đinh.

"Ugh!"

Alberu rên rỉ và đầu gối của anh bắt đầu cong xuống.

"Hmph!"

White Star khịt mũi và lùi lại khoảng hai bước.

Craaaackle-

Một ngọn lửa đỏ lại bắn ra từ thanh kiếm của hắn.

Ngọn lửa trông như một con rắn đang há to miệng lao về phía Alberu.

Alberu có thể nghe thấy một tiếng động nhỏ dưới lớp áo giáp của mình ngay khi đó.

Beeeeeeep- Beeeeeeep-

Nó nhỏ đến nỗi chỉ có Alberu nghe thấy.

Thiết bị liên lạc hình ảnh trong túi không gian của anh đang đổ chuông.

Alberu bật cười trước tiếng động đó.

Anh chắc chắn con Rồng nhỏ đang gọi anh.

Anh cảm thấy như thể Cale sẽ sớm đến đây.

Anh cảm thấy có vẻ đúng là thế.

Alberu nhìn ngọn lửa đang lao về phía mình rồi nhìn xung quanh.

Cậu đang đến.

Trong trường hợp đó...

"Mm. Mình đoán rằng mình phải xử lý vài thứ trên chiến trường trước khi cậu ta đến đây ".

Anh không thể cho em trai mình thấy một đống lộn xộn được.

Ngay khi đó.

Caw. Caw.

Anh có thể nghe thấy tiếng quạ kêu.

"Gió, ngăn lửa lại!"

Alberu nghe thấy giọng nói của Gashan rồi nhìn thấy gió tạo nên một bức tường vững chắc trên đường đi của ngọn lửa.

Baaaaaang!

Lửa va vào gió.

White Star bắt đầu cau mày.

"Với một cơn gió yếu như vậy ..."

Ngọn gió của Gashan, thứ yếu hơn sức mạnh cổ đại của hắn đã ngăn ngọn lửa trong giây lát.

Ngọn lửa suy yếu trong quá trình này, nhưng nó vẫn đủ mạnh để giết chết Alberu.

Xìiiiiiiiiii-

Nhưng ở nơi lửa đã va chạm với gió và bụi đang lắng xuống ...

"... Ha! Hahahaha-! "

White Star bắt đầu cười.

"Đồ khốn kiếp-"

Khuôn mặt hắn đầy tức giận.

Xìiiiiiiiiii-

Ngọn lửa đang bốc hơi.

"Ta đã bảo ngươi là ma thuật có nhiều mặt tốt hơn sức mạnh cổ đại rồi mà."

Alberu đang cười nhàn nhã.

Thanh kiếm ánh sáng nằm trong tay phải của anh trong khi nước bắn ra từ tay trái và bao phủ cơ thể anh.

Caw. Caw.

Bầu trời đã bị che phủ bởi những con quạ ngay cả trong thời điểm đó.

Gashan cao giọng.

"Hãy giúp Lữ đoàn Hiệp sĩ!"

Chhhh.

Tộc Hổ, những người đã đặt tay ra sau lưng thả hai tay ra.

Gashan ra lệnh cho lũ Hổ.

"Chúng ta không có kế hoạch! Cứ chạy lung tung đi! "

Các chiến binh Hổ bắt đầu chạy lung tung tùy thích mà không có bất kỳ đội hình nào.

Lũ gấu và wyvern ...

Họ đã từng chiến đấu với cả hai ít nhất một lần.

Họ không có gì phải sợ.

Hơn nữa, Vua Gấu cũng không có ở đây.

"Chúng chỉ có vài người thôi! Chúng ta có thể giết chúng nếu hợp tác cùng nhau! "

"Các hiệp sĩ, ngay lập tức quay trở lại lưng của wyvern!"

Tất nhiên, kẻ thù nhanh chóng thay đổi đội hình và đối phó với những con Hổ.

Tuy nhiên, một trong số người Hổ đã liếm môi và bắt đầu di chuyển tay.

"Nó sẽ rất khó nhưng cũng thật dễ."

Ngay cả khi mức độ khó cao, họ vẫn có thể làm thứ mà họ đã làm qua vài lần.

Bùm- bùm- bùm-

Họ nghe thấy tiếng trống lấp đầy chiến trường ngay lúc đó.

Alberu có thể cảm thấy một luồng mana lớn từ sau lưng mình.

"Nó đã sẵn sàng rồi."

Một tấm khiên lớn được dựng lên phía sau anh và bao phủ toàn bộ các bức tường của lâu đài.

Trên đỉnh của những bức tường lâu đài ...

"Khụ!"

"Đội trưởng-nim!"

"Tôi không sao! Đừng rời khỏi vị trí của mình! "

Đội trưởng pháp sư ra lệnh cho người pháp sư đang đến gần và dùng hai tay đẩy xuống vòng tròn ma thuật.

Đẩy vòng tròn ma thuật xuống sẽ không làm cho ma thuật mạnh hơn, nhưng ...

Những viên đá ma thuật trong tay anh hòa vào vòng tròn ma thuật và giúp anh duy trì sự tập trung.

Tách. Tách.

Anh đang chảy máu, nhưng anh không quan tâm.

Thái tử là một pháp sư tài năng hơn anh.

Anh có thể biết được Alberu đã chống lại thanh kiếm lửa kia trong bao lâu.

Thái tử là vị cứu tinh của anh, người đã mang một người như anh về sau khi anh bị lưu đày khỏi Tháp Ma thuật của Vương quốc Whipper và trao cho anh chức vụ Đội trưởng Lữ đoàn Pháp sư.

Trong trường hợp đó, anh không nên làm phần việc của mình để không làm xấu hổ chức danh Đội trưởng kia sao?

Đội trưởng Pháp sư đã cống hiến mọi thứ cho Thống lĩnh của mình.

Số máu đang chảy kia không thể ngăn cản được bản lĩnh vững vàng của anh.

Thống lĩnh đã có thể tìm ra quyết tâm của anh.

Alberu không quay lại nhìn những bức tường lâu đài.

Anh có thể cảm nhận được lượng lớn mana bao quanh các bức tường.

"Ừm. Mình chắc rằng thế này là hơi nhiều so với sức mạnh của Đội trưởng của chúng ta rồi . "

Anh bắt đầu bước đi.

Tốc độ của anh tăng lên theo mỗi bước anh bước đi. Thân hình của anh nhanh chóng lao về phía White Star.

"Mình cũng nên làm việc chăm chỉ thôi."

"Thật nực cười!"

White Star cũng đang lao về phía Alberu.

Lửa, nước và ánh sáng.

Cả ba lao về phía nhau như thể muốn đánh bại nhau.

Tuy nhiên, ngọn lửa cũng cuốn theo chiều gió.

"Ta không còn lựa chọn nào khác rồi."

Swooooooosh-

White Star đã kích hoạt sức mạnh cổ đại thuộc tính gió xung quanh hắn.

Ngọn lửa trông giống magma bùng cháy dữ dội hơn khi gió thổi đến và tăng kích thước của nó.

Ngọn lửa đã trở nên mạnh hơn nhiều so với trước đến gần anh khiến Alberu cảm thấy như thể da mình sắp tan ra.

Nụ cười.

Tuy nhiên, Alberu đã mỉm cười.

"Chết tiệt!"

Mặt khác, White Star bắt đầu cau mày.

Hắn vặn người.

Một tấm khiên lớn làm bằng thép đập vào White Star.

Baaaaang!

Tiếng ồn của chiếc khiên va vào thanh kiếm vang vọng khắp chiến trường.

Chhhhhhhhhh-

White Star bị đẩy lùi hai hoặc ba bước.

'...Mình bị đẩy lùi? Mình bị đẩy lùi bởi một lá chắn thép á? Ngọn lửa của mình không thể làm tan tấm khiên đó sao? '

White Star trông có vẻ bối rối trong giây lát trước khi biểu cảm của hắn thay đổi sau khi nhìn vào chiếc khiên.

Chàng trai cầm khiên trông vẫn còn trẻ nhưng nhìn vào White Star trông mạnh mẽ hơn trước.

Và chiếc khiên mà cậu đang cầm bằng cả hai tay ...

Aura trắng bốc lên từ chiếc khiên đó ...

White Star đã quen với aura màu trắng đó.

"... Sheritt. Ha! "

White Star kinh ngạc.

Chiếc khiên có ma pháp của Chúa tể Rồng Sheritt bên trong.

Hắn bắt đầu cau mày.

"Cô ta đã chạy trốn như một con chuột nhưng lại đang âm mưu thế này trong khi trốn đi sao."

Lock vẫn ngậm miệng và quan sát White Star ngay cả khi nghe thấy điều đó.

Cậu nhớ lại những gì Sheritt đã nói với mình.

'Lock. Đôi khi, cách phòng thủ vĩ đại nhất có thể là một đòn tấn công. Nhóc sẽ chiến đấu với White Star, phải không? '

Siết.

Cậu nắm chặt chiếc khiên trong tay.

Bên ngoài không thể nhìn thấy được, nhưng bên trong chiếc khiên có vô số vòng tròn ma thuật.

'Hãy mang chúng theo bên mình. Đừng để bị thương. '

Cậu siết chặt chiếc khiên chứa đầy ma thuật của Sheritt.

Lock là người không thể sử dụng sức mạnh của mình một cách hợp lý ngay cả khi cuồng nộ.

Lock, người đã cuồng nộ trong Hẻm núi Tử thần để bảo vệ Cale và Raon không thể tìm ra hay sử dụng sức mạnh của mình một cách hợp lý dù có thể cuồng nộ.

Tuy nhiên, việc cậu đã có thể cuồng nộ khiến Lock khác trước rất nhiều.

Ooooooo-

Lock giải phóng xiềng xích đang kìm hãm sức mạnh hoang dã bên trong cơ thể.

Mái tóc xám của cậu chuyển sang màu bạc với một chút xanh lam.

Tộc Sói Xanh.

Họ trông như thể màn đêm đã trôi qua và bình minh đang đến.

Một ánh sáng màu xanh bạc bao phủ cơ thể của Lock.

Đôi mắt của Lock đang cuồng nộ trông vẫn bình tĩnh như thường lệ.

Chúng đã không chuyển sang màu đỏ kể từ lúc Hẻm núi Tử thần. Chúng vẫn trong sạch như tính cách của cậu.

Cơ thể cậu bắt đầu trở nên lớn hơn.

Cậu thậm chí còn lớn hơn cả những con Hổ.

Đôi mắt của White Star mờ đi ngay lúc đó.

"...Nguơi, ngươi là một trong những Người Sói."

White Star chưa bao giờ gặp Lock cho đến bây giờ.

"Chủng tộc bị các vị thần từ bỏ."

Lock đã không trả lời những gì White Star nói về cậu.

Cậu đã nghe rất nhiều lần rằng tộc Sói Xanh, cũng như tất cả các tộc Sói đều bị thần linh từ bỏ.

Đó là lý do tại sao họ không thể hưởng lợi từ các khả năng liên quan đến điện thờ.

Lock thậm chí còn không do dự sau khi nghe thấy rằng họ bị từ bỏ.

Cậu lại nhớ lại những gì Sheritt đã nói với mình.

'Ta nghĩ một trong những lý do khiến Cale muốn nhóc học cách dùng khiên là để nhóc có thể tự bảo vệ mình.'

Cậu không biết liệu mình có thực sự bị thần linh từ bỏ hay không.

Tuy nhiên, có rất nhiều người đã không từ bỏ cậu.

Cậu chỉ đang đếm ngược.

'... Mười, chín-'

Bộp. Bộp.

White Star bắt đầu đi về phía Lock.

Có một cảm giác tham lam trong mắt hắn.

"Ta nghe nói rằng có một tộc Sói mà lũ thuộc hạ ngu dốt của ta đã không bắt được. Có phải ngươi đó không? "

Lock không nghe thấy hắn.

Cậu lại siết chặt chiếc khiên.

'...Năm, bốn-'

Ba bước.

White Star gần Lock.

Lock vẫn đang co cơ thể to lớn của mình lại sau tấm khiên hết mức có thể và nhìn chằm chằm vào White Star.

White Star nhìn Lock và bắt đầu mỉm cười.

"Giờ thì ta nhớ rồi. Ta nghĩ tộc Sói đó là tộc Sói Xanh. "

Ngay khi đó.

Lock bắt đầu nói.

"...Ba, hai-"

"Gì?"

Ngay khi White Star hỏi ngược lại.

"Xuống!"

Gashan hét lên và White Star có thể nhìn thấy hàng trăm, không, hàng ngàn con quạ đang bắn xuống phía mình.

Chúng trông như một cơn mưa đen khi lao xuống White Star.

Có vẻ như ban ngày đã ngay lập tức biến thành đêm đen.

"Ta đã chờ đợi điều này!"

Có ai đó đã đợi khu vực xung quanh White Star chuyển sang màu đen.

White Star gọi tên anh.

"... Alberu Crossman!"

Alberu đang truyền tử mana vào giữa bầy quạ ngay khi anh phóng nhiều mũi tên đen về phía White Star.

Shhhhhhhhhhhhh-

Hàng trăm mũi tên đen bắt đầu xoắn lại trong khi tạo ra những tiếng động kỳ lạ.

Rồi chúng bắt đầu trở nên nhỏ hơn.

Chúng cô đặc đi cô đặc lại như thể muốn biến thành những chấm tròn.

Tuy nhiên, mỗi dấu chấm đó đều có sức công phá đến mức khó tin.

Oooooong- oooooong-

Alberu có thể cảm thấy tử mana đang mất kiểm soát bên trong mình.

Anh có thể đang hơi cố quá.

Tuy nhiên, tâm trí của Alberu rất bình tĩnh.

"...Mẹ."

Ma pháp mà mẹ anh đã tạo ra được kích hoạt trong tay của Alberu.

Mẹ của anh là người mà ngay cả dì của anh, Tasha cũng nói rằng có một tài năng đặc biệt.

Thật không may, những người khác không thể nhìn thấy thứ này. Lũ quạ sẽ che anh đi.

Đó cũng là điều mà Alberu muốn.

Một trong những lý do anh yêu cầu Gashan đến tiếp viện là vì lũ quạ.

Anh cần những con quạ.

Anh vẫn phải che giấu danh tính của mình với người dân của Vương quốc.

Nhưng Alberu vẫn ổn.

Kẻ thù trước mặt anh sẽ chứng kiến ​​sức mạnh này rõ ràng hơn bất kỳ ai khác.

Sức mạnh mà anh và mẹ anh đã tạo ra.

Nụ cười trên khuôn mặt của Alberu trở nên lớn hơn.

Nhưng ngay lúc đó ...

Bùm. Bùm. Bùm.

Mặt đất bắt đầu rung chuyển.

"Có vẻ như tôi sẽ cần phải giãn cái cơ thể già cỗi này ra lần đầu tiên sau một thời gian dài."

Gashan, người luôn ở lại hậu phương và sử dụng những câu thần chú ...

Ông lao về phía White Star với tư cách là một Chiến binh Hổ như đã từng. Ông dường như không quan tâm đến gió và lửa xung quanh White Star chút nào.

Nó không thể làm gì được.

Ông có một tấm khiên chắc chắn có thể chặn đòn tấn công của White Star ít nhất một lần.

Những người còn lại ở Làng Harris và Dạ lâm cũng đã chuẩn bị cho chiến tranh trong khi Cale cùng những người khác đang bận rộn.

"...Một!"

Lock nói ra số cuối cùng trước khi lao về phía White Star.

Sheritt không thể rời khỏi Dạ lâm.

Cô đã làm mọi thứ có thể mà không cần rời khỏi lâu đài.

Lock hét lên mã mà Sheritt đã nói với cậu.

Cô đã bảo cậu PHẢI nói điều này.

"Ta sẽ bóp chết ngươi!"

Tiếng hét lớn của Sói làm rung chuyển cả chiến trường và chiếc khiên không thể che được thân hình to lớn của cậu bắt đầu chuyển sang màu trắng.

Ooooooo-

Tấm khiên nhanh chóng to ra.

Có vẻ như một cánh cổng lâu đài đang được tạo ra.

Không, là một bức tường.

Bức tường này sẽ trở thành một lá chắn để chặn tất cả các đòn tấn công của White Star.

Alberu cầm thanh kiếm ánh sáng trong tay khi chạy về phía White Star và hét lên.

"Đi!"

Hàng trăm mũi tên đang che đi màu đen của chúng nhờ những con quạ, những chấm nhỏ này bắn về phía White Star.

Các chấm đen bắn ra từ mọi hướng đã chặn hết đường thoát của White Star.

Thủ lĩnh của những con hổ.

Cậu bé với tài năng của Vua Sói.

Và cuối cùng, người được mệnh danh là mặt trời của Vương quốc Roan lao về phía White Star để lấy mạng hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro