Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lumine đang khá là bối rối sau khi Sigewine để cô lại một mình trong phòng làm việc của Wriothesley và rời đi. Vào sáng nay cô đã được Paimon đưa đến phòng của y tá Sigewine một cách hốt hoảng bởi vì cô liên tục chảy ra thứ chất lỏng màu trắng từ ngực, sau khi được thăm khám đàng hoàng, cố được biết rằng đó là sữa, và chỉ chảy ra từ người của phụ nữ đang trong thời kỳ thai sản. Lumine sau khi đã khẳng định rằng cô chưa bao giờ làm chuyện vợ chống cũng như không có hứng thú với những chuyện như vậy, y tá trưởng của pháo đài quyết định sẽ cách ly cô và cùng Paimon đi tìm hiểu nguyên nhân vì Paimon là người luôn theo sát cô 24/7, chắc chắn Paimon sẽ biết được lịch trình của cô trong những ngày qua. Trước khi đi Sigewine còn quay lại nói với cô rằng:

" Từ giờ, cô Lumine hãy ở lại văn phòng của ngài Wriothesley đi, đây là lần đầu tiên xuất hiện trường hợp như thế này, cũng khá là nguy hiểm khi để cô Lumine ở ngoài đó, trên người cô đang tỏa ra mùi hương khiến cho giống đực bị hưng phấn. Cô Lumine cứ yên tâm ở đây đi, ngài công tước có lịch phải lên viện ca kịch để thực hiện việc điều tra đến ngày mai. Tôi tin rằng từ giờ đến tối tôi sẽ kiểm tra ra nguyên nhân khiến cô Lumine bị như vậy"

Trở về hiện tại, mặc dù trước khi đi, Sigewine đã đưa cho cô một chiếc khăn choàng thấm nhưng dòng sữa ngọt ngào liên tục chảy ra khiến cho toàn bộ vạt áo trước ngực của cô ướt đẫm. Để ngăn cho chiếc váy của cô ướt đẫm, Lumine đành phải cởi toàn bộ áo ra, vừa cởi cô vừa xấu hổ, chỉ sợ rằng nếu có ai tiến vào phòng và đi lên lầu thì sẽ thấy cô ngồi trên ghế sô pha với nửa thân trên trần trụi mất. Vừa loay hoay một chút, Lumine đã hoàn toàn hoản loạn và cô đã không để ý tiếng cửa được mở ra, chỉ cho đến khi cô nghe thấy giọng nói quen thuộc của ngài Công tước

"Nhà lữ hành, em đang làm gì vậy?"

Sự xuất hiện đột ngột của Wriothesley đã khiến Lumine trở tay không kịp, thứ duy nhất cô kịp làm là dùng hai tay cầm chiếc khăn che lại ngực mình. Cô vội vàng quay lưng lại với ngài công tước và giải thích sự việc.

Sau khi nghe được vấn đề của Lumine, Wriothesley đứng lặng im một lúc, ngược lại, không hề tránh đi mà còn rất tự nhiên bước tới chiếc ghế của mình và ngồi đó.

"Tôi có thể giúp em bớt khó chịu, nếu em muốn" Wriothesley nói với chất giọng trầm ấm một cách cực kỳ nghiêm túc, khiến cho Lumine nghĩ rằng, có lẽ việc cơ thể cô bị như thế này chỉ là một căn bệnh tạm thời và không có gì phải xấu hổ cả. Lumine run rẩy nói, hơi hướng người về phía Wriothesley.

"Ngài nói ngài biết cách chữa thứ này sao?"

"Tôi không thể làm nó dừng nhưng tôi có thể làm em giảm bớt sự khó chịu, đây là điều duy nhất tôi có thể làm hiện tại"

Lumine khá ngạc nhiên, quả thật việc chảy sữa khiến cơ thể cô rất khó chịu cũng như hai bầu ngực luôn căng tức, bỗng chốc cô tò mò hỏi,

"Wriothesley, có phải ngài đã có kinh nghiệm với phụ nữ có thai rồi hả"

"Hoàn toàn không, nhưng những người sống ở đây thì có và đôi khi ta đã nghe được lời phàn nàn cũng như một số kinh nghiệm bổ ích"

"Vậy thì ngài có thể giúp gì vậy?" Lumine hỏi với một chất giọng nghi ngờ, cô có một cảm giác rằng quý ngài đây thực chất chỉ muốn cười nhạo cô khi đã để bản thân rơi vào hoàn cảnh này.

"Hãy cứ ra đây và em sẽ biết tôi có thể làm gì " Wriothesley nói với nụ cười trên môi, mắt anh ta híp lại, mặc dù anh ta cố ra vẻ thân thiện nhưng nhà lữ hành luôn có cảm giác anh ta lúc nào cũng có một kế hoạch ẩn đằng sau. Tuy biết rằng ngài công tước là con người mưu mô nhưng biết làm sao được, cô không thể cưỡng lại được sức hút của tên vô lại này, kể từ lúc cô gặp mặt ngài công tước của pháo đài Meropide trái tim và thân thể của của đã không do một mình cô điều khiển được nữa rồi.

Trong tình huống này, những suy nghĩ điên rồ đang bùng nổ trong tâm trí của Lumine, rằng, đây chính là cơ hội của cô, rằng cô nên tận dụng cơ hội này, ngài công tước luôn ý thức được lời nói của mình, vì vậy, cô sẽ không phải là người duy nhất có những ham muốn điên rồ này, những ham muốn thế xác khi cô tình cờ có được khi xem hũ tri thức của Sumeru lưu lạc ở pháo đài Meroide này. Tất nhiên là người dân Fointain không thể truy cập vào hũ tri thức một cách thông thường như các học giả Sumeru, nhưng với công nghệ của họ, họ có nhiều cách khác để trích xuất một phần của hũ tri thức. Nhà lữ hành lúc này như được tiếp thêm động lực từ những suy nghĩ táo bạo của mình, cô đứng dậy, đối mặt với Wriothesley, cất cao giọng nói, tuy nhiên không khó để nhận ra sự ngượng ngùng từ khuôn mặt đỏ au của cô cũng như chất giọng run rẩy

"Vậy thì ngài công tước, để xem ngài có thể làm gì"

Wriothesley thay vì đáp lại, anh đứng dậy và dắt cô đi tới chỗ bàn làn việc để cô ngồi lên bàn, hướng mặt về phía anh, còn về anh, anh vẫn ngồi suống chiếc ghế da quen thuộc, được đẩy sát về phía bàn làm việc. Lúc này, Lumine mặc dù ngồi ở vị trí cao hơn anh nhưng với hình thể của cô, hai người vẫn mặt đối mặt với nhau. Lúc này, ánh mắt của Wriothesley có chút khác biệt, bởi trong mắt anh, dưới ánh sáng lập lòa của chiếc đèn điện, nhà lữ hành lúc này như một thiên thần tỏa sáng ở chốn ngục tù này vậy.

Lumine ngồi với hai tay vẫn đang ôm chiếc khăn ở trên ngực, cô ngại ngùng tránh ánh mắt của Wriothesley, hít một hơi thật sâu, cố gắng bỏ qua mọi sự ngại ngùng, cơ hội của cô chỉ có một thôi, cô nhẹ ngàng bỏ tay giữ chiếc khăn xuống, tay còn lại vẫn che lại hai bầu ngực, đón nhận ánh mắt như thú săn mồi của Wriothesley nhìn mình. Cô chỉ kịp nghe thấy anh gầm gừ một tiếng trước khi cô bị anh đẩy ngã trên mặt bàn. Mặt của Wriothesley vùi vào giữa hai bầu ngực cô, một tay anh giữ tay cô, một tay bắt đầu xoa nắn một bên ngực, sự thoải mái ập tới khiến Lumine không khỏi rên rỉ. Cô thấy anh ngước lên nhìn cô, ánh mắt hai người chạm nhau, từ trong ánh mắt hoang dã của anh, cô dường như đã có một bông hoa nở rộ trong lòng cô, và ngài công tước cũng hiểu suy nghĩ của cô. Wriothesley vừa nhìn cô, vừa ngậm một bên ngực, tập trung bú mút, tay còn lại thì đang vân vê đầu vú bên kia, thỉnh thoảng anh còn véo mạnh khiến người cô giật nảy lên. Wriothesley cố nói một cách ngắt quãng trong khi thưởng thức món ăn của mình.

"Lumine, tôi đã cố gắng kiềm chế, nhưng có vẻ, ....sự kiềm chế của tôi ... có thể khiến em nôn nóng... thật xin lỗi"

Còn về nhà lữ hành, lúc này cô không thể nói gì, khoái cảm từ hai bầu ngực đã xâm chiếm lấy cô, cảm giác mới mẻ này khiến cô không thể chống lại và chỉ có thể ngửa cổ lên thở dốc, một bên tay cô đan ngón tay vào năm ngón tay của ngài công tước, tay còn lại vùi vào mái tóc của anh, như để khích lệ những hành động đó và cũng như để ngăn anh có hành động quá khích hơn. Tiếp tục hay dừng lại, Lumine không thể quyết định được và điều đó cũng không còn dựa trên mong muốn của cô.

Sau khi đã mút đủ hai bên vú khiến cho nhũ hoa của cô sưng đỏ và dựng thẳng lên, Wriothesley mới ngắng đầu lên, liếm giọt sữa còn dính trên mép, anh nhoài ngươi lên phía trước, để mặt anh và mặt nhà lữ hành sát nhau đến mức đỉnh mũi hai người chạm được vào nhau. Hơi thở của hai người trộn lẫn vào nhau, quấn quít lấy nhau. Khi ánh mắt hai người một lần nữa chạm nhau, Lumine không cần nói cũng biết tiếp theo nên làm gì, cô vòng tay qua cổ anh, nhướng cổ lên, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mỏng của Wriothesley, những cũng vì là lần đầu nên cô không biết làm gì ngoài việc chạm hai bờ môi vào nhau. Lumine tự nhủ phải hành động sao cho xứng với những tri thức cô được nhận, vì vậy, cố cố gắng nhớ lại những gì cô đã thấy và cô thấy họ dùng lưỡi, đúng rồi. Lumine lè lưỡi liếm môi của Wriothesley, nhưng cô chợt thấy khó hiểu là Wriothesley không hề đáp trả, hay phải chăng cô đã nhận sai tín hiệu từ anh. Lumine dời khỏi bờ môi anh, trả lại khoảng cách giữa hai người, cô bối rối hỏi.

"Wriothesley? Cài này..."

Cô chưa kịp nói hết câu, cô đã thấy Wriothesley cúi gần xuống, một tay anh giữ lấy cổ cô, nuốt những lời chưa kịp nói của cô vào. Hai người đã có một nụ hôm nồng nhiệt, lưỡi của ngài công tước lên tục cuốn lấy lưỡi của cô, anh liên tục hút lấy hơi thở của cô, kể cả nước bọt của cô. Chỉ khi cô cảm thấy mình sắp ngạt thở thì Wriothesley mới dừng lại, để cho cô có cơ hội để thở, lúc môi hai người tách ra, vẫn còn kéo ra sợi chỉ bạc như chứng minh sự mạnh bạo của nụ hôn vừa rồi. Trên miệng cô giờ vẫn còn dính nước bọt của ngài công tước, và như bị quyến rũ một cách lạ thường, cô lè lưỡi ra liếm hết nước bọt dính xung quanh. Hình ảnh nhà lữ hành nữa khỏa thân ở dưới thân mình, đôi má hồng mới bờ môi bị anh hôn làm cho sưng lên, ánh mắt híp lại như cực kì thỏa mãn cùng với hành động liếm môi cực kì khiêu khích của cô đã thành công làm cho Wriothesley chạm đến giới hạn của mình. Anh nhanh chóng luồn tay xuống phía dưới, nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc quần bí ngô mà anh vẫn luôn chán ghét, thứ luôn che giấu vẻ đẹp bên trong của nhà lữ hành khỏi tầm mắt anh. Sau khi vật chắn đường đã bị vứt ra, anh nhẹ nhàng luồn tay vào giữa he hở thần bí, để nhận ra rằng chất lỏng trên ngón tay anh là minh chứng cho việc cô đã sẵn sàng.

Lumine nhận thấy được hành động của Wriothesley và cô có một chút móng chờ vào điều xảy ra tiếp theo, tuy nhiên, sự do dự của Wriothesley có làm cho cô nôn nóng. Cô cầm lấy thay anh đặt vào nơi thầm kín của cô và khẽ thì thầm

"Ngài công tước hãy tiếp tục đi, làm bất kí điều gì với em theo ý muốn của anh"

Dưới sự thúc giục của cô, Lumine cảm nhận được ngón tay anh khẽ miết qua hạt đậu nhỏ, di chuyển xuống cái lỗ đang liên tục chảy ra nước của cô, anh nhẹ nhàng nhét một ngón tay vào trong, sau đó, liên tục cử động ra vào, ma sát vào tường thịt, tạo ra khoái cảm không ngừng khiến cho tiểu huyệt của cô không ngừng chảy ra nước. từng đợt khoái cảm liên tục khuấy động tậm trí cô, từng dòng điện chạy xuyên qua cơ thể thôi thúc cô càng ngày càng mở rộng hai chân. Như đã nhận thấy được sự thay đổi của cô, một ngón tay nữa đã được đưa vào, Lumine cảm giác lỗ lồn cửa cô được nong ra, hai ngón tay to và dài của ngài công tước như đang phá hủy từng chút một lý trí của cô. Không chỉ dừng lại ở đó, Wriothesley liên tục cắn mút bầu ngực của cô cũng như véo mạnh phần ngực bên cạnh. Khoái cảm ở cả trên và dưới như đang hủy hoại tâm trí của nhà lữ hành, khiến cô không thể nghĩ gì nữa ngoài việc rên rỉ cầu xin.

"Dừng lại một chút.... ha...aa, ngài công tước, nhanh quá rồi, tôi không chịu được..."

"Nếu như này đã không chịu được, thì sao mà em chịu được tôi đây" Wriothesley cười nhẹ. Anh hôn từ trên cổ cô xuống phía dưới và dừng lại ở phần bụng dưới. Anh đã rút hai ngón tay của mình ra để lộ ra chất dịch dính đầy lên ngón tay.

"Hãy tự cởi hết ra đi"

Như bị thôi miên, Lumine tháo bỏ nốt chiếc váy vương víu đang ở trên người, để lộ ra toàn bộ cơ thể trước mặt Wriothesley, và ngược lại, ngài công tước cũng trút bỏ hết quần áo, để lộ ra cơ bụng sáu múi săn chắc cùng với dương vật khổng lồ, khoảng khắc thấy thứ to lớn đó, lòng can đảm của Lumine bỗng giảm còn một nửa. Trong lòng cô thầm nghĩ, thứ này còn to hơn hai ngón tay nữa, cô có thể nhìn rõ được vật đó to như cánh tay của em bé, màu tím đậm cùng với gân guốc nổi đầy trên thân. Lumine đang nằm hoằn toàn ở trên bàn làm việc, hai chân bị hai tay của Wriothesley ép thành hình chữ m, dương vật đang để ở của mình của cô, như thể bất kì lúc nào cũng sẽ đâm vào.

Lumine hoàn toàn nhìn rõ được Wriothesley không hề vội vàng, từ từ đưa đầu nấm vào trong cơ thể cô, cô cảm nhận được tiểu huyệt của mình được căng ra, cô tự dưng sợ hãi muốn rút người về thì Wriothesley như nhìn ra dao động của cô, anh nhếch mép cười và đâm thẳng dương vật của mình vào sâu trong người cô. Được lấp đầy một cách đột ngột làm Lumine không kịp phản ứng, cô cảm nhận được sự đau đớn xem lẫn với khoái cảm từ việc được lấp đầy. Không để cho cô kịp thích nghi, ngài công tước liên tục ra vào, lúc đầu anh chỉ cho vào một nửa, tuy nhiên khi cảm nhận được tiểu huyệt bắt đầu thả lỏng và không còn căng cứng như khi mới cho vào, anh bắt đầu ra vào sâu hơn, dương vật đẩy vào bên trong chỉ chừa mỗi hai hòn dái ở ngoài.

Cảm nhận hai chân bị banh ra tới cực hạn cùng với tiểu huyệt liên tục bị xỏ xiên khiến cho Nhà lữ hành cảm nhận được khoái cảm trước đây chưa từng có, thật đúng như ngài công tước nói, hai ngón tay chỉ là màn dạo đầu. Cô cảm nhận được dương vật thô to đang liên tục ra vào nơi sâu nhất ở bên trong, đỉnh dương vật liên tục va chạm, khiến cho cổ tử cung của cô như mềm ra, tường thịt cảm nhận được từng đường gân nổi lên. Liên tục có khoái cảm ập tới, không thể kiểm soát được, Lumine cảm giác hai chân như không còn là của cô nữa, giờ đây cô như một món đồ chơi tình dục cho ngài công tước.

Tiếng bạch bạch vang vọng trong căn phòng một cách dâm dãng, hình ảnh người phụ nữ bị giữ chặt trên bàn làm việc, hai chân bị banh ra để ccho người đàn ông liên tục ra vào một cách mạnh mẽ, ở nơi kết hợp giữa hai bọn họ còn có dâm thủy liên tục chảy ra, lại bị đánh cho đến khi biến thành bọt trắng vương vãi trên lông mu của người đàn ông. Người phụ nữ liên tục rên rỉ một cách yêu kiều, đôi lúc hai tay của cô ấy còn tự nắn bóp vú của chính mình vì không thể kìm được sự sung sướng đang lan tỏa khắp người. Người đàn ông thì vẫn liên tục vận động như pít tông, từng giợt mồ hôi chảy xuống cơ bắp săn chắc của anh ta, tuy nhiên có vẻ như người đàn ông không hề biết mệt mà càng vận động mạnh hơn, mỗi cú dập của anh ta đều khiến người phụ nữ nảy người lên, hai bên vú liên tục lắc lư, đôi lúc còn bắn ra cả giọt sữa ngọt ngào. Những hành động dâm mỹ nào liên tục diễn ra cho đến khi Wriothesley cảm nhận được tiểu huyệt động nhiên co bóp dữ dội cùng với dòng nước bắn ra, anh cũng đâm sâu vào trong tiểu huyệt, cảm nhận sự co bóp chặt chẽ, cùng với tiếng gầm nhẹ, bắn ra dòng chất lỏng màu trắng đặc sệt, lấp đầy tử cung của Lumine.

"Wriothesley, hức, nóng quá, đầy nữa, anh bỏ thứ đó ra đi"

"Chà, tại sao em có thể vô tình với thứ vừa làm em sung sướng như vậy hả Lumine"

Vừa nói, Wriothesley vừa hôn cô.

"Em muốn uống nước"

"Ngay đây" Nói xong Wriothesley bế cô lên như cách si tiểu em bé. Trong lúc cô bối rối trước tư thế này thì dương vật của công tước một lần nữa đâm vào cơ thể cô, từng bước đi của anh khiến dương vật lại thúc vào tử cung của cô từng ấy lần, khiến cho tinh dịch trong cô chảy xuống sàn nhà. Nhìn thấy điều này Wriothesley tiếc nuối nói

"Thật đáng tiếc, em lại làm rớt tính hoa quý giá của tôi rồi, nhưng hãy yên tâm, tôi sẽ bơm lại đầy đủ cho em"

Và tiếp diễn như vậy, sau khi được Wriothesley mớm nước, cô bị làm trong tư thế này cho đến khi tiểu ra sàn. Nhưng ngài công tước không hề tha cho cô, Anh tiếp tục bắt nằm vểnh mông lên trên ghế sô pha trong khi anh đâm cô từ đằng sau, tư thế này khiến cho dương vật đi vào sâu nhất, đâm vào tử cung đang chứa đầy tinh dịch của Wriothesley. Xong việc, Wriothesley để cô liếm sạch dương vật của mình trong khi nhìn dòng tinh dịch của mình trào ra khỏi lỗ lồn không thể khép lại của nhà lữ hành.

"Hãy phục vụ thứ này cho tốt vào, nó vừa làm việc cật lực để cho em vui vẻ đấy"

Lumine giờ đây thấy rằng mình có lẽ sẽ không bao giờ quay lại được như trước đây nữa, cô đã nghiện thứ tình dục mạnh bạo với ngài công tước mất rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro