Chương 35: Sinh nhật con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mất mặt?

Lê Bắc Niệm giật giật khóe môi, nói: "Ông đã nói vậy, cái đó tôi sẽ không khách khí."

Lê Hạo Nhiên nhíu mày, nhìn xem cô.

"Điện thoại di động của tôi rớt bể."

Đưa điện thoại di động lấy ra,màn hình vỡ vụn thành mạng nhện là đáng chú ý nhất.

"Không phải mới vừa mua điện thoại sao?"

Ngày Lê Bắc Niệm trở về, hắn mới cho điện thoại mới tương xứng, giờ lại hỏng?

"Đúng vậy, vận khí không tốt bị người đụng ngã thành dạng này, " Lê Bắc Niệm buông tay, "Ông cho tôi ít tiền, tôi đi sửa."

"Hừ." Lê Hạo Nhiên sắc mặc nhìn không tốt, "Đã thành như vậy còn sửa cái gì, dù sao cũng điện thoại mới, đổi một cái."

Lê Bắc Niệm đối với hắn cười đến lộ ra răng: "Xa xỉ!"

"Cha còn không thiếu chút tiền ấy!" Lê Hạo Nhiên nhìn thoáng qua cách ăn mặc trên người cô, sắc mặt càng khó coi, "Đây là ăn mặc cổ quái gì, không có quần áo cho con mặc sao?"

Lê Bắc Niệm nhìn thoáng qua, áo dài quần dài màu đen là cô trước kia mặc, hiện tại cũng đã ngã rách.

Sờ lỗ mũi một cái, Lê Bắc Niệm hùng hồn: "Cái này một bộ quần áo vừa người, trong tủ treo quần áo mới nhiều như vậy, đều quá lớn, lại ngắn, không phải kích cỡ của tôi."

Lê Hạo Nhiên nghe vậy, liền biết nguyên nhân.

Mọi thứ của Lê Bắc Niệm đều do Phương Tri Lễ một tay xử lý, Lê Hạo Nhiên rất tín nhiệm bà ta, làm cho Phương Tri Lễ càng thêm nhiệt tình chủ động, hắn cũng liền mặc kệ hành động của bà.

Có thể Lê Bắc Niệm dáng người cao, lại có chút hơi gầy, trên người đều không có mấy lượng thịt.

Nếu như là mặc theo số đo của Lê Tuyết Tình, lại phải lớn chút ngắn chút.

Trầm mặt, Lê Hạo Nhiên từ trong ví tiền móc ra một tấm thẻ, đưa tới: "Ngày mai đi mua một ít quần áo, con muốn cái gì thì mua thêm chút, miễn cho người khác nói ba ngược đãi con."

Lê Bắc Niệm tiếp nhận cái thẻ này, có chút thụ sủng nhược kinh.

Đời trước, cô không nhận được đãi ngộ tốt như vậy.

Chỉ là, đời trước sau khi cô trở lại Lê gia, mọi chuyện đều thuận theo, đàng hoàng nghe lời làm việc, nhưng lại không có giống như bây giờ cùng cha đối nghịch.

Chẳng lẽ, cô như vậy trả thù, nhưng lại đưa cho chính mình một con đường mới đến rồi?

Lê Bắc Niệm tâm tình có chút phức tạp, hỏi: "Mật mã?"

Lê Hạo Nhiên trầm mặt có một tia không được tự nhiên, xoay người rời đi, bỏ lại một câu: "Sinh nhật con."

Lê Bắc Niệm khẽ giật mình, khó mà tin được.

Sinh nhật cô?

"Không thể nào?"

Chỉ là, không có người trả lời cô.

-

Lê Bắc Niệm tắm rửa xong, đổi lại quần áo, người hầu Giang tẩu liền đến gọi cô ăn cơm.

Thời điểm xuống dưới, Lê Tuyết Tình cùng với Lê Hạo Nhiên, Phương Tri Lễ một nhà ba người ngồi ở bên bàn bên trên, chờ Lê Bắc Niệm đến.

Lê Bắc Niệm có chút nhướng mày, cũng không gấp, chậm rãi đi rửa tay, mới ngồi vào bên cạnh.

Lê Tuyết Tình nhìn nàng một cái, hơi có chanh chua nói: "Lại còn biết rõ rửa tay, xem ra cũng không phải không có tố chất, làm sao lại làm những cái chuyện như trộm gà bắt chó như vậy?"

Lê Bắc Niệm lại giống như là không nghe thấy, đem đũa cầm lên, liền gắp cho bản thân đồ ăn mà ăn.

"Một chút quy củ cũng không hiểu, ăn cơm phải để trưởng bối ăn trước!" Lê Hạo Nhiên mặt lạnh quát.

Lê Bắc Niệm ngẩng đầu, a một tiếng, nói: "Trưởng bối, ăn cơm đi."

Lê Hạo Nhiên sắc mặt càng khó coi hơn, Phương Tri Lễ tranh thủ thời gian khoát tay, "Tốt rồi tốt rồi, ăn cơm đây, Niệm Niệm mới trở về không hiểu chuyện, ông không muốn cùng với con so đo."

"Mới trở về? Trở về đã một tuần lễ, vẫn là một chút quy củ cũng đều không hiểu!" Lê Tuyết Tình căm giận mở miệng, "Hơn nữa ngay cả một tiếng ba đều không gọi, mẹ cũng không gọi, không biết còn tưởng rằng ba ngươi mời về một tổ tông cao quý."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro