Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5: Bồn tắm play

Quý Nam thân mình xương cốt còn chưa yếu đến mức bị Phùng Viễb làm một lần liền té xỉu mà trước đó tâm tình luôn bị đè nén,bị Triệu Tiên Tri gây chuyện một hồi rồi lại cùng anh rể giận dỗi một phen,đến lúc chưa kịp hoà hoãn đã bị Phùng Viễn bất ngờ phá thân,thân tâm không khỏi cảm thấy mệt mỏi liền giữa đường đình công

Phùng Viễn lái xe đem Quý Nam về Quý trạch,phân phó người đi Triệu gia đón chị gái Quý xong liền vội vã ôm người vào phòng ngủ,đem người đến bên giường thả xuống,nương theo ánh sáng quan sát hoa huyệt đã hơi sưng lên,đỏ sậm như đang tích máu.Đến lúc nhìn thấy bắp đùi y dính vệt máu đã khô liền đau lòng,đi vào phòng tắm trong phòng ngủ xả đầy nước ấm vào bồn

"Tiểu Nam......" Phùng Viễn nhẹ nhàng kêu một tiếng,Quý Nam lông mi hơi động đậy nhưng mắt vẫn nhắm chặt không tỉnh

Phùng Viễn cũng không tiếp tục gọi,ôm y đi vào thả xuống buồn tắm lớn,tay lặng lẽ giúp y tẩy rửa vết máu nơi đùi trong. Thân ảnh người kia bởi nhiễm hơi nước trở nên hồng nhuận,Phùng Viễn nhìn chằm chằm trong giây lát liền cúi đầu tìm kiếm môi y triền miên hôn lên,vừa tức giận vừa buồn cười nhỏ giọng nỉ non "Uổng công anh suốt ngày chiều em,kết quả lại bị em lừa...."

Quý Nam đang ngủ thì bị làm phiền,nhăn mũi nhỏ dụi đầu lên hõm vai Phùng Viễn nhẹ rên rỉ

Phùng Viễn trong lúc tẩy rửa đến phía dưới,tay nhịn không được liền niết niết lên đoá hoa,đầu ngón tay vân vân tiểu hoa hạch mềm nhũn,cuối cùng không nhịn được đem hai chân Quý Nam mở ra động thân tiến vào

Quý Nam đang ngủ ngữ khí mơ hồ kêu một tiếng "Anh rể",ngón tay run rẩy cào nhẹ mấy cái lên vai Phùng Viễn

"Bảo bối! Anh ở đây!" Phùng Viễn âm thầm buồn cười,cúi đầu đem Quý Nam ôm thẳng dậy,đỡ eo y ở trong nước nhẹ động mấy cái. Hoa huyệt Quý Nam thích ứng nhanh vô cùng,miệng nhỏ tham lam mở ra nuốt trọn dục căn to lớn,cắn đến Phùng Viễn hô hấp dồn dập,động tác ngày càng nhanh hơn,nâng mông Quý Nam đâm chọc khiến bọt nước văng tung toé,tính khí hướng tới cái động tiêu hồn kia dùng sức đâm vào lại rút ra,nước trong bồn tắm sóng sánh tràn ra ngài hơn phân nửa. Phùng Viễn được tiểu huyệt của Quý Nam mút đến sảng khoái,cúi xuống ôm người áp lên vách trong bồn tắm. Quý Nam rốt cuộc mơ màng tỉnh lại,ánh mắt nhìn đến Phùng Viễn,mấp máy môi nhỏ giọng kêu "Anh rể"

Một tiếng này đem Phùng Viễn chọc cười,đè thân mình lên người y cười ra tiếng. Lúc Phùng Viễn cười Quý Nam có thể cảm nhận được tính khí nóng bỏng đang cắm trong người y liên tục động đậy đâm vào điểm G ,eo chân y bủn rủn không chịu nổi liền mở rộng chân quắp lấy eo anh rể

"Anh rể ở đây" Đem tay giúp Quý Viễn lau nước trên mặt,Phùng Viễn thẳng lưng bắt đầu đâm chọc,lúc đầu chỉ nhợt nhạt đâm vài cái,thấy Quý Nam không thấy khó chịu liền tăng nhanh tốc độ thao lộng,bàn tay xoa nắn phiến mông to tròn của y,một tay tìm được tiểu hoa hạch nhẹ nhàng lôi kéo

Quý Nam mơ mơ màng màng đón ý hùa theo một lúc mới triệt để thanh tỉnh,kích động nhìn ngó xung quanh,thấy là phòng tắm ở nhà mới thả lỏng tâm tình, 'ân.. a..' nói không nên lời theo từng đợt đỉnh lộng bên dưới,cảm thấy mỗi một chỗ trên người anh rể đều nóng đến lợi hại,muốn đẩy ra rồi lại luyến tiếc,ở trong bồn tắm bị đâm đến hoa huyệt mềm rục run run phun ra từng đợt dâm thủy

"Lại khiến anh rể làm đau em" Phùng Viễn ấn gáy Quý Nam đem đầu y đặt tại hõm cổ,đầu lưỡi ôm lấy hầu kết y khéo léo hôn một cái,lại dùng sức cắn nhẹ trên cổ y để lại vài vệt đỏ "Làm anh đau lòng muốn hỏng"

Quý Nam ngửa đầu nhìn chằm chằm giọt nước trên trần nhà hàm hồ vài tiếng không rõ,cả người không còn chút sức lực đem nửa người dựa vào thành bồn tắm thở dốc

"Ai bảo em nháo,đau rồi đi?" Phùng Viễn tại mông Quý Nam niết nhẹ một cái,vốn định đem người dỗ tốt lại không nghĩ tới y cư nhiên khóc

Nghe lời của Phùng Viễn làm y nhớ đến lúc hắn đánh một cú vào đầu Triệu Tiên Tri,nhìn qua cũng thấy được hắn có tình cảm với mình,Quý Nam không biết mình nên lo sợ hay vui vẻ,rớt vài giọt nước mắt xong liền nín khóc mỉm cười,vòng tay ôm lấy cổ hắn,đến gần bên tai nhẹ nhàng thổi khí:" Anh rể,anh định bồi thường em như thế nào đây?"

Phùng Viễn bị hơi thở Quý Nam thổi đến xương cốt tê dại,mềm lòng đến rối tinh rối mù,ôm người cười đến không khép được miệng,cố ý dùng côn thịt chọc chọc miệng nhỏ của y,đè thấp âm thanh trả lời "Lại đến uy no em thêm vài lần thì thế nào?"

"Chẳng phải đau chết em..." Quý Nam bị hắn chọc cười,chống tay lên muốn trốn nhưng làm thế nào cũng không trốn thoát khỏi tay Phùng Viễn,cổ tay bị giữ lại. Phía dưới bị hung hăng thao lộng hai lần,eo mềm chân mềm,hoa huyệt cũng sưng lên,miệng huyệt mềm mại đỏ tươi lần nữa bị Phùng Viễn dùng lực cắm vào

Quý Nam cũng không kêu đau,chỉ cuộn mình lại một cục dán trong lồng ngực Phùng Viễn phát run.Y càng không kêu không khóc,Phùng Viễn lại càng đau y,thương y hôn  y như thế nào cũng đều thấy không đủ,hai tay dưới nước cầm lấy bắp chân dính đầy vệt đỏ của y thẳng lưng va chạm,tính khí sưng lớn liên tiếp đâm sâu vào tận tử cung mềm mại

"Xem mấy dấu răng trên cổ anh rể này...." Phùng Viễn sợ Quý Nam bị đau quá,dùng biện pháp dời đi lực chú ý của y " Người không biết còn tưởng rằng anh bị chuột nhỏ gặm một miếng"

Quý Nam vùi trong lòng Phùng Viễn 'Nha' một tiếng,âm thanh mềm nhũn,hai chân vòng quanh eo hắn thật chặt,vú mềm ghé sát vào lồng ngực cứng rắn cọ xát,hai núm vú bị kích thích dựng thẳng lên

Phùng Viễn đỉnh lộng một lát,cảm giác muốn bắn kéo đến liền ôm Quý Nam ra khỏi bồn tắm,cũng không lau nước trên người mà cứ trần trụi như vậy vừa làm vừa đi ra ngoài. Quý Nam sợ bản thân ngã xuống liền gắt gao ôm cổ anh rể,mông bị đỉnh đến nhấp nhô lên xuống dính đầy nước,có lẽ cảm thấy khẩn trương mà mỗi lần Phùng Viễn đâm vào y lại nhận thấy khoái cảm tăng lên,khoái cảm làm tình ở nơi đèn đuốc chiếu sáng làm y nhanh chóng đạt tới cao trào ba bốn lần,hoa huyệt phun đầy dâm thủy dính trên đùi Phùng Viễn,theo hai chân dài chảy xuống

Phùng Viễn hai mắt nheo lại đánh giá khuôn mặt bị tình triều làm cho ửng đỏ của Quý Nam,cảm giác dâm thủy chảy ra càng nhiều liền ôm y đi tới đi lui quanh giường ba bốn vòng.Hắn không để cho Quý Nam có cơ hội thả lỏng,đem người đâm rút đến ánh mắt dần tan rã,dâm thủy bắn ra bốn phía mới dừng lại.Đặt Quý Nam xuống giường,nâng hai chân y để sát lên ngực rồi điên cuồng đâm sâu vào

Quý Nam ở trên giường khó nhịn rên rỉ,dục căn nóng bỏng của Phùng Viễn đâm vào rút ra mang theo đầy nước,y loáng thoáng cảm thấy bản thân mình đem đệm chăn đều phun ướt,cả người triệt để bị tình dục chi phối,hoa huyệt bủn rủn tham lam mút tính khí đi vào,như chưa bắn đầy bụng nhỏ sẽ không chịu ngừng lại,miệng nhỏ mấp máy liên tục,thịt mềm bên trong chen chúc bao lấy dục căn to lớn không để nó rút ra

"Bảo bối,em luyến tiếc anh rút ra?" Phùng Viễn hung hăng va chạm,tính khí cắm ngập tập gốc,cúi đầu ngậm núm vú Quý Nam nhay cắn,ngang ngược đâm chọc được một lúc,cảm giác Quý Nam lại muốn nhất xỉu mới ôm y cùng nhau ngã xuống giường,lăn thêm một vòng mới chịu ngừng,dưới thân vẫn còn điên cuồng ra vào liên tục,lúc này mới trầm eo bắn luồng tinh dịch đặc sệt vào tận tử cung y

Quý Nam hai chân run rẩy hạ xuống,khoé miệng tràn ra một tia nước bọt chảy xuống tận hõm vai

"Mệt?" Phùng Viễn bắn xong nằm nhoài trên người Quý Nam thở dốc,vươn tay sờ sờ bụng y "Đều bắn cho em"

Quý Nam bị bắn bụng trướng lớn như có bầu 3 tháng,thân mình vừa đau vừa mệt lười cùng Phùng Viễn so đo,lấy tay đẩy người phía trên xuống. Phùng Viễn lại không chịu buông y ra,ôm y lại hôn lại dỗ ngọt,tính khí bán cương cắm trong huyệt đạo nóng ướt nói cái gì cũng không chịu rút ra,cọ được chốc lát lại cứng rắn lên. Quý Nam tự nhiên cảm nhận được sự biến hoá đó,sau khi tình triều lui bớt cảm giác đau đớn tràn ra,nổi lên tính tình,tay chân vung loạn,lung tung tránh không cho hắn đụng vào

Vốn dĩ Phùng Viễn có thể nhịn xuống lại bị Quý Nam ầm ĩ náo loạn,tính khí còn ở bên trong được nhục huyệt non mềm cọ xát vài cái liền không chịu nổi,hô hấp tăng nhanh,ôm người gắt gao đặt ở dưới thân lôi kéo y cùng va chạm,lần nữa kết thúc bắn vào trong tử cung

Lúc này Quý Nam là thật sự đau,mắt ngấn lệ che bụng cuộn mình nằm trên giường không nói lời nào,Phùng Viễn mang vẻ mặt tội nghiệp ôm eo y cầu người để ý mình một chút,Quý Nam vẫn nằm im không nhúc nhích,một lát sau giọt nước mắt bên trong rốt cuộc rơi xuống,cả người co lại một cục nức nở kêu đau

Phùng Viễn đau lòng y ghê gớm,cũng biết chính mình được nước lấn tới,thân mình Quý Nam yếu ớt nào thừa nhận được tất cả,một tay vòng qua đem đầu y kéo sát vào ngực mình nhẹ giọng dỗ "Chịu đựng một chút" Tay còn lại đặt trên bụng Quý Nam

"Anh rể....Anh muốn làm cái gì?" Quý Nam hoảng sợ vặn vẹo thân mình,vừa cúi đầu xuống liền nhìn thấy bàn tay Phùng Viễn đặt trên bụng mình dùng sức ấn xuống,cùng lúc đó y cảm nhận được hoa huyệt của mình 'phốc xuy' một tiếng phun ra một vũng lớn hỗn hợp dâm thủy cùng tinh dịch lên ga giường

Quý Nam cả người cứng ngắc,si ngốc nhìn bản thân khống chế không được phu ra tinh thủy(dâm thủy+tinh dịch),Phùng Viễn vẫn còn chưa dừng tay,bàn tay ấm nóng không ngừng xoa ấn trên bụng y,khiến y lại phun thêm vài cỗ tinh thủy mới chịu dừng lại,Quý Nam cả người đều mềm xuống,nằm bệt trên giường co rút

"Thoải mái sao?" Phùng Viễn từ phía sau ôm y vào lòng,bàn tay tìm được đoá hoa dính đầy tinh dịch giữa hai chân y nhẹ nhàng xoa

"Thoải mái...... Thoải mái cái rắm!" Quý Nam xem như được Phùng Viễn làm đến thoải mái,nhưng vẫn sẽ mắng chửi người

Phùng Viễn buồn cười ôm y,hôn khuôn mặt dính đầy mồ hôi cùng nước mắt của y "Không phải là đem mông em hầu hạ đến thoải mái sao?

"Anh......Anh sao lại......" Quý Nam giơ chân muốn đá anh rể,lại quên mất bản thân một chút khí lực cũng không có,âm thanh mang theo chút oán hận "Ấn.....Ấn đi ra ngoài làm cái gì?"

Phùng Viễn nghe lời này cảm thấy có chút ý vị,tiến lại bên tai Quý Nam thấp giọng hỏi: "Luyến tiếc tinh dịch của anh rể?"

"...... Anh đừng có mà nói bậy." Quý Nam bên tai ửng đỏ,ấp úng mắng một câu,sau đó đem mặt vùi vào trong chăn làm đà điểu

Phùng Viễn cúi đầu cười rộ lên,đem người ôm đến trong ngực không buông tay,chỉ nói: "Thân mình em nơi nào ăn được một lúc nhiều như vậy?Lần sau lại tới uy em no"

Quý Nam so sánh da mặt với Phùng Viễn đến cùng vẫn là mỏng hơn,bắp đùi dinh dính khó chịu nhưng lại xấu hổ không dám nói,ngược lại là Phùng Viễn hiểu y,cầm tấm khăn lau sạch sẽ sau đó tìm chiếc áo sơ mi của mình mặc vào cho Quý Nam

"Buổi tối ngủ đừng để bị lạnh" Phùng Viễn thấy y ngoan ngoãn liền thận trọng đem người quay lại mặt đối mặt "Sinh bệnh rồi người đau lòng vẫn là anh"

Quý Nam mới nếm thử mùi vị tình dục,chống đỡ đến nay đã là mệt đến cùng cực,hàm hồ đáp ứng,cuộn tròn trong lòng Phùng Viễn ngủ gà ngủ gật,vẫn còn nghe hắn oán hận: "Lần sau không được gạt anh"

"Chỗ nào lừa anh......" Quý Nam nhỏ giọng nói thầm.

Phùng cách lớp quần áo nắm lấy ngực y xoa nắn: "Còn nói không gạt anh?"

Quý nam bị lòng bàn tay nóng hổi của anh rể xoa liền hoảng,núm vú lập tức cứng rắn chống đỡ dưới bàn tay hắn: "Không...... Không lừa......"

"Ỷ vào anh cưng chiều em liền quậy" Phùng Viễn buông lỏng tay,hôn hôn chóp mũi thấm mồ hôi,thấy y mệt đến mức không mở ra được mắt liền dỗ y ngủ, "Không còn sớm,ngày mai còn phải đi học"

Quý Nam miệng như có như không nhấp một chút,đầu hướng vào hõm vai Phùng Viễn ngoan ngoãn ngủ,cũng không hề lo lắng tới việc mình ngủ trong phòng của chị gái có cái gì không ổn

Phùng Viễn thấy y đã ngủ,đứng dậy mặc áo khoác vào,ngồi bên mép giường đem đèn ngủ đầu giường bật lên,cầm chút sổ sách thong thả xem. Quý Nam ngủ không được yên ổn,cả người cuốn chăn lăn đến bên chân Phùng Viễn,hắn trông thấy liền cười rộ lên,xoa xoa tóc của y,lại nhẹ nhàng vuốt hàng mi đang nhíu chặt

Sau nửa đêm,ngoài cửa vang lên tiếng động cơ ô tô tiến vào,Phùng Viễn tay chân nhẹ nhàng rón rén đi qua,đem mành cửa xốc lên nhìn ra ngoài một cái,thấy là xe của mình liền thở dài hướng đến phòng khách đi,đến cửa phòng ngủ lại lưu luyến không rời nhìn bóng người mơ hồ ở trên giường,do dự một lát rồi vẫn đi ra ngoài

Chị gái Quý đang đứng ở cửa cởi áo khoác,nhìn thấy Phùng Viễn cũng không chào hỏi,một bộ dáng thản nhiên lạnh lùng. Phùng Viễn cũng không để ý,ngồi xuống phía bên kia bàn,một bên uống trà một bên xoa xoa mi tâm

"Anh đánh công tử Triệu gia?"

"Tên vương bát đản kia...." Phùng Viễn đặt tách trà xuống,cười nhạo "Còn nghĩ khi dễ Tiểu Nam?"

"Được,anh cứ chiều y đi liền" Chị gái Quý cũng ngồi xuống bên kia bàn,thổi thổi lá trà trong chén "Sớm hay muộn có ngày chiều hư"

"Đã sớm chiều hư" Phùng Viễn nhịn không được cười rộ lên.

Chị gái Quý lạnh lùng hừ một tiếng "Đến lúc gả cho người khác rồi xem ai chiều y?"

"Anh căn bản không bẳng lòng gả y" Phùng Viễn nhíu chặt mi "Quý gia kết thông gia với anh rồi còn chưa đủ sao? Làm gì còn muốn đem Tiểu Nam đẩy vào trong hố lửa?"

"Nói nghe nhẹ nhàng lắm......" Chị gái Quý tay vuốt ve tách trà cười khổ "Không phải em sợ chân tướng hôn nhân của chúng ta bị bại lộ,Quý gia sụp đổ,Tiểu Nam không một chỗ để ở sao?"

Phùng Viễn đem tách trà để lại trên bàn,cảm khái: "Chẳng lẽ lúc đó anh lại không quản y?"

"Ai biết được......" Chị gái Quý thở dài ngẩng đầu lên,nhìn cửa phòng ngủ chính mình,buồn bã hỏi "Y ngủ?"

"Mệt,đã sớm ngủ" Phùng Viễn nhắc tới Quý Nam vẻ mặt liền nhu hòa xuống "Sáng mai anh tính giúp y xin phép,ngày mai không đi học được"

Chị gái Quý ngắc ngứ ứng thanh,ngửa đầu đem trà uống sạch,đứng dậy đi đến hướng phòng khách,đi được vài bước lại ngừng " Em kí tên anh biết rõ đi?"

"Biết." Phùng Viễn tựa vào lưng ghế phía sau thở dài, "Không phải đầu tháng sau liền ký sao?"

"Đầu tháng sao......" Chị gái Quý tháo búi tóc ra,do dự đứng một lát rồi đi đến phòng khách ngủ

Phùng Viễn đặt tách trà xuống vội vàng trở lại phòng ngủ,sờ soạng đến gần bên giường nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Quý Nam,nghe y bất mãn hừ hừ hai tiếng mới buông tay ra,nhẹ nhàng trèo lên giường vươn tay đem người ôm vào lòng ngủ



--------------------
Khả năng câu từ vẫn không đâu vào đâu,đôi khi tra từ thuần Việt không ra thấy nản thí mồ 😅


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#caoh