chương 2 Hình thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cung Tấn Chung đột nhiên ở công ty hắt hơi hai cái , trợ lý Từ Tranh âm thầm chuẩn bị thuốc cảm , điều chỉnh nhiệt độ tăng thêm hai độ , Cung Tấn Chung nhìn qua cũng không uống.

Anh ấy luôn khoẻ mạnh và chăm chỉ tập thể dục, không thể dễ dàng bị cảm lạnh như vậy được.

"Việc điều tra vấn đề đó thế nào?"

Từ Tranh im lặng lắc đầu, Cung Tấn Chung ném cuốn kế hoạch trong tay xuống , bực bội đứng dậy.

Càng kéo dài thì khả năng tìm thấy người đó càng ít .Dù đã đoán được kết quả từ ngày thứ ba nhưng trong lòng anh vẫn nhất quyết phải tìm được Omega đó càng sớm tốt .

Pheromone giống như chứng minh thư thứ hai của một người, Omega không để lại dấu vết nào và Cung Tấn Chung không nhớ mình có đánh dấu người kia hay không, nhưng từ kết quả đến nay , có vẻ như anh ta không có , điều đó là lí do tại sao việc tìm kiếm lại khó khăn đến thế .

Tuy nhiên ,Cung Tấn Chung lại có chút yên tâm .Nếu không có dấu vết khả năng Omega mang thai sẽ cực kì thấp, thấp đến mức không đáng kể , điều hẳn lo lắng nhất cũng sẽ không sảy ra.Trong tay anh vẫn còn trong tay một vài trang , những thứ anh vô tình phát hiện được khi tìm kiếm Omega đó.

"Ngoài người của chúng ta , hình như còn có những người khác đang tìm kiếm tung tích của Omega đó với mục đích không xác định , nhưng tôi đoán là cũng tìm hiểu xem Omega đó có mang thai không."

Cung Tấn Chung không ngạc nhiên khi nhìn thấy một vài tên nhóm quen thuộc trên đó và khịt mũi khinh thường.

" Họ nghĩ rằng họ có thể đe doạ tôi bằng đưa trẻ mà thậm chí nó còn chưa rõ liệu nó có tồn tại không? Đừng nói là không tìm được ai, cho dù hắn thực sự có thai , ta cũng sẽ không để đứa trẻ này sinh ra , cảnh cáo bọn họ một chút ."

Trái tim và tâm hồn của Từ Tranh rung động: "Vâng, tôi sẽ làm ngay bây giờ."

Nhìn thấy Cung Tấn Chung lại hắt hơi, Từ Tranh nhắc trước khi ta khỏi cửa : " Sao anh không uống thuốc cảm để đề phòng."

Sắc mặt Cung Tấn Chung tối sầm :"Hiểu rồi."

Anh trợ lí này giỏi về mọi mặt, chỉ có điều hơi lắm lời, chắc là vì ở nhà có cô con gái nhỏ nên tình yêu người cha không khỏi tràn ngập, quan tâm đến bất cứ ai.

Anh ấy trọng còn đau khổ hơn Cung Tấn Chung khi lần đầu tiên biết được mình đã ngủ với một Omega bỏ trốn sau đó. Những người không biết còn tưởng anh ta là người có liên quan.

Buổi tối có cuộc đấu giá từ thiện.Cung Tấn Chung trước tiên về nhà tắm rửa thay quần áo . Không biết có phải miệng quạ của Từ Tranh thành hiện thực hay không, hắn mơ hồ cảm thấy có chút đau đầu.

Tuy nhiên anh không thể bỏ lỡ cuộc đấu giá.Dịp này cũng là thời điểm thuận lợi để làm ăn ,chưa kể những người đó đang chờ đón hắn để cười sau lưng, Cung Tấn Chung sẽ không khuất phục trước ý muốn của họ.

Khi anh bước vào hội trường có chút ồn ào đột nhiên trở nên im lặng. Cung Tấn Chung không rời mắt đi đến chỗ ngồi của mình ở hàng ghế đầu, mấy ông chủ đứng dậy bắt tay hắn nói chuyện vui vẻ , những người còn lại mới dần dần rời mắt.

Thái Hành đổi chỗ ngồi với người bên cạnh Giang Miên,kéo anh ta thì thầm : " Vừa rồi thật xấu hổ. Nếu tôi là Cung Tấn Chung chắc tôi sẽ ngạt thở mất. Nước da của anh ấy thực sự không thay đổi, như thể mọi thứ đều ổn."

Giang Miên chiếu lệ nói : " Cho nên ngươi không phải Cung Tấn Chung."

"Cừu nhỏ ,cậu nói thế là có ý gì,tôi nghĩ cậu đang ôm một con và giẫm lên con kia."

"Tôi đã nói đừng gọi tôi là cừu nhỏ mà!"

Giang Miên hung ác trừng mắt nhìn hắn , Thái Hành không biết có vấn đề gì mà đặt cho anh cái biệt danh như vậy, nghe có vẻ mềm mại đáng yêu ,dễ bắt nạt.

Giang Miên là người đàn ông cao 1,8m, không khác gì hầu hết Alpha và thật xấu hổ khi gọi bằng biệt danh như vậy.

Cuộc đấu giá chính thức bắt đầu lúc 8h,những người đang trò chuyện dần ngồi nào chỗ.Thực ta Giang Miên không thực sự quan tâm đến buổi đấu giá và càng bất đắc dĩ hơn khi biết Cung Tấn Chung có mặt ở đó .Chính cha anh đã nài nỉ anh đến.

Trên một bàn tròn có danh sách các sản phẩm cạnh tranh ,Giang miên lơ đã nhìn qua nghe người chủ trì giới thiệu mà trong lòng không gợn sóng.

Chúng đều là đồ cổ trong mắt Giang Miên chẳng có tác dụng gì mấy , nhưng có người lại có sở thích tranh giành chúng.

Vì đây là cuộc đấu giá từ từ thiện nên không có quá nhiều vật phẩm quý hiếm được bán đấu giá.

Giang miên bất ngờ khi thấy một đôi khi băng sét và một đôi ngọc lục bảo giá khởi điểm là 100.000 khiến anh phải ngồi thẳng và chờ khuy băng sét lộ ra.

Sau khi anh ta giơ tấm bảng lên không có người thứ hai muốn. Khi trước bố thứ ba sắp rơi xuống, anh nghe thấy người dẫn chương trình dừng lại :" 110,000 một lần".

Giang Miên lập tức ngó xung quanh xem ai đã cướp của mình, không có gì đáng ngạc nhiên khi nhìn thấy bàn tay vừa hạ xuống của Cung Tấn Chung, anh liền lập tức giơ thẻ lên.

"120,000  một lần."

"130,000 một lần."

Lần này cung Tấn Trung đuổi nhanh Giang Miên không chịu tỏ ra yêu thế. Lúc này, chỉ có kẻ ngốc mới không nhận ra Cung Tấn Trung nhắm vào anh.

Tuy nhiên, giá cả đồng loạt tăng lên họ vẫn không phân định được thắng thua. Đột nhiên điện thoại của Giang Miên rung lên anh trai nhắn cho anh :" đừng bốc đồng"

Anh bình tĩnh và thôi giành giật.

Cặp khuy băng sét này có hình dáng kỳ dị nhưng cũng không phải là loại thượng hạng. Cũng không phải là không thể thiếu đối với G.Miên mà là do đã bị Cung Tấn Chung   khơi dậy lòng tinh thần cạnh tranh trong lòng.

Về phần bỏ ra 200.000 mua một đôi khuy băng xét thông thường, vậy thì để cung Tấn Trung gánh đi ,Giang miên rút lui.

Anh bình tĩnh cắn một miếng trái cây trên đĩa. Quả chanh hôm nay rất ngon, Giang Miên chậm rãi ăn ba miếng mới phát hiện Thái Hành đang nhìn mình với vẻ mặt không thể tin nổi.

"Chuyện gì vậy?"

"Không chua sao? Nhìn thôi đã ghê răng.Chị họ tôi chỉ thích món này khi đang có bầu thôi".

Tim Giang Miên đập thình thịch, lặng lẽ đặt quả chanh xuống nói: "chua quá, tất cả là do bị Cung Tấn Trung chọc tức."

Tuy nhiên khi về đến nhà sang miên lập tức mua que thử thai trên mạng và đến tận 3 ngày sau mới nhận được .Anh vội vã lao vào nhà vệ sinh và 5 phút sau hai vạch sáng chói trên que thử làm răng miên chết lặng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro